Cuộc Sống Trồng Trọt Giữa Núi Sâu Trong Ngày Tận Thế - Chương 5

Cập nhật lúc: 12/11/2025 10:15

Xây một vườn rau nhỏ

‘Loại virus mới bùng phát gần đây, đã xác định triệu chứng nhiễm bệnh ban đầu là sốt, biểu hiện sốt cao kèm khó thở, mặt đỏ ửng. Nếu có người bên cạnh bị sốt, xin hãy lập tức cách ly. Giai đoạn sau của virus sẽ khiến người bệnh phát điên, mất ý thức. Nếu bị c.ắ.n sẽ lây nhiễm, xin hãy đóng chặt cửa ra vào và cửa sổ, ở nhà cách ly. Nếu người thân không may bị nhiễm bệnh cũng xin đừng tiếp xúc với người bị nhiễm, chờ đợi thông báo chính thức.’

Triệu Diệp Thanh thoát khỏi mục tin tức, trả lời tin nhắn của Khổng Tư Tư báo bình an, lại gọi điện cho dì Phong Xuân Yến, xác nhận họ cũng an toàn thì cô đặt điện thoại xuống.

Nhà dì Phong là nhà tự xây, xưởng gỗ của dì Phong Xuân Yến rất lớn, bốn phía đều được bao bằng tôn, ngôi nhà được xây bên trong. Vừa hay dịp Thanh Minh được nghỉ, trong xưởng không có công nhân, họ hẳn là vẫn an toàn.

Triệu Diệp Thanh nhìn ra ngoài cửa sổ, không thấy có gì bất thường, liền xuống lầu bắc nồi đun nước, nấu một nắm mì, đập thêm một quả trứng và vài lát rau cải. Cô ăn mì một cách cẩn thận, cố gắng duy trì thể lực, phòng khi nào cần chiến đấu, cô phải tự bảo vệ mình.

Cô rải thức ăn cho gà và ngỗng, cho chỗ rau hôm qua chưa kịp dọn dẹp vào hầm. Những cây giống đã mua trước đó vẫn chưa được trồng, nếu không trồng sớm e rằng sẽ có vấn đề.

Lấy cuốc xới đất, dùng những viên gạch còn thừa bao quanh vườn rau, trông gọn gàng hơn. Tranh thủ lúc mặt trời còn chưa gay gắt, cô trồng cà chua, ớt, cà tím, bí đỏ, bầu.

Cà chua và ớt được trồng cạnh nhau, ở giữa trồng một hàng hẹ tây và xung quanh còn trồng vài cây húng quế ngọt. Hương thơm của hẹ tây có thể giúp cà chua và ớt chống côn trùng gây hại, trong khi mùi lá cà chua có thể xua đuổi sâu xanh thích ăn húng quế ngọt.

Cô thích nhất mùi thân và lá cà chua, hồi nhỏ bà nội trồng cà chua, cô luôn không kìm được mà đưa tay chạm vào, sau đó đưa bàn tay dính mùi đến mũi hít hà, càng hít càng nghiện.

Phong Lập Hiên sau này khi giao hàng còn gửi thêm một ít phân bón và các loại hạt giống khác, đủ loại khiến cô hoa mắt, hàng chục chủng loại, ngoài rau còn có trái cây và hoa. Cô đã chọn một số loại rau yêu thích để trồng, và cả hành, gừng, tỏi mà cô quên mua cũng được bổ sung đầy đủ.

Ở giữa cải dầu, cải thảo và bắp cải, cô trồng một hàng xà lách và rau tần ô. Ba loại đầu là cây họ cải, dễ bị sâu bệnh nhất, còn xà lách và rau tần ô là rau họ Cúc, mùi hương của chúng là chất đuổi côn trùng tự nhiên cho cây họ cải.

Phía bên trái vườn rau là khu rau ăn lá, ở giữa là khu rau củ quả, phía bên phải vẫn còn trống, lát nữa xem xét sẽ trồng thêm gì đó.

Trước đây ở thành phố, căn hộ cô thuê là một căn phòng nhỏ có ban công kín, thiếu ánh sáng nên chỉ trồng được một số cây trồng hạn chế, cả năm không ăn được mấy bữa rau, khiến cô thèm muốn phát điên.

Sau khi điều chỉnh nước và phân bón rồi tưới hết, quay đầu lại cô thấy mấy con gà đang lăm le, chờ đợi.

Triệu Diệp Thanh vội vàng lùa gà và ngỗng vào chuồng. Cô nhìn vườn rau mà thấy khó xử, cô định chỉ dùng thiết bị điện để nấu ăn nên không chuẩn bị củi, muốn rào vườn rau thì phải ra ngoài một chuyến.

