Thiếu Gia Bùi Có Hàng Tá Ý Tưởng Để Dụ Dỗ Cô Ấy Kết Hôn - Chương 7
Cập nhật lúc: 12/11/2025 10:07
Tình hình lúc đó quá hỗn loạn. Tô Vũ ngơ ngác không thấy rõ người đàn ông đã ngủ với mình trông như thế nào. Chỉ cần nghĩ đến thôi là cô đã đỏ mặt. Cô nhớ đến đôi môi lạnh lẽo, mềm mại và vòng eo rắn chắc của người đàn ông đó...
Tô Vũ c.ắ.n môi. Bất kể là ai, dù là lão già, cũng còn hơn là giao thân xác mình cho tên khốn Lâm Thiên Hạo kia.
- Ngoài hồ sơ bệnh án ra, còn có một tài liệu khác. Anh có biết nó ở đâu không? - Tô Vũ không muốn dính dáng gì đến Tam thiếu gia. Cô chỉ muốn lấy lại đồ đạc của mình.
- Không, tôi không thấy. Tô tiểu thư, cô tìm gì vậy? - Từ Phi không nghe thấy Bùi Thiên Lâm nhắc đến điều gì khác.
- Tô tiểu thư, nếu cô để quên đồ, rất có thể là Tam thiếu gia nhà chúng tôi đã vứt đi rồi. Anh ấy là người sạch sẽ, không thích đồ đạc bừa bộn trong phòng.
Tô Vũ nghe vậy thì lo lắng. Hợp đồng chuyển nhượng cổ phần có chữ ký và dấu vân tay của cô. Nó đã có hiệu lực rồi. Nếu có người có ý đồ đen tối nhặt được, số cổ phần mẹ cô để lại chỉ có thể giao cho Tô Ninh.
- Tam thiếu gia của anh đâu? Tôi muốn gặp anh ấy. - Tô Vũ vội vàng xuống giường.
- Xin lỗi, Tô tiểu thư. Tôi không thể tiết lộ tung tích Tam thiếu gia được. Tuy nhiên, nếu Tam thiếu gia biết cô nóng lòng muốn gặp anh ấy như vậy, anh ấy chắc chắn sẽ rất vui mừng. - Từ Phi mỉm cười đáp.
Tô Vũ không quan tâm Tam thiếu gia có vui hay không. Cô chỉ muốn lấy lại đồ đạc của mình càng sớm càng tốt. Tuy nhiên, lời của Từ Phi nhắc nhở cô rằng nếu không muốn bị vướng vào Tam thiếu gia, cô phải rời đi càng sớm càng tốt.
Từ Phi vừa nói Tam thiếu gia là người sạch sẽ, có thể đã vứt bỏ hợp đồng chuyển nhượng cổ phần của mình. Nghĩ đến đây, Tô Vũ vội vã chạy đến khu xử lý rác của khách sạn.
Đống rác chất cao như núi được đặt gần bãi đậu xe ngầm. Tô Vũ không quan tâm đến việc bị bẩn. Cô vội vàng chạy đến tìm hợp đồng chuyển nhượng cổ phần. Cô phải tự tay hủy nó đi!
- Vậy ra cô đã đến rồi. - Giọng Tô Lộ nghe như ma vậy.
Tô Vũ đứng dậy nhìn cô ta. Tay Tô Lộ quấn đầy băng gạc dày cộp. Tóc tai bù xù, bẩn thỉu. Trông cô ta thật lôi thôi.
- Cô làm tôi bị thương, lại còn sai người làm hại mẹ tôi nữa. Tô Vũ, giờ cô giỏi thật đấy hả?! - Tô Lộ nhìn Tô Vũ với ánh mắt hung dữ. Nghĩ đến việc mẹ bị bẻ gãy ngón tay, cô vô cùng tức giận.
- Vương Dung bị thương sao? - Tô Vũ hoang mang. Vì đã ngất xỉu nên cô không biết rằng khi Bùi Thiên Lâm bế cô đi, anh đã ra lệnh cho Từ Phi xử lý Vương Dung. Ngón tay của Vương Dung đã bị vệ sĩ bẻ gãy.
- Sao vậy? Cô không muốn thừa nhận đúng không? Cô muốn giả vờ ngốc nghếch à? - Tô Lộ cười khẩy.
- Cô đáng bị thương. Cô và mẹ cô đã muốn thứ không thuộc về mình, thì cô nên chuẩn bị tinh thần chịu phạt đi. - Tô Vũ không thương hại hai mẹ con độc ác kia chút nào.
Tô Lộ hừ lạnh.
- Tô Vũ, giờ cô giỏi quá rồi. Cô biết cách dụ dỗ đàn ông bên ngoài. Tôi mới biết tối qua cô không về nhà, cũng không đến bệnh viện. Hóa ra cô ở với một gã đàn ông hoang dã, ngủ qua đêm trong khách sạn.
Cô ta chậm rãi tiến lại gần Tô Vũ, cười nham hiểm.
- Tô Vũ, sau lưng Lâm Thiên Hạo, cô còn để gã đàn ông đó hãm hại mẹ tôi. Đừng quên cô là một người phụ nữ đã đính hôn. Nhà họ Lâm cũng là một gia tộc danh giá ở thành phố A. Sao cô dám cắm sừng Lâm Thiên Hạo? Cô có chịu nổi hậu quả không? Nghĩ mà xem, nếu tôi nói chuyện này với Lâm Thiên Hạo, anh ta sẽ phản ứng thế nào?
Tô Vũ không quan tâm đến phản ứng của Lâm Thiên Hạo.
- Cứ nói với anh ta nếu cô muốn. Tôi không có thời gian nghe cô nói nhảm. Tránh ra.
Tô Lộ nghĩ Tô Vũ chỉ đang cố tỏ ra kiêu ngạo. Cô ta lấy điện thoại ra vẫy vẫy về phía Tô Vũ. Cô ta cười nham hiểm.
- Cô có tin là tôi sẽ gọi cho dì Lâm ngay bây giờ và nói với dì ấy chuyện này không? Đến lúc đó, cô chỉ cần đợi nhà họ Lâm hủy hôn là được.
Tô Vũ hoàn toàn không coi lời đe dọa của cô ta là nghiêm trọng. Điều duy nhất cô lo lắng là hợp đồng chuyển nhượng cổ phần đã ký.
Thấy Tô Vũ hơi nhíu mày, Tô Lộ nghĩ rằng cô đang sợ hãi. Vì vậy, thái độ của cô ta càng trở nên kiêu ngạo hơn.
- Tô Vũ, chỉ cần cô đồng ý chuyển nhượng cổ phần cho tôi hoặc bố mẹ tôi, tôi sẽ giúp cô che giấu chuyện này.
- Trong mơ của cô! - Tô Vũ từ chối không chút do dự.
Thấy Tô Vũ không hề động tĩnh, Tô Lộ tức giận nắm lấy cổ tay cô.
- Tô Vũ, cô không sợ mất đi vị hôn phu yêu quý của mình sao?
Vị hôn phu yêu quý của cô? Lâm Thiên Hạo á? Hắn ta có xứng đáng không?!
Tô Vũ đang định trả lời thì thấy Tô Lộ đột nhiên rút d.a.o gọt hoa quả ra.
- Được rồi, nếu tôi không thể đe dọa cô, vậy thì đừng trách tôi hung dữ.
