Xuyên Thành Pháo Hôi Bị Lưu Đày, Ta Mang Không Gian Đi Nghỉ Dưỡng - 78

Cập nhật lúc: 12/11/2025 10:33

Nghiêm Ti Nguyên với khuôn mặt trắng bệch co ro trong lòng Nghiêm phu nhân, bất quá hắn không khóc.

Bởi vì vừa mới Cố Vãn Nguyệt dặn dò qua, không được khóc, khóc sẽ dẫn dụ cả đàn sói đến.

Ngược lại là Lý Thi Thi ở góc nhìn thấy nhiều sói như vậy, trong lòng có chút sụp đổ, nhịn không được khóc lên ô ô.

"Còn không bằng một đứa bé, thật mất mặt." Tô Tử Khanh ghét bỏ nói.

Lý Thi Thi hung hăng lườm bọn họ một cái. Từ khi nàng bị nhà Lão Tô bỏ rơi, trong đội ngũ lưu vong nàng đã trở thành một con cô lang đơn độc, căn bản không ai chịu chiếu cố nàng.

Bây giờ bị nhiều sói như vậy nhìn chằm chằm, nàng có thể không sợ sao?

Nàng thậm chí lo lắng, nếu đàn sói xông vào, người đầu tiên gặp nạn chính là mình.

Nỗi sợ hãi đan xen, nàng liền bị dọa quá mà khóc.

Chỉ có điều nàng không khóc được bao lâu, Tô Vũ liền hậm hực đi qua kéo nàng vào lều vải, không lâu sau bên trong liền xuyên ra những âm thanh không thích hợp cho thiếu nhi.

Cố Vãn Nguyệt:......

Cái nhà Lão Tô này đơn giản là không có một ai bình thường, đã bỏ rơi người ta rồi, loại chuyện đó vẫn cứ làm như không hề sai trái.

Mà nhìn những người khác trong nhà Lão Tô, trừ Tô Nhiễm Nhiễm cau chặt lông mày, vẻ mặt ghét bỏ, biểu tình của những người khác đều rất c.h.ế.t lặng.

Tô Hoa Tuấn thậm chí còn chăm chú nhìn chằm chằm lều vải kia, một mặt muốn vọt vào thử nghiệm, tay ở phía dưới còn đang nhúc nhích.

Ọe!

Cố Vãn Nguyệt buồn nôn, bị làm cho buồn nôn.

Quay đầu nhìn thấy Tô Cảnh Hành cau mày, sắc mặt cũng rất khó coi.

"Đừng để ý chuyện của bọn hắn, ngươi có muốn ăn thịt sói không." Tô Cảnh Hành đột nhiên nói.

Mắt Cố Vãn Nguyệt sáng lên, nàng ăn đồ vật không tính là ít, nhưng thịt sói thật đúng là chưa từng nếm qua.

"Ngươi có biện pháp?" "Ừm." Tô Cảnh Hành cười nói, "Trên xe kéo có cung tiễn, ngươi giúp ta lấy tới." "Ngươi có cung tiễn từ khi nào?" Cố Vãn Nguyệt tặc lưỡi, nàng vậy mà hoàn toàn không hay biết.

Tô Cảnh Hành không nói gì, đây là lúc hắn ở Thông Châu, tìm nha dịch đổi lấy, cũng là nghĩ sau này có thể phát huy được tác dụng.

Hắn nhìn Cố Vãn Nguyệt, giọng nói đầy vẻ cưng chiều, "Ngươi muốn ăn không?"

"Muốn, muốn ăn." Cố Vãn Nguyệt đầy mong đợi gật đầu, thậm chí trong đầu nàng đã mường tượng ra việc nướng sói nguyên con sẽ diễn ra thế nào.

"Chờ đó." Tô Cảnh Hành giương cung lắp tên, nhắm thẳng vào con sói hoang đang ẩn mình trong bóng đêm.

"Tối như vậy hắn có thể b.ắ.n trúng sao?" Vừa dứt lời, nàng đã thấy mũi tên trong tay Tô Cảnh Hành *sưu sưu sưu* bay đi.