Về phòng thay quần áo và giày dép, đeo rìu và d.a.o phay ra ngoài. Không xa nhà có một bụi tre, ngay cạnh con đường nhỏ, đạp xe vài phút là tới. Cô đạp chiếc xe ba bánh nhỏ đến đó, sau đó sẽ chặt tre thành từng đoạn rồi chở về.

Hệ sinh thái của Mai Sơn được bảo vệ rất tốt, bụi tre này mọc tươi tốt hơn trong trí nhớ của cô. Đây không phải là cây được bảo vệ, Triệu Diệp Thanh lẩm bẩm rằng đây là tình thế bắt buộc, an tâm chặt ba cây tre lớn bằng miệng bát. Mấy con chim đang ngủ gật trên ngọn tre kinh hãi mắng mỏ bay lên trời.

Thở hồng hộc vác từng đoạn tre lên xe, cô còn có một số thu hoạch bất ngờ. Tuy rừng tre không lớn, nhưng có mấy cây măng mùa xuân đã nhú lên, đây không thể bỏ qua được.

Vừa đào vừa bẻ, những cây măng nguyên vẹn nằm gọn trong thùng xe của mình. Cô nhìn quanh một lượt, xác định mình không bỏ sót cây nào, Triệu Diệp Thanh mới hài lòng đạp xe về nhà.

Để rào hàng rào còn cần phải chẻ tre thành nan, phải đeo găng tay bảo hộ để tránh bị gai tre đ.â.m vào da.

Đóng cọc bằng gỗ nhặt được trên đường vào bốn góc vườn rau, dùng s.ú.n.g b.ắ.n đinh hơi để cố định hai thanh ngang đã chẻ vào cọc, sau đó dựng các nan tre lên và đóng đinh cách đều nhau, ở giữa chừa lại một khoảng rộng cho cửa hàng rào.

Cửa hàng rào cũng dùng nan tre đóng thành khung cửa trước, sau đó thêm vài nan tre ở giữa để làm chấn song, cuối cùng dùng dây thừng buộc nút giao hình chữ thập cố định vào hàng rào.

Sau khi hàng rào được làm xong, có thể thả gà và ngỗng ra. Triệu Diệp Thanh vào nhà, quan sát từ cửa sổ.

Những con gà trong sân thấy không có ai, quả nhiên bắt đầu đi về phía vườn rau. Nhìn thấy mấy con gà vỗ cánh bay một lúc mà không vào được, cô mới yên tâm.

(Đã làm một bản đồ tổng quan để tham khảo)

Nhìn đồng hồ, đã ba giờ chiều. Cô nghĩ đến những cây măng vừa chặt, lấy hai cây, số còn lại đều ném vào hầm.

Mang găng tay bóc vỏ măng, sau đó cắt khúc, cho vào nước vừa đun sôi để chần.

Tiếp theo, cô lấy một miếng thịt muối thái hạt lựu, sau khi chần măng xong thì cho thịt muối vào chần qua nước.

Trong tủ lạnh, cô dự trữ vài cân sườn heo, chia thành từng túi một cân rồi đông lạnh. Cô lấy một túi ra, dùng sức tách vài miếng để rã đông rồi chần qua nước.

Cho tất cả nguyên liệu vào nồi đất, đun sôi với lửa lớn rồi chuyển sang lửa nhỏ hầm liu riu. Sau đó, cô lôi chiếc nồi cơm điện mini dành cho một người mà cô mang về, nấu nửa chén gạo.

Nhiệt độ trên núi bây giờ vẫn còn khá thấp, không thích hợp lắm cho rau phát triển. Tranh thủ lúc canh chưa xong, Triệu Diệp Thanh lấy tấm bạt nhựa trong suốt đã chuẩn bị sẵn căng lên hàng rào, kéo từ trái sang phải, bao phủ toàn bộ vườn rau. Sau đó, cô dùng đá đè cố định hai bên, vừa giữ ẩm vừa giữ ấm.

Hì hục hơn một tiếng đồng hồ, nồi canh cũng sắp xong.

Triệu Diệp Thanh mở nắp nồi. Hiếm có món nào như canh măng hầm thịt muối (yān dǔ xiān) mà không cần nếm, chỉ cần mở nắp đã ngửi thấy mùi thơm ngon tột đỉnh. Quê cô không có món này, đây là món được cô bạn cùng phòng người Giang Chiết nhiệt tình giới thiệu khi cô học đại học. Sau khi nếm thử, cứ đến mùa xuân cô lại phải làm vài lần.

