Chí Tôn Đồng Thuật Sư: Tuyệt Thế Đại Tiểu Thư - Chương 134
Cập nhật lúc: 12/11/2025 10:32
"Phanh!" Tiếng động này thật sự là quá lớn!
Dạ Thiên Mịch quay đầu, nhìn về phía bên này.
Nhìn thấy Lạc Thanh Đồng rơi xuống nước, hắn nhíu mày, trong nháy mắt xuất hiện bên cạnh nàng, tóm lấy nàng.
Cùng lúc đó, Lạc Thanh Đồng cũng phản ứng lại ngay khoảnh khắc rơi xuống nước.
Ni mã, sao lại muốn gây chuyện thế này a! Nghĩ đến mình đã trăm cay nghìn đắng cố gắng không muốn thu hút sự chú ý của nam nhân này, vậy mà lại vì một chút chuyện rơi xuống nước mà công sức đổ sông đổ biển, nàng thoáng chốc méo xệch cả mặt.
A di đà phật, hy vọng nam nhân kia không chú ý tới mình!
Trời ơi! Nàng chỉ là một khúc gỗ thôi mà!
Kinh ngạc cái quái gì! Lạc Thanh Đồng vừa nghĩ vừa đưa tay chộp về phía thành bồn tắm.
Đúng lúc này, thân hình nam nhân xuất hiện bên cạnh nàng.
Rồi sau đó, một cánh tay mạnh mẽ hữu lực bỗng dưng tóm lấy nàng, nhấc lên.
Nhưng mà! Nhưng mà! Thân ảnh Dạ Thiên Mịch lại kẹt ngay giữa Lạc Thanh Đồng và thành bồn tắm!
"Ngô!" "Rầm!" Ngay khoảnh khắc nàng được đưa lên khỏi mặt nước, trên đỉnh đầu cũng bỗng dưng truyền đến một tiếng hừ đau đớn xen lẫn bực bội của nam nhân.
"Kia...... Tôn chủ, ta có thể giải thích!" Nàng thấy da đầu tê rần, ngẩng lên, đối diện ngay với đôi mắt lạnh lẽo như băng của nam nhân phía trên, một đôi mắt ánh lên vẻ đau đớn và tức giận tột cùng!
Giờ phút này, đôi mắt ấy đã đỏ ngầu.
"Tôn chủ...... Chuyện này thật sự chỉ là ngoài ý muốn!" Lạc Thanh Đồng cố gắng tự cứu!
Tiếp theo, nàng chỉ có thể cầu nguyện Dạ Thiên Mịch còn chút lòng nhân từ, không trách tội một tiểu tỳ "đáng thương, tội nghiệp, không biết gì" như nàng! Bằng không, nàng chỉ có thể bại lộ thân phận! Nhưng mắt của nàng bây giờ đã sáng rõ, không còn vấn đề gì nữa! Nếu bại lộ lúc này, chắc chắn nghi ngờ về thân phận Tà Y đã được gột rửa trước đó sẽ lại trỗi dậy! Ông trời ơi, người có muốn chơi ta thế này không chứ!
Ánh mắt Dạ Thiên Mịch lạnh băng nhìn tiểu tỳ đang sợ đến toàn thân run rẩy trước mặt, dù vô cùng tức giận nhưng cũng không hơi đâu mà để ý đến nàng.
"Cút!" Hắn đột nhiên phất tay, hất văng Lạc Thanh Đồng ra ngoài.
"Rầm!" Thân hình Lạc Thanh Đồng lộn vài vòng trên không trung mới miễn cưỡng đứng vững trên mặt đất.
Lúc này, nàng đã ở cửa nội điện, cách phòng tắm vài mét.
Thoát được rồi sao? Nam nhân này vậy mà không ra tay? Lạc Thanh Đồng thở phào một hơi dài, sờ lên n.g.ự.c cảm nhận trái tim đang đập thình thịch, vội vàng muốn chạy ra ngoài.
Không bại lộ thân phận đương nhiên là tốt nhất rồi!
Dù sao t.h.u.ố.c cũng đã tới tay! Mau chuồn đi thôi!
Chỉ là ngay khoảnh khắc định rời đi, ma xui quỷ khiến thế nào, nàng lại ngoảnh đầu nhìn lại, nhất thời giật nảy mình.
Nam nhân đã ngất xỉu bên thành bồn tắm, m.á.u từ xung quanh người hắn bắt đầu không ngừng chảy ra.
Chỗ m.á.u đó chảy vào trong bồn, bị hơi t.h.u.ố.c trong nước tắm hòa tan, đỏ thẫm một màu, loang ra thành một cảnh tượng kinh tâm động phách.
Không xong rồi?! Nam nhân này… vết thương của hắn, lại tái phát rồi sao?! Nghĩ đến cảnh Dạ Thiên Mịch vừa mới đứng dậy, trong lòng Lạc Thanh Đồng chợt lóe lên một tia hiểu ra.
Chẳng lẽ là sau đó, hắn liền cảm thấy cơ thể mình có chút không ổn!
Cho nên mới đứng dậy muốn rời đi!
Chỉ là bị mình rơi xuống nước làm cản trở một chút! Khí tức trong cơ thể không khống chế nổi, liền bùng phát?!
Lạc Thanh Đồng nghĩ mà khóe môi co giật.
Ni mã, đúng là nghiệt duyên mà!
Trong lòng nàng đấu tranh một chút, rồi sau đó xoay người chạy trở lại.
