Xuyên Thành Pháo Hôi Bị Lưu Đày, Ta Mang Không Gian Đi Nghỉ Dưỡng - 86
Cập nhật lúc: 12/11/2025 10:34
Kỳ thật trên đường lưu vong so với việc này còn loạn nhiều chuyện hơn, bọn người này của bọn họ xem như là yên ổn rồi.
Nhưng nếu không có Cố Vãn Nguyệt một mực tiếp tế cho mọi người, e là hiện tại mấy nhà đã sớm vì tranh giành đồ ăn uống mà trở mặt thành thù rồi.
Nhân tính, vốn không chịu nổi sự khảo nghiệm.
Ánh sáng trong sơn động lờ mờ, Cố Vãn Nguyệt đã nhặt được một chút cành cây khô xung quanh, nhóm lên một đống lửa.
Nàng đang suy tư bên ngoài sơn động hỗn loạn đến mức nào, Tô Tử Khanh phải chăng vẫn bình an, còn sống.
Cùng với Màn Mây, Cố Vãn Nguyệt luôn cảm thấy sự tình không đơn giản như vậy.
Vấn đề ngay lập tức quá nhiều, Cố Vãn Nguyệt có chút phiền muộn, dứt khoát xoay người nằm về phía vách tường.
Tô Cảnh Hành biết nàng không ngủ, nhưng phát giác được nàng tâm trạng không tốt, thức thời không lên tiếng quấy rầy.
Đột nhiên, trong đầu Cố Vãn Nguyệt vang lên một giọng nói hưng phấn:
"Tiểu, chủ nhân xin chú ý, chủ nhân xin chú ý, tại chỗ sâu hang động kiểm tra đo lường đến mỏ Hỏa Du to lớn!"
Hỏa Du?!
Bị hệ thống làm cho đau đầu, Cố Vãn Nguyệt vừa định bảo nó im miệng, nhưng lại khi nghe thấy Hỏa Du, con ngươi nàng co rút mạnh mẽ.
Hỏa Du thế nhưng là nguyên vật liệu chế tạo t.h.u.ố.c nổ.
Nếu là chỗ sâu huyệt động này thật sự có mỏ Hỏa Du, vậy nàng sẽ tương đương với việc sở hữu một cái siêu cấp kho t.h.u.ố.c nổ!
Dù là có một ngày xảy ra chiến sự, nàng cũng có thể nổ tung toàn bộ Đại Tề.
Nàng đột nhiên đứng lên, sắc mặt khó nén sự kích động.
Tô Cảnh Hành hiếu kỳ nhìn qua, "Làm sao vậy?"
Cố Vãn Nguyệt cúi đầu nhìn hắn một cái, suy nghĩ xem có nên nói chuyện dầu đuốc cho hắn biết không.
Suy nghĩ một hồi, nàng vẫn quyết định thẳng thắn với Tô Cảnh Hành.
Dù sao hai người đã từng kề vai chiến đấu trước mặt "thổ phỉ", Tô Cảnh Hành cũng đã biết bí mật của nàng kha khá rồi.
Mà Tô Cảnh Hành sau khi nghe xong lời Cố Vãn Nguyệt, đôi mắt vốn luôn bình tĩnh cũng hiện lên vẻ kinh hãi:
"Ngươi nói là thật?"
"Đương nhiên là thật." Cố Vãn Nguyệt gật gật đầu.
Tô Cảnh Hành trấn tĩnh lại, thời Tiền triều đã từng có người dùng Hỏa Du để nghiên cứu ra t.h.u.ố.c nổ.
Một thùng t.h.u.ố.c nổ có thể làm nổ nát một tòa tường thành.
Hắn thân là tướng lĩnh, đương nhiên biết uy lực của t.h.u.ố.c nổ.
Đáng tiếc, Hỏa Du cái đồ chơi này rất khan hiếm, giấu ở dưới nền đất căn bản không thể tìm thấy.
Chỗ mà thời Tiền triều phát hiện một chút kia, cũng rất nhanh đã được khai thác xong.
Đến tận đây đằng sau, không còn có ai phát hiện qua mỏ Hỏa Du nữa.
Nếu như dưới núi hổ sói này thật sự cất giấu một mỏ Hỏa Du, một khi tin tức tràn ra ngoài, sẽ dẫn tới sự điên cuồng của toàn bộ hoàng thất.
