Tôi Trọng Sinh Lại Một Kiếp Quyết Tâm Cướp Lại Gia Tài - Chương 39
Cập nhật lúc: 12/11/2025 05:12
Hà Thủ Phúc có chút choáng váng. Quả thực, khí chất áp đảo từ Cố Dục Hàn quá mạnh mẽ. Mặc dù anh ta nói lời lẽ vô cùng lễ phép, nhưng Hà Thủ Phúc vẫn cảm thấy mỗi câu nói đều mang khí phách dứt khoát như một mệnh lệnh không thể chối từ.
Thấy Hà Thủ Phúc không nói lời nào, Cố Dục Hàn lại nói: “Nếu chú có bất kỳ điều gì không hài lòng hoặc còn khúc mắc, xin cứ nói thẳng, cháu cam đoan sẽ điều chỉnh!”
Hà Loan Loan ở bên cạnh nghe anh nói vậy thì mặt cũng nóng lên.
Cả hai người họ đã phát sinh quan hệ rồi, vậy mà Cố Dục Hàn vẫn có thể nói ra những lời nghiêm chỉnh và chuẩn mực như thế.
Tuy nhiên, trong lòng cô đã xác định rõ một điều: Anh nói gia đình họ Cố của họ ở tỉnh Hà Đông, điều này chứng tỏ họ không hề liên quan đến gia đình họ Cố có hôn ước ở Kinh Thành. Chờ khi mọi chuyện ổn thỏa, cô sẽ gửi một bức thư tới nhà họ Cố ở Kinh Thành, giải thích rằng bản thân cô chính là con gái của Hà Tú Uyển, đã sắp kết hôn, hôn ước kia xem như hủy bỏ.
Thật ra Hà Thủ Phúc vô cùng ưng ý Cố Dục Hàn.
Chỉ xét riêng ngoại hình, Cố Dục Hàn đã là một thanh niên ngàn dặm khó tìm: đẹp trai tuấn tú, thân hình cao lớn, không kiêu ngạo cũng không nịnh bợ, lễ nghi hợp tình hợp lý. Vừa nhìn đã thấy là một người đàn ông kiên định, chắc chắn có thể mang lại cuộc sống tốt đẹp cho người phụ nữ của mình. Hơn nữa, việc kết hôn với quân nhân phải thông qua sự xét duyệt nghiêm ngặt của quân đội, gả cho anh ta là hoàn toàn đáng tin cậy!
Hà Thủ Phúc mỉm cười nhìn Cố Dục Hàn: “Chuyện này còn phải xem Loan Loan có đồng ý hay không. Hơn nữa, cậu là lính biên phòng, muốn kết hôn chẳng phải cần viết báo cáo và chờ phê duyệt sao? Cho dù Loan Loan đồng ý thì cũng phải chờ một thời gian. Còn về phía cha mẹ cậu...”
Cố Dục Hàn thấy Hà Thủ Phúc đã ngầm chấp thuận, lập tức nở nụ cười: “Chú, công việc của cha mẹ cháu có tính chất đặc thù, khoảng cách lại quá xa, e là không thể đến được. Nhưng chuyện hôn sự này không thể thiếu lễ nghi. Cháu đã tìm hiểu qua mọi người ở thôn Đông Phong: sính lễ thông thường khoảng sáu mươi đồng, điều kiện tốt hơn một chút sẽ là một trăm đồng. Nhà cháu sẵn lòng đưa hai trăm đồng tiền sính lễ, ‘tam chuyển nhất hưởng’ (ba món lớn một máy thu thanh) cũng sẽ không thiếu. Quần áo mới cháu cũng sẽ đặt mua cho Loan Loan theo sở thích của cô ấy. Báo cáo kết hôn cháu đã gửi từ lâu, và lãnh đạo bên trên cũng đã phê duyệt rồi.”
Tuy thân thế của Hà Loan Loan có hơi phức tạp, nhưng hộ khẩu vẫn thuộc nhà họ Hà nên mọi thủ tục thật ra không hề khó khăn. Việc điều tra lý lịch quân sự thường là thăm hỏi kín đáo, có người đích thân đến nơi xác minh. Khi đó, nhà họ Hà còn chưa xảy ra biến cố, Hà Loan Loan lại là con gái nhà họ Hà, là giáo viên tiểu học ở thôn Đông Phong, danh tiếng trong thôn rất tốt, do đó phía quân đội đã thuận lợi đồng ý.
Hà Thủ Phúc không còn gì để nói thêm, ông quay sang Hà Loan Loan: “Loan Loan, con có đồng ý hay không?”
Hà Loan Loan nhẹ c.ắ.n môi dưới, cô vốn nghĩ việc này rất đơn giản, nhưng hóa ra chỉ hai chữ "đồng ý" cũng khiến cô cảm thấy ngượng ngùng đến vậy.
Sau một thoáng trấn tĩnh, cô mới cố gắng đáp lời: “Con đồng ý.”
Cố Dục Hàn nhìn vành tai hơi ửng đỏ của cô, khóe miệng khẽ cong lên một độ cong vừa phải.
Suốt cả tháng qua anh đã vô cùng bận rộn, mỗi ngày chỉ ngủ được ba bốn tiếng. Anh làm việc cật lực chính là vì muốn đến tìm Hà Loan Loan sớm một chút.
Không ngờ nhà họ Hà lại xảy ra chuyện như vậy.
May mắn là anh đã đến kịp thời, nếu không, Hà Loan Loan chẳng phải đã bị cái tên Lý Thiên Long kia bắt nạt rồi sao?
Thấy Hà Loan Loan đã đồng ý, Hà Thủ Phúc cũng yên lòng. Dù trong lòng rất áy náy với Hà Loan Loan nhưng hiện tại ông cũng không làm gì được.
Hà Thủ Phúc không bị bệnh nặng nên trưa hôm đó đã được về nhà.
Trần Thúy Hoa đã bỏ chạy mất, Dương Ngọc Phương lục tung căn nhà, moi hết số tiền riêng Trần Thúy Hoa cất giấu. Tổng cộng có hơn ba trăm đồng, trong đó có một trăm đồng tiền lễ hỏi của Lý Thiên Long. Số tiền này bắt buộc phải trả lại cho Lý Thiên Long.
Nếu không, Lý Thiên Long cứ tiếp tục làm loạn như vậy sẽ gây ảnh hưởng xấu.
Nhưng ai ngờ khi Hà Đại Cương đến trả tiền, Lý Thiên Long lại không chịu nhận, gã khăng khăng: “Tao muốn vợ, không phải tiền!”
Vừa dứt lời, Cố Dục Hàn đã xuất hiện ngay sau lưng gã. Lý Thiên Long sợ đến mức co rúm người lại. Tuy gã là một kẻ tàn nhẫn, nhưng Cố Dục Hàn là quân nhân đã qua huấn luyện, Lý Thiên Long không dám dây dưa.
Gã thầm nghĩ, cứ chờ tên này rời đi, gã sẽ có vô số thời gian để ‘dạy dỗ’ gia đình họ Hà!
Cố Dục Hàn lạnh lùng nhìn gã: “Lý Thiên Long phải không? Hình như cậu không phục lắm?”
Lý Thiên Long vốn đã tức giận, bị khiêu khích liền lập tức mắng: “Lão tử đây đương nhiên không phục! Lần trước mày ra tay lén lút! Nếu thật sự đối đầu trực diện, lão tử lột một lớp da của mày cũng không thành vấn đề!”
Cố Dục Hàn cười nhạo, xoay cổ tay: “Ồ? Vậy bây giờ chúng ta tỉ thí một trận?”
---
