Âm Phủ Thần Thám - Chương 225

Cập nhật lúc: 13/09/2025 05:49

Thời còn theo ông nội học nghề, có lần ông bắt tôi bịt mắt và sắp xếp một đống xương người hỗn loạn trở về hình dạng ban đầu. Nhờ vậy, tôi cực kỳ am hiểu về cấu trúc xương người, và rất nhanh chóng đã chắp vá được nửa thân hình.

Mỗi lần tiến hành xử lý, tôi đều phải cẩn thận quan sát. Và mỗi lần cẩn trọng ấy, kết luận trong lòng tôi lại được củng cố thêm một bước. Tuy nhiên, hiện tại tôi chưa được thấy toàn bộ thi thể, nên chưa thể đưa ra bất kỳ khẳng định nào, đành phải chờ kết quả xét nghiệm từ Băng Tâm.

Chúng tôi bận rộn đến tận tối muộn. Một người bán hàng rong chạy xe điện ngang qua, Hoàng Tiểu Đào liền nhờ mấy cảnh sát ra mua đồ ăn. Sau đó, mỗi người nhận được một phần cơm tôm hùm nóng hổi, ai nấy đều không ngớt lời cảm ơn.

Hoàng Tiểu Đào đưa hộp cơm cho tôi. Tôi tháo găng tay, buông một câu: "Ăn cơm trên đống xác thế này, quả thực là độc đáo có một không hai."

Hoàng Tiểu Đào thắc mắc: "Sao anh không ra xe ăn cho thoải mái?"

Tôi lắc đầu: "Không cần đâu, tôi phải tranh thủ từng phút để sắp xếp các mảnh t.h.i t.h.ể này."

Tôi vừa ăn vừa tỉ mỉ nghiên cứu cái xác thì lúc này, một cảnh sát tiến tới, trên tay là một vật thể cháy đen sì, nói rằng được phát hiện trong đống đổ nát.

Tôi lướt mắt nhìn qua. Đó là một chiếc camera đã cháy khét lẹt, vẫn còn gắn sợi cáp USB. Một người đàn ông trung niên góa vợ, thường thì chẳng mấy ai lại lắp đặt kiểu camera chuyên dụng như thế này ở nhà riêng. Tôi cảm thấy nó chắc chắn có liên quan tới vụ án. Hoàng Tiểu Đào hỏi: "Liệu Lão Yêu có tìm ra được manh mối gì từ cái này không?"

Tôi đặt hộp cơm xuống, đáp: "Để tôi hỏi thử xem."

Rút điện thoại gọi cho Lão Yêu. Vừa bắt máy, hắn ta đã hỏi han sức khỏe tôi một cách nhiệt tình. Tôi đi thẳng vào vấn đề chính, hỏi hắn có thạo việc liên quan đến camera an ninh không. Hình như Lão Yêu cũng đang ăn cơm, vừa nhai vừa nói: "Ta chưa bao giờ mua camera cả, trước giờ chỉ toàn hack vào máy tính người khác, dùng chính camera của họ để chụp lén thôi. Có biết tại sao ta có ảnh khỏa thân của ngươi không?"

Gáy tôi nóng bừng. Thì ra trong lúc tắm, tôi đã quên không tắt máy tính, và bị hắn hack vào. Tôi hắng giọng: "E hèm, thôi, chuyện chính. Cái này cậu có tra được không?"

Hắn đáp: "Để ta thử xem. Đã có camera thì ắt phải có dữ liệu truyền ra ngoài mới truy tìm được, cậu hỏi địa chỉ IP ở đó cho ta."

Tôi liền nhờ một cảnh sát tới phòng bảo an hỏi địa chỉ IP, sau đó cung cấp cho Lão Yêu. Hắn "ok" một tiếng rồi dập máy. Lần này Lão Yêu lại không nhắc gì tới thù lao, có vẻ lạ thật. Tôi đoán chắc chắn sau này hắn cũng sẽ tìm tôi để đòi ơn cho xem.

