Âm Phủ Thần Thám - Chương 770
Cập nhật lúc: 25/09/2025 09:26
"Thông đồng g.i.ế.c vợ?" Cục trưởng Trịnh trầm ngâm chốc lát rồi nói: "Xin lỗi, 20 năm trước tôi còn chưa vào ngành công an. Đây là một vụ án bí ẩn à?" Tôi đáp: "Cũng có thể coi là vậy, mà sao ông lại biết?"
"Cậu quên lúc trước tôi làm ở viện kiểm sát à? Nếu vụ án cậu nói từng được đưa ra xét xử thì tôi làm sao có thể không biết? Bởi vậy tôi đoán, vụ án này không đi theo quy trình pháp lý thông thường." Cục trưởng Trịnh giải thích. "Cảm ơn ạ!"
Chúng tôi đi vào phòng khám nghiệm tử thi. Nơi này vốn ít cửa sổ, nhiệt độ trong phòng đã thấp, giờ lại thêm một t.h.i t.h.ể đóng băng khiến không khí lạnh thấu xương. Lần đầu vào đây, Vương Đại Lý xoa xoa hai bả vai, run cầm cập nói: "Được đấy Dương, cậu có một phòng làm việc thật lớn đấy."
Tôi nói: "Đừng nói nhảm, bật điều hòa lên đi, lạnh đến mức tay tôi tê cóng hết cả rồi." Điều hòa được bật, nhiệt độ dần dần tăng lên, cảm giác dễ chịu hơn khá nhiều. Lão Yêu luôn không có hứng thú với xác c.h.ế.t nên đã xin phép quay về phòng chơi game.
Vương Đại Lý thì ngược lại, tỏ ra rất kích động: "Đã lâu không xem cậu khám nghiệm tử thi rồi, kỹ năng có phải tiến bộ vượt bậc không?" Tôi cười mắng: "Cậu nghĩ là nấu ăn à mà đòi 'tay nghề' tiến bộ?"
Pha loãng cồn với dung môi 40%, đun ấm, sau đó cho vào bình phun, phun lên toàn bộ thi thể. Lớp băng trên xác dần dần tan ra, tôi lấy một mẫu băng nhỏ để xét nghiệm.
Tiếp đó, tôi đeo găng tay cao su, trước khi khám nghiệm thì dùng bông tăm lấy dịch nhầy sâu trong lỗ mũi nạn nhân để làm mẫu xét nghiệm. Tôi nói với Băng Tâm: "Lát nữa xét nghiệm hai mẫu nước để xem liệu nạn nhân có hít phải nước hồ không." "Được!" Băng Tâm ghi chép vào sổ tay.
Đầu tiên, tôi lục soát toàn thân nạn nhân, tìm được một ít tiền giấy, khăn giấy, thuốc lá, nhưng duy chỉ có CMND và điện thoại là không thấy. Chúng tôi nghi ngờ hung thủ đã lấy đi. Bên cạnh đó, hai bàn chân anh ta để trần.
Sờ soạng cơ thể nạn nhân, tôi chợt thấy phần eo có một chỗ phồng lên bất thường, vội vàng gọi: "Kéo!" Đại Lý mang kéo tới, tôi cắt áo vest của nạn nhân. Thứ bên dưới lớp áo khiến mọi người đều kinh hãi: một vòng những chiếc lon được buộc vòng quanh người anh ta, chúng liên kết với nhau bởi những sợi dây thép.
Dùng kìm cắt đứt dây thép, tôi nhấc thử một chiếc lon rồi đưa cho Tiểu Đào. Cô kinh ngạc nói: "Ồ, cũng khá nặng đấy, bên trong chứa cái gì vậy?" "Mở ra xem thử đi."
Chúng tôi cắt mở một chiếc lon, bên trong nhét đầy tiền xu. Mỗi lon phải chứa đến cả trăm đồng. Toàn bộ số lon tiền xu này ước chừng mấy nghìn đồng. Nếu tính mỗi đồng xu nặng 6 gam thì tổng trọng lượng của số lon cũng phải đến mấy chục kg. Đây rõ ràng là vật nặng nhằm tăng tốc độ chìm của nạn nhân.
Tôi cầm chiếc lon lên, kiểm tra phần đáy của từng cái. Tiểu Đào hỏi tôi đang xem gì, tôi cầm hai chiếc lon lên nói: "Xem này, phần dập nắp này trông tương đối chuyên nghiệp."
"Hung thủ làm nghề dập lon sao?" Tiểu Đào hỏi. "Anh không biết, nhưng theo anh, hắn là một kẻ theo chủ nghĩa hoàn hảo. Em nhìn kỹ mà xem, xung quanh miệng lon còn có vết bút chì tô vẽ. Hung thủ muốn dập cái miệng thật chuẩn xác vào chính giữa nên đã vẽ nháp, thực ra việc này hoàn toàn không cần thiết."
Tôi lại chỉ vào chiếc lồng heo đó, nó có vẻ được làm thủ công, bởi vì hiện nay rất khó để mua được loại vật dụng này. Hung thủ không thể ngu ngốc đến mức đi mua một thứ như vậy để lại manh mối rõ ràng đến thế.
