Bạn Cùng Bàn Những Năm Thập Niên 70 - Chương 43
Cập nhật lúc: 07/12/2025 05:05
Diệp Sơ Tuyết nắm chặt lấy quần áo của Cố Cảnh Trị, nàng cảm thấy tay mình rất đau, nàng không biết Cố Cảnh Trị tại sao lại đối xử với nàng như vậy.
Nàng nghĩ, Cố Cảnh Trị, hắn là một người tốt, nàng không nên đối xử với hắn như vậy.
Nàng, nàng, nàng nghĩ, nàng nên yêu hắn nhiều hơn, nàng nên quan tâm hắn nhiều hơn.
"Nha đầu nhỏ, ngươi thật sự quá mức ghê tởm. Ngươi muốn làm gì?"
Diệp Sơ Tuyết nắm lấy cánh tay hắn, tựa sát vào người hắn, nàng cảm thấy nhiệt độ cơ thể của Cố Cảnh Trị rất dễ chịu.
"Nha đầu nhỏ, ngươi thật sự càng ngày càng ghê tởm. Ngươi muốn làm gì?"
Nàng nắm chặt cánh tay hắn, đầu vùi vào n.g.ự.c hắn, nàng cảm nhận được tiếng tim hắn đập, đập càng nhanh, càng dễ chịu.
Nàng cảm thấy, đây là lần đầu tiên, nàng cảm nhận được sự ấm áp của Cố Cảnh Trị.
Nàng nghĩ, Cố Cảnh Trị, hắn là một người tốt, nàng không nên đối xử với hắn như vậy.
Dương Tri Tri đã tắm rửa sạch sẽ, thay vào bộ xiêm y tươm tất, cảm thấy thoải mái và tự tại. Trong lòng nàng có chút vui vẻ.
Cuốn tiểu thuyết chỉ có ba trăm trang, nàng đọc rất nhanh. Nàng không phản ứng quá dữ dội, không cần phải quá sốc, chỉ muốn uống chút nước rồi đi ngủ thôi.
Nhưng bối cảnh hiện tại là cổ đại. Dương Tri Tri ngẩng đầu nhìn, hoàn toàn quên mất thân phận của mình, chỉ nhớ đến thông tin về nữ chính trong tiểu thuyết: nàng còn đang nắm chặt một góc y phục của nữ nhân khác. Nàng mải mê đọc, ngơ ngác nhìn ra, không hề chú ý mình đang nắm chặt góc áo của ai.
"Nước, nước đâu?"
Đương nhiên là nước lạnh rồi. Tiểu nha hoàn sợ hãi, run rẩy ngẩng đầu nhìn nàng.
Dương Tri Tri cúi đầu xuống, thấy mình đang nắm chặt góc áo của nữ nhân kia. Ánh mắt nàng có chút mơ hồ, lập tức buông tay.
"Ta là người xuyên không, hay là nhân vật phản diện? Cứ thế mà tốt sao? Chẳng lẽ đây là cuốn tiểu thuyết cổ trang thứ hai ta đọc sao?"
"Mau đi lấy nước cho ta. Một ly nước ấm, nóng cũng được."
Tiểu nha hoàn sợ hãi chạy vội đi. Đây là phòng của cô gái quý tộc, tại sao lại cần nước nóng? Nàng hầu hạ đã quen, nhưng cô chủ nhỏ này lại muốn cằn nhằn về việc tắm nước lạnh ư?
Sau này cho dù có tiền, ta cũng phải thuê người hầu.
Những người xuyên không khác, những nhân vật phản diện khác, đều đã biết cách kiếm tiền. Ta cũng phải kiếm tiền, mua một ngôi nhà nhỏ.
Dương Tri Tri nhìn tiểu nha hoàn đang đứng đối diện, trong lòng có chút cảnh giác.
Nha hoàn này mặc một chiếc áo vải cũ kỹ, khuôn mặt nhỏ nhắn, trắng nõn, nhưng lấm lem bùn đất.
"Ngươi tên gì?"
Tiểu nha hoàn lắp bắp: "Ta tên gì? Là nhân vật nền? Hay là nhân vật có tên trong tiểu thuyết? Ta là ai trong cuốn tiểu thuyết này? Ta không có vai trò gì lớn lao."