Nước canh màu trắng sữa nhạt, thịt muối mềm béo, sườn heo mềm tan, măng giòn thanh mát. Không cần thêm bất kỳ gia vị nào khác, một ngụm canh đậm đà hương vị mặn mà tươi ngon trực tiếp đ.á.n.h thẳng vào đầu.

Nhiệt độ trên núi bây giờ chưa đến mười độ. Một bát canh nóng hổi được húp hết, Triệu Diệp Thanh nở nụ cười duy nhất trong hai ngày qua.

Một nồi canh ăn kèm một bát cơm, cô ăn no bụng căng tròn, phát ra tiếng thở dài thỏa mãn. Ít nhất cô vẫn còn sống, ăn được bữa nào hay bữa đó.

Nếu tính ra, người thân của cô chỉ còn lại gia đình dì Phong Xuân Yến. Bố mẹ cô ly dị và đều có gia đình riêng. Ông bà, người đã nuôi dưỡng cô khôn lớn, cũng đã qua đời vài năm trước.

Trong tình cảnh này, giữ tâm thái bình thản, sống thêm được một ngày đã là lời.

Bây giờ cô vô cùng may mắn vì mấy ngày trước đã xây tường rào và lắp đặt cửa chống trộm. Cho dù có kẻ nhiễm bệnh đến, cô cũng có thể chống đỡ một thời gian.

Hiện tại, nhiều nền tảng mạng xã hội đã tắt chức năng tải lên, không cho phép hình ảnh và video lưu hành nữa. Chỉ có những bài đăng trên các trang mạng nước ngoài được truy cập qua VPN về tình hình hiện tại vẫn đang tiếp tục lan truyền. Cô thường không có thói quen truy cập mạng qua VPN, nhưng cô thấy có người bạn đăng ảnh chụp màn hình lên vòng bạn bè.

Đó là một bài đăng hoàn toàn bằng tiếng Trung, có lẽ là không thể đăng ở trong nước nên chỉ có thể chia sẻ cho người dân trong nước trên mạng nước ngoài.

‘Theo thí nghiệm, hành vi tấn công của những kẻ nhiễm virus lần này có tính chất ưa máu. Bản thân tôi đã thử nghiệm và xác nhận rằng m.á.u gà, m.á.u vịt đều vô dụng. Động vật sống cũng không hấp dẫn chúng nhiều. Chúng có thị giác và thính giác như người bình thường, và sở hữu khứu giác cực kỳ nhạy bén, rất mẫn cảm với mùi m.á.u người. Cảm giác đau đớn giảm sút, thể chất (dường như) không khác biệt so với người thường. Một chọi một có khả năng thắng. Nếu không thể tránh được, hãy tích cực phản kháng.’

Dãy núi Mai Sơn rất dài, phần lớn là khu bảo tồn nên hầu như không có người ở. Nếu virus này có tính chất ưa máu, chỉ số an toàn của cô sẽ tăng lên đáng kể.

Triệu Diệp Thanh thấy trời chưa tối, cầm xẻng sắt ra khỏi nhà, đi đến ngã ba đường nhỏ. Chiếc xe tải nhỏ cô lái về hôm qua vẫn đậu bên đường, không khỏi hiện lên trong đầu hình ảnh t.h.i t.h.ể Vương Siêu ngày hôm qua. Cô hít một hơi thật sâu, gạt bỏ mọi suy nghĩ trong đầu.

Cô định đào một cái hố sâu ở ngã ba đường nhỏ, không biết có hữu ích không, dù sao cũng là để tự trấn an mình.

Cái hố sâu ba mét, kẻ nhiễm bệnh không có lý trí, rơi xuống chắc là không thể thoát ra. Nếu là người bình thường chạy nạn lên núi, rơi vào thì bám vào bùn bên cạnh leo lên chắc cũng không quá khó khăn.

Đào được một nửa, hôm nay chắc không thể đào xong rồi, trời đã dần tối. Triệu Diệp Thanh lái chiếc xe tải nhỏ vào chỗ trũng bên đường, phủ kín bằng lá và cỏ khô.

Đậu xe bên đường quá nguy hiểm, dễ lộ vị trí của cô. Ngay cả với những người bình thường chưa bị nhiễm bệnh, tốt nhất cũng nên tránh.

Triệu Diệp Thanh kéo khóa áo khoác lên tận cổ, che nửa mặt và mũi miệng, để tránh muỗi và côn trùng cắn.

Có lẽ vì thời tiết gần đây dần trở nên nóng hơn, côn trùng dường như hoạt động mạnh hơn đáng kể so với mấy ngày trước.

Nghe tiếng kêu của đủ loại côn trùng không rõ tên trong núi, không biết có phải bây giờ cô quá nhạy cảm không, cô luôn cảm thấy có gì đó khác lạ so với ngày thường.

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.