Tôi nói: "Chiếc lồng này được đan rất cẩu thả, cành liễu thì cái to cái nhỏ, vài chỗ còn bị gãy rời rồi được nối lại. Người đan nó chắc chắn không phải là người tỉ mỉ, cẩn thận."
Tiểu Đào nói: "Có lẽ công việc của hung thủ yêu cầu sự tỉ mỉ đặc biệt, nên khâu đó rất chuyên tâm, còn những khâu khác lại làm khá qua loa."
Tôi lắc đầu: "Tính cách con người thường ổn định và được thể hiện trong mọi việc họ làm. Cho dù công việc của hung thủ là một việc gì đó cực kỳ chi tiết, nhưng em lấy ví dụ, bọn em đã từng gặp những người thợ lành nghề nhất trong các nhà máy chưa? Họ không chỉ làm việc cẩn thận, tỉ mỉ mà còn thể hiện sự chỉn chu đó trong mọi mặt của cuộc sống. Có lẽ không phải bẩm sinh họ đã như vậy, mà tính cách ấy được tôi luyện ngấm ngầm qua công việc. Hay những bác sĩ già, lối sống của họ cũng rất quy củ, thường xuyên rèn luyện thân thể, bảy tám mươi tuổi vẫn khỏe mạnh. Nghề nghiệp luôn phản ánh rõ rệt qua con người."
Tiểu Đào gật đầu: "Ý anh là có hai hung thủ?"
"Tạm thời anh chưa kết luận, cứ tạm gác nghi vấn này lại đã." Tôi tách bỏ toàn bộ quần áo còn lại của nạn nhân. Người c.h.ế.t là một nam giới khoảng hơn 50 tuổi, cơ thể béo phì, toàn thân không có vết thương ngoài rõ ràng. Từ một số đặc điểm cơ thể cho thấy, nạn nhân đã mắc chứng béo phì ít nhất hai mươi năm trở lên. Bởi một khi bị béo phì, nội tiết tố nam trong cơ thể sẽ chuyển hóa thành oestrogen, nếu là nam giới thì khả năng s.i.n.h d.ụ.c sẽ kém đi rõ rệt, thậm chí còn xảy ra hiện tượng n.g.ự.c phát triển quá mức. Điều này khiến những nam giới béo phì trông thiếu nam tính hơn bình thường.
Khi cơ thể nạn nhân hoàn toàn trần trụi lộ ra trước mắt, tôi phát hiện tứ chi ông ta đông cứng tái nhợt, nhưng trên thân lại có nhiều m.á.u đọng dưới da. Tiểu Đào hỏi: "Đây là hiện tượng gì vậy?"
Tôi cười nói: "Băng Tâm, em nói đi!"
Băng Tâm gật đầu: "Trong quá trình con người bị c.h.ế.t cóng, cơ thể sẽ có phản ứng co mạch m.á.u để bảo vệ nội tạng quan trọng, rút hết m.á.u từ tứ chi về phần thân. Bởi vậy người c.h.ế.t cóng thường có ảo giác nóng ran toàn thân, thậm chí trước khi c.h.ế.t còn cởi hết quần áo ra, đây chính là nguyên nhân. Máu của nạn nhân bị rút hết về phần thân, nên tứ chi tái nhợt, thi ban sẽ xuất hiện ở phần thân chứ không phải tay chân. Anh Tống Dương, em nói đúng không ạ?"
"Hoàn toàn chính xác!" Tôi nói: "Điều này cho thấy, lúc ở dưới nước nạn nhân vẫn còn sống, đây có thể là một bằng chứng cho việc c.h.ế.t đuối."
Tôi cắt bỏ vải trói trên tay chân nạn nhân, để nguyên nút thắt, giữ lại làm vật chứng. Điều làm tôi thấy kỳ lạ là, nút buộc ở chân và tay hoàn toàn khác nhau. Hơn nữa, lực kéo ở tay là về bên trái, còn ở chân có vẻ là về bên phải. Tay thuận của người buộc cũng khác nhau.
Xung quanh cổ tay có hiện tượng xuất huyết dạng chấm li ti dưới da, chứng tỏ nạn nhân bị trói từ lúc còn sống, và trong một thời gian khá dài. Dùng động u chi đồng kiểm tra toàn thân nạn nhân, quả nhiên do ngâm nước quá lâu, áp lực nước đã làm vết thương trên cơ thể bị biến dạng. Nhưng bả vai nạn nhân có một vết xước nhỏ, và là vết thương duy nhất trên người, hơn nữa còn là vết thương khi còn sống. Nhìn không giống vết thương do giằng co, tôi bảo Đại Lý lấy điện thoại chụp lại chi tiết này, sau đó dùng tay sờ nắn kỹ càng, hình dung tư thế chính xác đã gây ra vết xước đó.
Vết cào hướng ra ngoài, chứng tỏ người gây ra nó đứng cạnh nạn nhân, tạo cảm giác như vết thương này được tạo ra trong quá trình vận chuyển, không cẩn thận gây ra. Tôi dùng bông tăm lấy một ít dịch mẫu trong vết cào, giao cho Băng Tâm lát nữa xét nghiệm.
