Cô Vợ Khó Chiều Của Thiếu Soái - Chương 32:2 Trận Chiến Hết Sức Căng Thẳng (1)
Cập nhật lúc: 12/11/2025 05:42
Sắc mặt Tần Man lạnh lùng nhìn anh đứng dậy phủi bụi bặm trên quần, ở sâu trong đáy mắt là sự lạnh thấu xương đè nặng.
“Lần sau cậu hơi nhanh thêm chút nữa, xem tôi bị muỗi nơi này đốt này, toàn là sần....”
Dưới sự phẫn nộ nói hoài nói mãi cùng với bị vài lần ngăn cản của anh, lý trí Tần Man sụp đổ.
Cố Kiêu Nam vốn dĩ đang lẩm bẩm oán trách liền cảm giác được một luồng gió nắm đ.ấ.m phả vào mặt mà tới, cả người bỗng chốc toát ra một loại hơi thở đề phòng khắp người theo bản năng.
Anh nhạy bén cảm giác được, tốc độ của Tần Man đã có vượt bậc không ít.
Điều này khiến trước mắt anh không khỏi sáng ngời, sau đó đầu hơi lệch đi, muốn tránh né cú đ.ấ.m kia của Tần Man lúc bộc phát lên.
Nhưng khiến anh ngạc nhiên không ngờ chính là, Tần Man sau cú đ.ấ.m thất bại kia cũng không thu tay lại, ngược lại xòe năm ngón tay ra, tấn công về phía chỗ cổ của anh.
Động tác nhanh mạnh, sắc bén kia nhanh và mạnh hơn lần đầu tiên rất nhiều, không chỉ có hào nhoáng bên ngoài nữa, mà là mang theo vài phần sức lực được che giấu, khiến Cố Kiêu Nam không thể không tránh né lần nữa.
Anh vẽ ra một nắm đ.ấ.m xinh đẹp bằng tay trái, nắm đ.ấ.m gió hoàn toàn khác biệt với sự mạnh mẽ của Tần Man, cánh tay người đàn ông rắn chắc, vừa nặng vừa độc.
Nắm đ.ấ.m gió lướt qua, Tần Man dứt khoát ngả người về phía sau, chịu sự lướt qua ở chóp mũi, lập tức thuận thế thực hiện một cú đá bay dưới chân.
Một tiếng “bốp ----”, đầu ngón chân đá chuẩn xác vào trên cổ tay Cố Kiêu Nam, chấn động khiến cả cánh tay anh đều tê rần.
Anh không khỏi lùi về sau mấy bước.
Mà Tần Man lúc này lộn ngược ra sau một cái, lúc đó ổn định cơ thể, đứng trong đêm đen.
Hai người mặt đối mặt đứng ở đó, một ánh mắt lạnh lùng kiêu ngạo, một ánh mắt nghiềm ngẫm.
“Không ngờ, tốc độ trưởng thành của cậu vượt qua dự đoán của tôi.” Anh xoa cổ tay bị thương kia, khóe miệng mỉm cười.
Trong đêm đen, Tần Man chính trực đứng ở đó, con ngươi lạnh như lưỡi đao, giọng điệu vững vàng nói: “Anh thua rồi, tránh ra.”
Cố Kiêu Nam nghe thấy, nhất thời cười lớn lên, “Anh nói cho cậu biết, tôi thua rồi, thì sẽ để cậu đi?”
Tần Man nhíu mày lại, “Anh còn muốn đánh?”
“Cậu còn có sức lực đánh với tôi sao?” Cố Kiêu Nam mang theo nụ cười hỏi lại.
Lời vừa nói ra, chỗ sâu trong đáy mắt Tần Man nổi lên một chút biên độ.
Vẫn là bị anh nhìn ra rồi.
Thực ra, lúc đầu cô cũng không dự định ra tay, nhưng Cố Kiêu Nam khiêu khích năm lần bảy lượt khiến cô có chút không nhịn được, lúc này mới lao tới.
Năng lực của cô giải quyết tân binh dư dả dư xài, nhưng đối phó Cố Kiêu Nam, cũng chỉ có thể tạm thời chiếm thế thượng phong mà thôi, một khi thật sự triển khai tư thế đánh nhau, với thể lực và khả năng bây giờ của cô tuyệt đối không tiêu hao nổi đối phương.
Cho nên sau đó cô mới vội vã bảo Cố Kiêu Nam tránh ra, thực ra vẫn luôn chống đỡ chút sức lực kia, muốn tạm thời hù dọa anh rút lui.
Chỉ là cuối cùng, vẫn là bị vạch trần.
“Cho cậu hai sự lựa chọn, một, tiếp tục đánh với tôi. Hai, ngoan ngoãn trở về ký túc xá.” Cố Kiêu Nam đứng ở dưới tường che, nửa khuôn mặt được che khuất ở dưới đêm tối, trông vô cùng quỷ dị, “Hoặc là, bây giờ tôi gọi người đưa cậu trở về.”
Anh ta đột nhiên cười lên, nụ cười nơi khóe môi kia càng ngày càng xấu xa.
“Anh đê tiện!” Tần Man nổi giận.
Cố Kiêu Nam cười đến mức vô nghĩa, “Vậy cậu quang minh chính đại đi tới nơi nào đây?”
Anh dùng những lời này ám chỉ Tần Man đêm hôm khuya khoắt muốn chạy trốn, càng trơ trẽn hơn.
Nên chết!
Tần Man dồn sức siết chặt nắm đấm, tâm trạng lạnh lùng tức giận kia khiến Cố Kiêu Nam không khỏi hơi thay đổi ánh mắt.
Bầu không khí chợt trở nên căng thẳng lên,
Trận chiến hết sức căng thẳng!
