
Người Ta Thật Sự Làm Ăn Chân Chính Mà
Giang hồ loạn thế, người người nóng nảy, chỉ một câu không hợp đã có thể rút kiếm tương tàn. Mỗi lần như vậy, kẻ bị liên lụy lại là dân thường - người mất tiền, kẻ mất mạng, chẳng ai yên ổn được lâu.
Lục Kiến Vi chỉ là một cô gái hiện đại hay càm ràm bất bình chuyện bất công trên mạng, ai ngờ vừa dám mắng “giang hồ toàn một lũ đầu đất” đã bị hệ thống túm cổ ném thẳng vào thế giới cổ đại, ép mở một khách điếm.
Nguyên tắc vàng của điếm này cực kỳ đơn giản:
“Cấm ẩu đả trong khách điếm.”
Phạm luật nhẹ thì mất tiền, nặng thì ở lại bán mạng.
Dân giang hồ đồn ầm lên rằng gần đây xuất hiện một khách điếm thần bí, bề ngoài hiền hòa, bên trong tăm tối. Người vào đó, hoặc mất sạch túi, hoặc vĩnh viễn chẳng ra được. Ai nấy đều gọi nó là hắc điếm.
Có kẻ hiếu kỳ lén vào dò xét, muốn tìm tung tích người mất tích, ai ngờ lại phát hiện…
Người đang chẻ củi kia chẳng phải đệ nhất đao khách sao?
Người đang bưng món kia chẳng phải đệ nhất thần trộm sao?
Người đang múa dao phay trong bếp kia là đệ nhất mỹ nhân giang hồ?!
Còn kẻ đang cuốc đất ngoài vườn lại là đệ tử thủ tịch Võ Lâm Minh?!
Khi còn đang choáng váng chưa hiểu chuyện gì, hắn ngẩng đầu đã thấy chưởng quầy xinh đẹp mỉm cười, giọng ngọt mà lạnh:
“Khách điếm đang thiếu một nhân viên thu chi. Vừa hay, ngươi hợp.”
Hắn: “Tôi chỉ bán tin thôi, tôi không biết tính sổ aaaaaa!”


![Thập Niên 90: Phát Tài Ở Thượng Hải [đạn Mạc]](/_next/image?url=https%3A%2F%2Fcdn.monkeyd.online%2Fimages%2Fpublic%2Fthap-nien-90-phat-tai-o-thuong-hai-dan-mac.jpg&w=3840&q=75)