"Phốc phốc." Ba tiếng động của mũi tên ghim vào thịt vang lên.

Cố Vãn Nguyệt vội vàng bò đến xem xét, sau đó cao hứng vô cùng kéo về ba con sói đã c.h.ế.t.

"Tướng công, ngươi quá đỗi lợi hại, không chỉ b.ắ.n trúng sói mà còn dọa cho đàn sói chạy mất." Nàng Gaunt đến xem một chút, mũi tên này của Tô Cảnh Hành hẳn là đã b.ắ.n trúng con sói đầu đàn, vậy mà trực tiếp dọa cho đàn sói còn lại chạy trốn.

Tô Cảnh Hành vì lời khích lệ của nàng mà trong lòng cảm thấy vui vẻ, nhưng vẻ mặt lại không biểu lộ ra.

"Không phải nàng muốn ăn thịt sói sao, mau mang tới đi, ta giúp nàng xử lý." "Được," Cố Vãn Nguyệt giữ lại một con sói cho gia đình mình, con sói khác phân cho nha dịch, và con còn lại chia cho các gia đình khác.

Lý phu nhân nhận thịt sói xong liền tỏ ý cảm tạ, tiện thể đẩy tay người nam nhân nhà mình, "Cùng là tướng quân, sao ngươi lại không b.ắ.n trúng sói hoang?" "Ái chà cái này sao, trời tối quá thấy không rõ, chỉ nhìn thấy một đôi mắt, nếu là ban ngày thì ta nhất định có thể." Lý lão gia có chút chột dạ, tiễn pháp của hắn sao có thể so được với vương gia a… Lý phu nhân ghét bỏ bĩu môi, mang theo bọn trẻ đi xử lý thịt sói, Lý lão gia vội vàng lẽo đẽo đi theo giúp đỡ.

Những người khác cũng vô cùng mừng rỡ, trên đường lưu vong mà còn có thịt để ăn, không dám nghĩ đến!

Đi theo Cố Vãn Nguyệt quả thực là quá có phước!

Mắt nhìn thấy Tô Cảnh Hành cầm lấy tiểu đao, Cố Vãn Nguyệt ngồi bên cạnh tựa cằm quan sát.

Chỉ thấy hắn dứt khoát lột xuống nguyên cả tấm Lang Bì, rồi ném tấm da sói về phía Tô Cẩm Nhi.

"Da sói này có thể làm được cái gì, tanh hôi tanh hôi." Tô Cẩm Nhi ghét bỏ nhăn mũi.

Tô Cảnh Hành đáp, "Lang Bì là đồ giữ ấm tốt, chờ đến Ninh Cổ Tháp, có thể làm cho đại tẩu của ngươi một chiếc khăn quàng cổ." Tô Cẩm Nhi vừa nghe nói là để làm đồ vật cho Cố Vãn Nguyệt, liền vội vàng gói Lang Bì lại.

Cố Vãn Nguyệt nhìn thấy động tác của Tô Cảnh Hành, trong lòng cảm thấy ấm áp.

Hắn vậy mà muốn làm khăn quàng cổ cho nàng, đây là đang quan tâm đến nàng sao?

Nàng vậy mà không hề ghét bỏ sự quan tâm này, hơn nữa còn rất hưởng thụ.

"Làm sạch sẽ rồi, có thể nướng." Đang mải suy nghĩ, Tô Cảnh Hành đưa thịt sói đã làm sạch cho Cố Vãn Nguyệt.

Dương thị đã sớm đốt đống lửa lên, hiện tại mọi người trong nhà đều rất tự giác, tự chia phần của mình.

Đem thịt sói gác lên đống lửa, Cố Vãn Nguyệt móc ra gia vị nướng thịt trong không gian, rắc lên trên thịt sói.

Chẳng mấy chốc, một trận mùi thịt nồng đậm liền tỏa ra.

"Đại tẩu, xong chưa, ta thật muốn ăn." Tô Cẩm Nhi dùng sức nuốt nước bọt, quá thơm, nàng không chịu nổi.

"Coi chừng nóng." Cố Vãn Nguyệt kéo xuống một khối thịt đùi cho nàng, là phần ngon nhất.

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.