Âm Phủ Thần Thám - Chương 776

Cập nhật lúc: 25/09/2025 09:26

Nếu hai vụ án mạng này, nạn nhân là những người từng liên quan đến vụ thông đồng g.i.ế.c vợ năm xưa, vậy tôi nghĩ, liệu hai nạn nhân có quen biết nhau không?

Vì thế, tôi liền rút bức ảnh chụp nạn nhân thứ nhất ra, hỏi cô Lý có biết anh ta không. Bà lắc đầu nói: "Chưa từng gặp!"

Tôi thoáng thất vọng. Tiểu Đào nói: "Cô Lý, chúng tôi xin hỏi cô vấn đề cuối cùng. Tối hôm qua, cũng tức là đêm giao thừa, cô đang làm gì?"

"Bằng chứng ngoại phạm à?" Cô Lý bình tĩnh trả lời: "Tối qua tôi ở nhà may quần áo. Có một người hàng xóm đặt may đồ mới cho con mình đã ghé qua, ngồi nói chuyện với tôi gần nửa tiếng."

Tiểu Đào xin số liên lạc của người hàng xóm đó, sau đó đứng dậy cáo từ. Cô Lý hỏi: "Con trai của tôi giờ sao rồi?"

Tiểu Đào đáp: "Cậu ấy và mẹ... mẹ kế đang ở nhà ngoại, còn chưa biết cha bị giết!"

"Vậy sau này nó phải làm sao? Tôi có thể được gặp nó không?" Lúc nói câu này, cô Lý vô cùng chân thành, có thể thấy rõ khao khát được gặp con của cô ấy lớn đến nhường nào. Tiểu Đào nói: "Thế này đi, tôi giới thiệu cho bà một luật sư chuyên về quan hệ hôn nhân. Bà là mẹ đẻ của con mình, vụ ly hôn năm đó có rất nhiều điểm sơ hở, anh ta có thể giúp bà thu thập chứng cứ, cố gắng hết sức để tranh thủ một phần di sản."

Cô Lý uể oải nói: "Nhưng tôi không có tiền."

"Không sao, anh ta là một luật sư rất có đạo đức, sau khi thắng kiện mới lấy lệ phí."

Dứt lời, Tiểu Đào đọc cho bà ta số điện thoại. Cô Lý rối rít cảm ơn rồi tiễn chúng tôi ra cửa.

Tiện đường, chúng tôi ghé nhà người hàng xóm, xác minh lời của cô Lý, những gì bà ta nói đều là sự thật. Sau đó, Tiểu Đào gọi một số điện thoại, là số của luật sư mà cô vừa giới thiệu: "Luật sư Trần, vụ này tôi nhờ anh. Lát nữa tôi sẽ gửi tiền qua tài khoản... đừng khách sáo!"

Hóa ra chuyện "thắng kiện mới thu tiền" mà Tiểu Đào nói chỉ là lời lừa dối cô Lý. Dù thắng hay thua, luật sư vẫn sẽ thu phí dịch vụ.

Tiểu Đào cúp máy, Băng Tâm chép miệng: "Chị Đào, chị thật là kỳ lạ. Có lúc cạy răng không ra một đồng, có lúc lại cực kỳ hào phóng."

Tiểu Đào cười: "Cùng là phụ nữ với nhau, khó tránh khỏi đồng cảm. Coi như tích một phần âm đức." Sau đó nhìn tôi một cách đầy ẩn ý: "Anh không được học theo cái loại đàn ông như thế này đâu đấy!"

Tôi nghiêm túc bày tỏ thái độ: "Loại đàn ông phụ bạc này, khoác lên vẻ ngoài đạo mạo, không ai có thể đoán được. Lấy một kẻ như ông ta để đại diện cho tất cả đàn ông khác là một sự sỉ nhục!"

Tiểu Đào vỗ vai tôi: "Vậy mà chúng ta lại phải điều tra cái c.h.ế.t của ông ta, bắt hung thủ về quy án. Đôi lúc làm cảnh sát quả thực khó xử đến thế đấy!"

Chúng tôi vội vã về ăn tối rồi tới sở cảnh sát chờ Giám đốc Trình. Khoảng 7h30, ông đến, mặc đồ thường phục và tự lái xe. Thấy chúng tôi, ông nói: "Đi thôi, tìm chỗ nào yên tĩnh."

Tiểu Đào nói: "Gần đây có quán trà đạo."

Giám đốc Trình xua tay: "Khỏi tốn tiền, cứ tìm đại một phòng họp nào đó đi."

