Phát Sóng Trực Tiếp Bắt Chước Phạm Tội, Ta Chỉ Diễn Một Lần - Chương 288
Cập nhật lúc: 12/11/2025 11:07
Trương Hiểu Hiểu là một cô gái rất nghe lời, mở cửa, đỡ người đi ra ngoài, đóng cửa lại, rồi lại đỡ người đi về phía nhà vệ sinh. Nhưng chờ đến khi cửa phòng VIP đóng chặt, Diệp Tang Tang lại không di chuyển, ngón tay đặt ở môi, lắc đầu ý bảo Trương Hiểu Hiểu đừng nói chuyện. Trương Hiểu Hiểu há miệng, nghe vậy lập tức che miệng, nhìn xung quanh xem có ai khác không.
Phòng VIP im lặng trong một thoáng, nhưng cũng chỉ một thoáng mà thôi, rất nhanh liền vang lên những âm thanh khác. Một người bạn của Vương Tử Dương, dẫn đầu khen ngợi Vương Tử Dương, “Vẫn là cậu có cách, say rượu lái xe suýt chút nữa đ.â.m c.h.ế.t người, đều được cứu ra.”
“Đúng vậy, trước đây tôi còn cảm thấy, cậu quá cẩn thận, bây giờ xem ra kế hoạch này của cậu mới thật sự là thiên // y // vô // phùng (hoàn hảo không tỳ vết)!” Một người khác cũng khen.
Ngoài cửa, Trương Hiểu Hiểu toàn thân chấn động vì tin tức này, đứng sững tại chỗ, trừng lớn đôi mắt nhìn chằm chằm Diệp Tang Tang. Dường như đang lên án, tại sao cô lại đi tìm lý lẽ cho loại người táng tận lương tâm này. Diệp Tang Tang lạnh lùng nhìn cô ấy, ra hiệu cô ấy đừng hành động thiếu suy nghĩ.
【 a a a a! Vương Tử Dương lại mới là hung thủ! 】 【 Điên rồi, tất cả những chuyện này lại thật sự là bẫy rập! 】 【 Không hiểu, tại sao chị Tang trông có vẻ biết chân tướng, còn muốn nhảy vào trong! 】
Bên trong phòng VIP, Vương Tử Dương dường như uống một ngụm rượu, phát ra tiếng chén rượu đặt trên mặt bàn. Sau đó, hắn đắc ý nói: “Cũng chỉ có loại luật sư ngốc như thế, mới tin tưởng một phó tổng ngành kiến trúc, chỉ có thể uống được bấy nhiêu rượu.” “Cũng không phải tôi cẩn thận, nếu không phải ở xa hiện trường t.a.i n.ạ.n dường như có người nhìn thấy là tôi ở ghế lái chính, tôi cũng không cần phải vào trại tạm giam một chuyến, bên trong thật không phải nơi người ở.”
Những người khác nhao nhao an ủi, hai người ngoài cửa cũng dần dần ghép lại được chân tướng thật sự. Vương Tử Dương đêm đó uống rượu xong, quả thật được Tiết Sơn đỡ tới ghế sau. Nhưng hắn thừa dịp Tiết Sơn gọi tài xế hộ tống, mở cửa xe đi đến ghế lái chính. Tiết Sơn vội vàng ngăn cản, bị Vương Tử Dương ngăn lại, còn ra lệnh hắn lên xe. Tiết Sơn không lay chuyển được đối phương, hơn nữa với tâm lý may mắn lên xe, không ngờ lái khoảng mười phút, liền xảy ra t.a.i n.ạ.n giao thông. Cả hai đều sợ ngây người. Vương Tử Dương suy nghĩ chưa đến hai giây, liền nghĩ tới việc để Tiết Sơn gánh tội, nhưng rất nhanh hắn phát hiện nơi xa dường như có người chạy đêm nhìn qua. Biết làm như vậy sẽ rất nhanh bị lộ, liền nhanh chóng lập ra kế hoạch để Tiết Sơn chủ động ra mặt gánh tội sau đó. Hai người trong xe đã thu dọn qua, Tiết Sơn lại ngồi xuống ghế lái, làm dính dấu vân tay lên vô lăng. Sau đó Tiết Sơn quay về, tạo cho mình bằng chứng ngoại phạm với hàng ngàn sơ hở ở hiện trường. Bọn họ cũng không sợ Tiết Sơn phản bội, nhà Tiết Sơn nghèo, bố hắn hiện tại còn đang nằm viện chờ tiền đấy! Hơn nữa, Vương Tử Dương còn sẽ chịu trách nhiệm bồi thường và bồi thường cho Tiết Sơn, hắn chỉ là không muốn ngồi tù, mất đi chức vị và tương lai hiện có mà thôi. Đối với những người này mà nói, người như Tiết Sơn, dùng để làm loại chuyện này lại thích hợp nhất.
“Tôi chính là cố ý tìm Tề Tần, các cậu biết không? Cô ấy là người đ//ồng t//ính luyến ái. Loại người như cô ấy, nhìn thấy tôi đau lòng đến không chịu được, lập tức tìm người bắt đầu điều tra.” Vương Tử Dương nói với giọng điệu khinh miệt. Một giọng nói đầy hài hước phụ họa: “Đáng tiếc cô ấy không biết, tất cả đều là kế hoạch tốt, bao gồm cả lời nói của cậu, và cả nhân chứng mục kích phía sau nữa.” Phòng VIP nháy mắt vang lên tiếng cười ha hả. Ngay sau đó Vương Tử Dương nói: “Thôi thôi, đừng nói nữa, người hẳn là sắp quay lại rồi.” Mọi người nhao nhao im lặng.
Đáng tiếc im lặng chưa đủ hai giây, một giọng nói cố ý đè thấp xuống: “Sau khi kết án, cậu có nói chân tướng với Tề Tần không, tôi hơi muốn nhìn vẻ mặt loại người như cô ấy khi biết mình bị lừa gạt.” “Tạm thời khoan đã, hiện tại còn chưa phải lúc.” Vương Tử Dương nói. Những người khác nhao nhao tỏ vẻ phải.
Diệp Tang Tang nghe xong, nhìn về phía Trương Hiểu Hiểu. Trương Hiểu Hiểu toàn thân đã sắp tức c.h.ế.t, nắm tay siết chặt đến mức muốn bật máu. Diệp Tang Tang hướng về phía cô ấy lắc đầu, ra hiệu cô ấy nhất định phải bình tĩnh. “Ừm…” Cô ấy hiển nhiên cực kỳ không phục, nhưng vẫn thấp giọng đáp ứng.
Diệp Tang Tang vươn tay, khẽ gõ cửa, sau đó đẩy cửa ra, thần sắc thanh minh. Cô nhìn mọi người trong phòng, ánh mắt chậm rãi dừng lại trên người Vương Tử Dương, “Lời nói vừa rồi, tôi đều nghe được.”
Diệp Tang Tang vừa dứt lời, mọi người trong phòng VIP đều sững sờ, Vương Tử Dương kinh ngạc đứng bật dậy khỏi ghế.
Lời của tác giả: Diệp Tang Tang: Lẽ ra nên phối hợp diễn xuất của anh, tôi làm sao có thể làm như không thấy.
