Cô Vợ Khó Chiều Của Thiếu Soái - Chương 43:1

Cập nhật lúc: 12/11/2025 05:53

Tần Man nghiêng đầu lạnh lùng liếc xéo anh ta một cái.

Từ Đại Hồ đang dương dương tự đắc vừa nhìn thấy ánh mắt như d.a.o đó, anh ta lập tức ngượng ngùng rụt tay lại.

Ngô Hành lúc này càng cười đổ thêm dầu vào lửa: "Nếu như anh Man vẫn còn nhớ những lời bất kính mà cậu vừa nói với anh ất, cậu xem anh ấy có dạy cậu hay không.”

"Mẹ nó, Ngô Hành, tên nhóc cậu bụng dạ khó lường ghê đấy, đoán chừng đang châm ngòi gây xích mích mối quan hệ giữa tôi và Anh Man."

"Cắt! Cậu mới là người chen chân vào quan hệ giữa tôi và Tần Man đấy."

"Cậu có ghê tởm quá không vậy, chen chân? Cậu đang chơi tình tay ba à?”

Nhìn thấy đủ lạoi trêu chọc và làm ầm ĩ của nhóm người này, Tần Man với tư cách là người có liên quan thì vẫn cúi đầu ăn, không nói gì thêm.

Đợi đến khi ăn xong, bọn người Từ Đại Hồ hình như đã dừng cãi nhau om sòm, anh ta vô thức muốn khoác vai Tần Man, kết quả Tần Man vừa nhấc mắt thì cái tay kia vẫn chưa đưa ra liền âm thầm rụt lại.

"Anh Man, anh xem anh ăn xong rồi, có muốn đi cùng bọn em không? Đầu tiên là dạy những chiêu đó cho bọn em đi? Sau đó chúng ta cùng nhau đi tắm." Anh ta nói.

Tần Man vừa nghe đi tắm liền dứt khoát từ chối ngay, "Không được, tôi còn phải chép nội quy hai mươi lần nữa, mấy người tự đi trước đi. Về chiêu thức, ngày mai tôi có thể dạy cho cậu."

Cái cớ của cô vô cùng hoàn hải, nhưng lại gặp phải cái tên Từ Đại Hồ không hề hiểu chuyện này, "Vậy cũng không được, nếu anh Man đã nghĩ khía như vậy, lý nào bọn em lại khoanh tay đứng nhìn được, hai mươi lần này mấy đứa bọn em cùng nhau giúp anh chép, vài phút liền xong thôi mà.”

Vẻ mặt Tần Man lãnh đạm, cũng không phản đối, nhưng mấy đồng đội chung ký túc xá bên cạnh bên ngoài lại cười nhưng trong không cười haha mấy tiếng, "Đừng tuyệt đối đừng tính cả mấy người chúng tôi vào."

"Tôi nói này, Ngô Hành cậu không phải chứ, anh Man đang gặp khó khăn, anh không giúp sao? Còn có tình đồng đội nữa không vậy?" Từ Đại Hồ cau mày, bất mãn nói.

Đối với lần này, Ngô Hành chỉ hời hợt trả lời một câu: "Không phải là không giúp, mà là không giúp được."

Từ Đại Hồ cau mày, nhìn thấy cái vẻ mặt bí hiểm kia của Ngô Hành, chỉ cảm thấy rất kỳ quái.

Chép một tờ thì có cò mà không giúp được chứ, từ nhỏ ai mà chưa từng chép chứ.

Tuy nhiên, đợi đến khi anh ta chép xong một lần, định đưa cho Tần Man xem, lại liếc mắt nhìn thấy chữ cô đang viết

Sự đắc ý liền biến mất trong tích tắc.

Chỉ còn lại vẻ mặt xấu hổ.

"Phốc--" bên cạnh truyền đến tiếng cười chế nhạo trắng trợn của Ngô Hành, lúc này Từ Đại Hồ mới hiểu tại lúc nãy anh ra nói không giúp được.

Với nét chữ này, cái chữ như chó cắn của bọn họ thật sự giúp không nổi.

"Được rồi, sắp xong rồi. Tần Man thật sự sẽ không để ý những gì cậu nói đâu, mau cút đi. Sợ thành như vậy, còn cái gì mà quân nhân chứ." Ngô Hành thật sự rất ghét cái dáng vẻ nhảy dựng lên của anh ta , làm anh ta bị thương, khi xong việc, xoi mói xong lập tức đuổi người đi.

Lúc này Từ Đại Hồ mới không làm nữa, "Sợ cái gì mà sợ, rõ ràng là tôi và anh Man đang bồi dưỡng tình cảm, cậu biết cái gì cái rắm."

Ngô Hành lại cười haha, đột nhiên chọt vào chỗ nhột của anh ra, "Tôi không hiểu? Vậy vừa rồi ai đang đứng đây bày ra cái bộ dáng sắp khóc vậy.”

Từ Đại Hồ nghẹn họng, sau đó cứng cổ nói: "Đó là tôi giả vờ thôi, diễn kịch đó có hiểu không hả, kĩ thuật diễn xuất của anh đây là số một.”

"Mau cút đi, đừng dùng cái kỹ năng diễn xuất của cậu làm cay mắt tôi nữa.”

Ngô Hành đạp một cái, đánh cả đám bọn họ đi ra ngoài..

Cuối cùng kí túc xá cũng được thanh tịnh lại, Tần Man vẫn cúi đầu chép, nhìn qua thì hoàn toàn không bị ảnh hưởng bởi bất cứ thứ gì.

Dường như Ngô Hành có điều gì đó muốn nói với cô, nhưng lại do dự, nhất thời hơi xấu hổ khi đứng đó một lúc.

Lưu Văn Viễn đứng ở nơi đó nhìn thấy, liền nở nụ cười, kéo theo Trần Quần cùng nhau cầm lấy đồ dùng vệ sinh đi vào phòng tắm.

Trong phòng chỉ còn lại Ngô Hành và Tần Man.

Nghĩ lui nghĩ tới, cuối cùng Ngô Hành cũng cầm đồ vệ sinh bước ra khỏi cửa.

Anh vừa bước đến cửa thì lại dừng lại, vò đầu bứt tai, hít thở sâu thêm vài cái, như đang chuẩn bị tâm lý vậy.

Một lúc lâu sau, anh ta mới nói, "Cái đó…chuyện hôm nay cảm ơn cậu…”

Sau đó anh ta trực tiếp mở cửa bước ra ngoài.

động tác trong tay của Tần Man đang ngồi đó hơi khựng lại, nhưng ngay sau đó lại cầm bút bắt đầu viết.

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.