Lúc này, Băng Tâm từ trên xe bước xuống, cô ấy mặc chiếc áo blouse trắng tinh, trông chẳng khác gì một "bà cụ non" thu nhỏ, người phảng phất mùi thuốc hóa học. Cô ấy đưa kết quả xét nghiệm cho tôi, nói: "Anh Tống Dương, hàm lượng carboxyhemoglobin bình thường, nạn nhân không phải là bị thiêu chết."

Hoàng Tiểu Đào kinh ngạc thốt lên: "Không phải bị thiêu c.h.ế.t sao?"

Tôi thở phào nhẹ nhõm, xem ra kết luận ban đầu của mình đã đúng. Tôi nói: "Chuyện này hơi khác một chút. Nạn nhân c.h.ế.t do bị bỏng, trong thuật ngữ y học gọi là bỏng tiếp xúc."

Khi trời đã tối hẳn, đám cảnh sát bật đèn pha chiếu sáng. Tôi cẩn thận tách một mảnh t.h.i t.h.ể ra, nhẹ nhàng lột phần da phía trên để mọi người cùng quan sát. Da thịt nạn nhân mất nước nghiêm trọng, trắng bệch và xù xì như da cừu. Trên bề mặt kết tủa một lớp mỡ, m.á.u đọng phía dưới có màu hồng nhạt. Đây chính là dấu hiệu của việc bị vật thể có nhiệt độ cao gây bỏng.

Những dấu hiệu này có thể tương đồng với những vết bỏng do thiêu cháy, bởi trong một đám cháy, một số vật thể có nhiệt độ cao có thể rơi trúng người. Ví dụ như bị cả bức tường đổ sập đè lên chẳng hạn. Tuy nhiên, thông qua kết quả xét nghiệm của Băng Tâm, khả năng nạn nhân c.h.ế.t cháy đã bị loại bỏ hoàn toàn.

Hơn nữa, dựa vào những đặc điểm này, có thể thấy thứ làm bỏng nạn nhân là kim loại. Điều đầu tiên tôi nghĩ tới là một tấm kim loại lớn. Có lẽ hung thủ cố ý hành hạ nạn nhân, nung nóng một tấm sắt rồi vứt nạn nhân lên đó. Nhưng sau đó tôi lại phát hiện gần như toàn bộ bề mặt ngoài của các mảnh t.h.i t.h.ể đều có dấu vết bỏng. Mà điều này thì một tấm sắt phẳng không thể làm được, bởi sẽ có những góc khuất không thể tiếp xúc đồng đều với bề mặt.

Như vậy, có thể kết luận rằng nạn nhân đã bị bọc bởi một vật kim loại có nhiệt độ cao, một vật có hình dáng tương tự với cơ thể người. Rốt cuộc đó là cái gì?

Nghe tôi kết luận, Hoàng Tiểu Đào thất kinh. Cô thốt lên: "Giết người kiểu này quá tàn nhẫn! Tuyệt đối đây không phải là một vụ án thông thường."

Băng Tâm suy đoán: "Liệu có khả năng nào nạn nhân lúc đó không thể cử động, và hung thủ đã dùng tấm sắt nung hoặc bàn là, làm bỏng từng phần nhỏ trên cơ thể nạn nhân?"

Tôi lắc đầu: "Khả năng này gần như bằng không. Nạn nhân làm sao lại không thể cử động được? Chỉ có ba cách khiến nạn nhân bất động là dùng thuốc mê, trói, hoặc trọng thương dẫn đến hôn mê. Tôi vừa kiểm tra trên t.h.i t.h.ể không có dấu vết trói hay thương tích nào, ít nhất là trên những mảnh t.h.i t.h.ể đã tìm thấy."

Băng Tâm đề nghị: "Vậy để em xét nghiệm xem có dấu vết của thuốc mê không."

Cô ấy đang định đi, tôi liền gọi lại: "Không có khả năng đó đâu. Loại thuốc mê nào mà mạnh đến mức bị bỏng toàn thân vẫn không tỉnh? Nếu trong ca phẫu thuật, bác sĩ tiêm một liều thuốc mê lớn như vậy, bệnh nhân chắc chắn sẽ tử vong ngay lập tức. Hơn nữa, nếu như em nói, dùng tấm sắt hoặc bàn là để gây bỏng từng phần, do sức nóng không đồng đều, sẽ để lại trên da những vết hằn rõ rệt. Nhưng trên những mảnh xác này lại bị bỏng rất đều, chỉ có lòng bàn chân là chịu tổn thương nghiêm trọng nhất."