Hắn cảnh giác nhìn lướt qua bốn phía, thấy không có ai chú ý tới cuộc nói chuyện của bọn hắn, mới thấp giọng hỏi:
"Ngươi biết nơi này có chừng bao nhiêu dầu hỏa sao?" Cố Vãn Nguyệt đã hỏi thăm qua hệ thống, nhưng hệ thống cũng không thể cho ra đáp án xác thực, chỉ có thể nói chắc chắn sẽ không thiếu.
"Dầu hỏa ngay tại sâu bên trong hang động, cụ thể có bao nhiêu ta cũng không rõ, nhưng ta muốn vào xem một chút." Tô Cảnh Hành suy nghĩ rồi nói, "Ta sẽ đi cùng ngươi." Sở dĩ hắn đưa ra yêu cầu như vậy, không phải vì tham lam những thứ dầu hỏa kia, mà là vì lo lắng Cố Vãn Nguyệt sẽ gặp chuyện chẳng lành.
Chỉ có đi theo bên cạnh Cố Vãn Nguyệt, hắn mới có thể yên tâm.
"Cũng được, ta đi nói với Tôn Võ một tiếng." Cố Vãn Nguyệt bước tới trước mặt Tôn Võ, nói cho bọn hắn mục đích của mình.
Đương nhiên nàng không hề nói về chuyện dầu hỏa, mà chỉ nói muốn đi sâu vào sơn động nhìn xem có hay không nguy hiểm, nếu có nguy hiểm thì có thể đề phòng trước thời gian.
Tôn Võ liếc nhìn hang động đen tối không thấy đáy, hắn tự thấy mình không dám vào kiểm tra, liền vội vàng gật đầu, "Vậy hai người các ngươi cẩn thận một chút, bất quá, chẳng phải Tô Cảnh Hành vẫn chưa tiện chân sao, hay là để ta phái nha dịch khác đi cùng cô đi." "Không cần, ta sẽ theo giúp nương tử của ta cùng đi." Tô Cảnh Hành kiên trì nói.
Cố Vãn Nguyệt không tin tưởng người khác, huống hồ nếu có người ngoài ở đó, nàng cũng không tiện thi triển không gian, liền lắc đầu nói, "Hay là để tướng công nhà ta đi theo giúp ta đi." "Cũng được." Tôn Võ buồn bực gật gật đầu, nghĩ thầm hai người này chừng nào thì bắt đầu như hình với bóng thế này.
Bất quá bọn hắn là vợ chồng, ái niệm dính cùng nhau liền dính vào nhau, hắn thức thời cũng không có hỏi nhiều.
Lo lắng trong nha dịch có nhãn tuyến nằm vùng của triều đình, Cố Vãn Nguyệt để Tô Cảnh Hành làm bộ chân còn chưa tốt, sau đó cúi người cõng hắn lên.
"Tôn đại ca, chúng ta đi đây." "Hai người các ngươi coi chừng nha, chớ đi quá sâu, nhất định phải quay về sớm một chút." Tôn Võ căn dặn hai người phải cẩn thận, đồng thời bày tỏ sẽ chiếu cố tốt Dương Thị cùng Tô Cẩm Nhi, liền không nói thêm gì nữa.
Cố Vãn Nguyệt cõng Tô Cảnh Hành hướng sâu bên trong sơn động đi đến, đợi đến lúc người bên ngoài đều không thấy được, Tô Cảnh Hành vội vàng từ trên lưng nàng xuống.
"Bọn hắn nhìn không thấy, chính ta đi thôi." Cố Vãn Nguyệt tùy ý gật gật đầu, ý thức tiến vào hệ thống, mở ra hệ thống thăm dò, tìm kiếm phương hướng cụ thể của mỏ dầu hỏa.
Rất nhanh, nàng liền khóa chặt mục tiêu, để nhanh chóng đuổi tới, nàng lôi kéo tay Tô Cảnh Hành, dẫn hắn tiến hành thuấn di.
Huyệt động này sâu không thấy đáy, bảy thông tám đạt, chớp mắt sau hai người liền đến ngay trên mỏ dầu hỏa.
Hồ nước khổng lồ, trong nước vậy mà có ngọn lửa cháy.