Dương Tri Tri đưa tay xoa trán, cảm thấy hơi đau đầu. Tiểu nha hoàn chỉ mới mười tuổi, đôi chân nhỏ nhắn đang run rẩy.
Nàng ta quá sợ hãi, bởi vì nàng là một nhân vật phụ, một nhân vật nền không quan trọng.
"Ngươi không có tên ư?"
Nàng chỉ biết cúi đầu.
--- Chương 27 --- Lại có kỳ ngộ.
Dương Tri Tri nhìn tay mình, trong lòng không hề có bất kỳ mưu đồ hay ý tưởng nào khác. Nàng là nhân vật nữ phụ trong tiểu thuyết, một con hồ ly tinh. Nàng phải tránh xa vai ác và nam chính. Điều quan trọng nhất là kiếm tiền. Nàng hoàn toàn không muốn làm gì khác ngoài việc kiếm tiền và mua nhà.
"Ta đang ở đây, ta có thể làm gì để kiếm tiền đây?"
"Ta cần phải làm Báo Đài." Dương Tri Tri bình tĩnh lại, nhưng trong lòng lại rất kiên quyết. Nàng ngẩng đầu nhìn tiểu nha hoàn, không biết có nên nói ra hay không, nhưng nàng cũng không thể nói được. Nàng muốn giữ kín bí mật kiếm tiền của mình.
Ánh mắt nàng nhìn tiểu nha hoàn có chút thương hại, nhưng nàng cũng không thể giúp được. Nàng phải ưu tiên việc kiếm tiền của mình.
Thời thơ ấu, Dương Tri Tri học vẽ, học đàn. Nàng cũng học một chút võ thuật, nhưng không quá cao. Ngón tay của nàng dường như có vấn đề.
Nàng nhớ đến quy tắc làm việc 12 tiếng mỗi ngày, 12 tiếng sinh hoạt. Nàng muốn nhanh chóng rời khỏi Tổ chức này.
Nàng nhìn thấy bóng dáng của Cố Cảnh Trị, người có vẻ ngoài lạnh lùng, nhưng lại là nhân vật nguy hiểm nhất. Nàng phải tránh xa hắn.
Tiểu nha hoàn đã bắt đầu khóc lóc. Nàng không biết làm gì. Mọi chuyện rồi sẽ tốt thôi. Nàng phải tập trung vào việc kiếm tiền và mua nhà.
Nàng biết tên tiểu nha hoàn là Tiểu Hoa. Nhưng bây giờ, cô ấy đang rất sợ hãi.
Dương Tri Tri nhìn nha hoàn đang cầm nước, có chút cảnh giác. Nàng ngẩng đầu. Cô nhìn thấy một người đàn ông mặc áo bào lụa trắng, tay áo rộng, rất thanh thoát.
"Ngươi là ai?"
"Ta không phải là ngươi."
Dương Tri Tri nhận ra hắn có vẻ ngoài giàu có. Nàng quyết định nhịn nhục, không đối đầu với hắn, vì nàng còn phải kiếm tiền.
Hắn quá giàu, quá quyền lực. Hắn là nhân vật nam chính kiểu mẫu. Dương Tri Tri phải tránh xa hắn.
Tiểu nha hoàn ôm chiếc cốc nhỏ đựng nước ấm, có chút sợ hãi. Nàng ta quá nghèo.
"Ta cần phải làm Báo Đài." Dương Tri Tri bình tĩnh lại, nhưng trong lòng lại rất kiên quyết. Nàng ngẩng đầu nhìn tiểu nha hoàn, không biết có nên nói ra hay không, nhưng nàng cũng không thể nói được. Nàng muốn giữ kín bí mật kiếm tiền của mình.
"Ngươi là ai?"
Trong tổ chức của chúng ta, mọi người đều tuân theo chế độ làm việc tám giờ, nhưng tám giờ còn lại không phải là ranh giới mờ nhạt, mà bị lấp đầy bởi đủ loại tăng ca. Phải biết, công ty yêu cầu chúng ta cống hiến tuổi xuân đẹp nhất cho tổ chức, lấy thời gian nhỏ bé của ta để đổi lấy khoản lương hậu hĩnh. Chúng ta là những người được chọn, tiếp xúc với đều là những sự vật cao cấp.