Băng Tâm giơ ngón cái, trêu chọc: "Tống đại thần thám của chúng ta, anh cứ nói thẳng kết luận của mình đi."

Ngay cả tôi cũng thấy kết luận này khó tin, nhưng dựa trên các dấu hiệu, chỉ có duy nhất một khả năng: Nạn nhân đã mặc một bộ giáp cực nóng và c.h.ế.t vì bị bỏng.

Lời vừa dứt, mọi người đều kinh ngạc đến tột độ, sững sờ mất cả chục giây. Mãi sau, Tiểu Đào mới cất tiếng hỏi: "Rốt cuộc là thâm thù đại hận gì đây?"

Tôi không trả lời, vụ việc còn quá nhiều ẩn khuất, tôi không muốn đưa ra bất kỳ kết luận vội vàng nào.

Gần 80% t.h.i t.h.ể đã được tìm thấy, phần còn lại vẫn bặt vô âm tín. Lúc này đã là 9 giờ tối, tôi nói: "Không còn sớm nữa rồi, tôi nghĩ phần t.h.i t.h.ể còn lại chắc chắn nằm bên dưới đống đổ nát. Chúng ta tạm thời dừng tìm kiếm."

Tiểu Đào gật đầu đồng ý: "Được, em sẽ bảo mọi người về nghỉ ngơi trước. Sáng mai chúng ta sẽ lập án."

Băng Tâm hỏi tôi: "Tống Dương ca ca, làm thế nào để xác định chính xác danh tính nạn nhân đây? Anh có 'cao chiêu' gì không?"

Nạn nhân biến dạng hoàn toàn, xương sọ là điểm mấu chốt cũng không tìm thấy, nhà cửa thì đã cháy rụi. Tôi nói: "Lấy ADN của nạn nhân so sánh với những người thân cận nhất là cha mẹ. Nếu trùng khớp và nạn nhân không có anh chị em song sinh, thì khả năng xác định danh tính là 99%."

Băng Tâm gật gù: "Quá hợp lý luôn!"

Tiểu Đào yêu cầu người thu dọn hiện trường một chút, sau đó giải tán. Cô ấy nhờ một chiếc xe cảnh sát đưa tôi và Băng Tâm về trường. Băng Tâm dạo này không có giờ học, cô ấy đã chuyển về nhà riêng. Trên đường về, tôi hỏi: "Ba em vẫn chưa về sao?"

Cô ấy đáp: "Không biết có chuyện gì quan trọng mà đến giờ ba vẫn chưa về nữa."

Tôi cười trêu: "Vậy chẳng phải khoảng thời gian này em được tự do tự tại, không ai quản sao?"

Cô ấy bĩu môi nhỏ nhắn: "Có ba hay không có cũng như nhau thôi, dù gì cũng chưa phải nhà riêng của em mà. À phải rồi, anh có muốn đến nhà em chơi không?"

Tôi nói ngày mai còn phải lên lớp, thú thật cũng hơi xấu hổ, sau khi kết thúc năm 4, tôi vẫn còn thiếu điểm. Tư chất học hành 'cặn bã' của mình bị bộc lộ hoàn toàn.

Khi sắp đến nhà Tôn Hổ, Băng Tâm kéo tay tôi, nũng nịu: "Tống Dương ca ca, có phải anh đã quên chuyện quan trọng gì rồi không?"

Bị cô ấy nhắc, tôi mới sực nhớ ra hôm nay là sinh nhật cô ấy. Tôi liền lấy món quà đã chuẩn bị sẵn trong túi xách, đưa cho cô ấy và nói: "Chúc mừng sinh nhật!"

Băng Tâm mắt híp lại, cười rạng rỡ: "Cảm ơn Tống Dương ca ca!"

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.