Từ Show Truyền Hình Đến Ngôi Sao Mạng - Chương 172
Cập nhật lúc: 12/11/2025 09:02
Trong khi các cặp đôi khác đang tận hưởng buổi hẹn hò lãng mạn, Thẩm Minh Dữu vẫn ung dung ngồi trong xe.
Đã một tiếng rưỡi trôi qua kể từ lúc khởi hành, chiếc xe vẫn bon bon trên đường, không biết Giang Trầm định đưa cô đi đâu, mãi mà chưa dừng lại.
[Anh rể Giang ơi, anh có ổn không đấy? Người ta thì đang lãng mạn, còn anh cứ suốt ngày lái xe. Anh định đi đâu vậy? Hay phương thức hẹn hò của Giám đốc Giang chỉ là lái xe hóng gió?]
[Không lẽ Ngài Giang tính lái xe đưa vợ đi trung tâm thương mại mua túi xách đấy hả? Mặc dù biết Giám đốc Giang siêu giàu, mua túi chắc chắn là khoản tiền lớn, nhưng chúng tôi muốn xem anh thể hiện tình cảm với vợ, chứ không phải muốn thấy anh khoe tiềm lực tài chính đâu ạ!]
[Đi xa thế này, lát nữa có kịp quay về xem Niệm Niệm biểu diễn không đây? Không được đến muộn đâu nhé!]
[Tò mò quá, không biết anh rể Giang đưa chị Dữu đi đâu. Hẹn hò thôi mà, có cần phải long trọng đi xa xôi thế không?]
Sau một chặng đường quanh co, cuối cùng chiếc xe cũng dừng lại ở một nơi khá hẻo lánh.
"Đây là sân bay sao?" Thẩm Minh Dữu kéo cửa kính xuống. Quả nhiên, trước mắt cô là một khu vực sân bay.
"Ừ." Giang Trầm gật đầu. Ngay khi nhận được thẻ nhiệm vụ, đây là địa điểm hẹn hò đầu tiên xuất hiện trong đầu anh.
Giang Trầm nhớ ra có một sân bay thương mại tư nhân ở thành phố lân cận, nơi họ đang ghi hình, thuộc sở hữu của người bạn thân Tiêu Hàng. Đây chỉ là một ý nghĩ chợt lóe lên, vì để có thể cất cánh bay thử, sân bay cần phải lên lịch trình, dọn trống đường băng và không phận được chỉ định từ trước. Việc anh đột ngột thông báo cho bạn mình như vậy vốn rất khó để thực hiện. Nhưng may mắn thay, buổi chiều nay Tiêu Hàng tình cờ đang ở đó để chơi phi cơ. Nghe tin Giang Trầm muốn đưa vợ đi hẹn hò, cậu ta lập tức đồng ý thu xếp.
Vừa thấy vợ chồng Giang Trầm, Tiêu Hàng đã hồ hởi tiến lên chào đón. Sau vài câu xã giao, anh dẫn họ ra đường băng. Thẩm Minh Dữu liền nhìn thấy một chiếc phi cơ tư nhân cực kỳ bắt mắt đang đậu ở đó.
Đó là chiếc máy bay đa năng bốn chỗ ngồi, cánh máy bay còn mới tinh, thân máy bay sơn màu trắng bóng loáng, trông như vừa được tậu về không lâu.
"Sao nào, đẹp chứ?" Tiêu Hàng vô cùng hài lòng với chiếc phi cơ vừa mua. Anh biết Giang Trầm còn am hiểu về thú chơi máy bay hơn mình, chỉ là Giang Trầm luôn là người lý trí, sẽ không bao giờ vì thích thú một thứ gì đó mà mê muội mất kiểm soát, không giống anh ta, phóng khoáng, tùy hứng, không đặt ra quá nhiều quy tắc cho bản thân.
Tuy nhiên, việc Giang Trầm đưa vợ đến sân bay chơi lần này hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của Tiêu Hàng. Mặc dù Giang Trầm đã kết hôn được vài năm, anh rất ít khi đưa vợ ra ngoài để giới thiệu hay hòa nhập vào vòng xã giao của họ. Dĩ nhiên, Giang Trầm không có nhiều bạn thân, nhưng các đối tác kinh doanh thì lại rất nhiều. Tiêu Hàng là một trong số ít người bạn thân nhất của Giang Trầm, và anh đã tình cờ gặp Thẩm Minh Dữu vài lần trước đây.
"Chị dâu, đây là chiếc máy bay em vừa tậu. Em định hôm nay bay thử một chuyến, nào ngờ anh Giang Trầm gọi điện mượn chỗ." Tiêu Hàng cười híp mắt: "Ban đầu em còn định từ chối, nhưng nghe nói là anh ấy dẫn chị dâu đi hẹn hò, nên em phải nể mặt chị chứ, không đồng ý cũng không được. Chị thấy em nói có đúng không?"
Thẩm Minh Dữu chạm nhẹ vào thân máy bay, nhìn Tiêu Hàng cười: "Mặt mũi tôi lớn đến mức đó à?"
Tiêu Hàng làm bộ mặt khoa trương tột độ: "Đương nhiên rồi! Mặt mũi chị dâu không lớn thì còn ai đủ tầm nữa chứ?"
[Trời đất! Hẹn hò ở sân bay cơ à, tầm này thì chịu rồi!]
[Đây đúng là sân bay tư nhân rồi! Mấy chiếc máy bay đậu trên đường băng sáng chói lóa mắt quá! Anh rể Giang định đưa chị Dữu bay thẳng lên trời tâm sự chuyện yêu đương à? Aaaa, lãng mạn ngất xỉu!]
[Cho tôi hỏi gấp, anh đẹp trai chủ sân bay tư nhân này đã có chủ chưa vậy?]
[Quả nhiên, giới siêu giàu chơi với nhau thật! Mua máy bay, du thuyền như mua rau ấy, đây mới là đại gia đích thực!]
Đường băng lộng gió.
Tiêu Hàng rất biết điều, thấy hai người hẹn hò, sau khi chào hỏi xong liền dẫn tất cả mọi người ra ngoài, nhường lại không gian riêng tư cho họ.
Giang Trầm mở cửa khoang phụ lái cho cô, quay đầu, làm một động tác mời lịch thiệp: "Bà Giang, xin mời."
Ghế lái vẫn trống. Thẩm Minh Dữu nhìn ra bãi đỗ máy bay, Tiêu Hàng và những người xung quanh đã lùi sang phía bên kia, ở đây không còn ai khác ngoài tổ chương trình.
Vậy thì ai sẽ lái chiếc máy bay này cho họ đây?
Người xem trong phòng phát sóng trực tiếp cũng nhận ra vấn đề.
[Ai lái máy bay thế? Không thấy bóng người nào cả, hay chúng ta phải đợi phi công?]
[Ước gì Tổng giám đốc Giang tự mình lái máy bay thì tuyệt vời quá. Đưa vợ lên bầu trời, vừa ngầu vừa lãng mạn c.h.ế.t người.]
[Haha, muốn ngài Giang tự lái á? Chắc là đùa rồi. Bằng phi công tư nhân khó lấy cực kỳ, đâu phải ai cũng có thể lái được đâu.]
[Tôi mê phi công lắm luôn ấy. Hồi bé đã mơ được bay rồi. Siêu ngưỡng mộ những người lái được máy bay, nghĩ là họ phải đẹp trai cực phẩm!]