Chúng tôi vào một gian phòng họp, Băng Tâm pha cho Giám đốc Trình một ly trà. Ông hớp một ngụm rồi nói: "Thực ra tôi đã sớm đoán được các cô cậu sẽ lật lại vụ án này. Nếu không, các cô cậu đã không phải là tổ đặc án rồi." Ông kể, 20 năm trước thành phố Nam Giang xảy ra một vụ g.i.ế.c hại hàng loạt phụ nữ đã có gia đình. Những người hưởng lợi từ cái c.h.ế.t của họ không ai khác chính là những ông chồng. Đương nhiên, cảnh sát liền liên tưởng đến án g.i.ế.c vợ. Nhưng khi điều tra thì phát hiện, tất cả những người chồng đều có chứng cứ ngoại phạm hoàn hảo.

Sau đó, Tôn Lão Hổ và ông nội tôi vào cuộc điều tra và lập tức phát hiện sơ hở. Bốn người đàn ông này bề ngoài tỏ ra không quen biết, nhưng khi vắng người thì lại liên lạc với nhau. Bọn họ bị tình nghi đã thông đồng g.i.ế.c vợ. Giống như trong di thư của Tôn Lão Hổ, giai đoạn đầu, cuộc điều tra tiến triển rất thuận lợi. Hai người hợp tác ăn ý, không ngừng phá vỡ phòng tuyến tâm lý của bốn gã đàn ông, buộc họ phải lộ ra chân tướng. Đúng lúc đó thì tổ chức Giang Bắc Tàn Đao nhúng tay vào, chúng đã tẩy trắng toàn bộ tội danh cho các nghi phạm, vì vậy vụ án thăng cấp, biến thành cuộc đối đầu căng thẳng giữa cảnh sát và Giang Bắc Tàn Đao. Nhưng địch ẩn mình trong tối, ta lại ở ngoài sáng, nên lần nào tổ chức kia cũng chiếm thế thượng phong. Ông nội tôi tra tới tra lui cũng chỉ điều tra được người đứng sau chính là Hoàng Tuyền.

Trước đó, ông nội tôi đã bị Hoàng Tuyền đánh bại một lần, chính là vụ g.i.ế.c người hàng loạt ở Lương Xuyên. Ông thực sự không muốn một lần nữa trơ mắt nhìn nghi phạm trốn thoát, để tổ chức kia đạt được mục đích.

Tình hình cứ thế kéo dài suốt một tháng. Cấp trên của Tôn Lão Hổ không ngừng gây áp lực, ra lệnh cho ông phải dừng việc điều tra. Trong tình cảnh khốn cùng, cả hai đã nảy ra ý định dùng bạo lực để chế ngự bạo lực.

Giám đốc Trình lại hớp một ngụm trà, ánh mắt lướt qua Tống Tinh Thần: "Cậu thanh niên này họ Tống à?"

Tôi gật đầu: "Đúng vậy, sao ngài biết ạ?"

Giám đốc Trình cười cười: "Vì tôi đã xem qua danh sách tổ đặc án của các cậu, hơn nữa, trong vụ án 20 năm trước cũng có sự ra tay của người nhà họ Tống..."

"Người nhà họ Tống ư?" Tôi kinh ngạc thốt lên: "Lẽ nào 'dùng bạo lực chế ngự bạo lực' là ám chỉ..."

"Đúng vậy! Chuyện này sau này Tôn Lão Hổ đã kể lại cho tôi trong một lần uống say. Ông ta đã mời 5 người được coi là cao thủ bậc nhất của Tống gia đến đối phó với Hoàng Tuyền. Nghe nói lúc đó, 5 cao thủ kia đã dồn ép Hoàng Tuyền cùng đám thuộc hạ vào một nhà máy hoang, định diệt trừ toàn bộ bọn chúng. Nhưng sau đó không hiểu vì sao, một vụ nổ lớn đã xảy ra, khiến nửa nhà máy gần như bị đánh sập. Vụ nổ đó cũng được đưa tin rộng rãi trên truyền hình, gây chấn động dư luận.

Tống Tinh Thần đột nhiên lên tiếng: "Vậy 5 cao thủ đó đâu rồi ạ?"

"Tất cả đều thiệt mạng trong vụ nổ, t.h.i t.h.ể không cách nào nhận dạng được. Vì ảnh hưởng của vụ việc quá lớn, cộng thêm việc Tôn Lão Hổ tự ý hành động, lạm dụng tư hình, ông đã bị nghiêm trị, đình chỉ công tác một năm. Nếu không phải vì chuyện này, với bao nhiêu đại công đã lập trong quá khứ, thì lẽ ra chiếc ghế giám đốc phải là của ông ta mới phải."

Chúng tôi đều cảm thấy kinh hãi, có rất nhiều điều muốn hỏi. Nhưng chưa kịp mở miệng, Tống Tinh Thần đã kích động thốt lên: "Năm cao thủ đó, có một cặp nam nữ sao?"

Giám đốc Trình lắc đầu: "Tôi không rõ. Những chuyện này đều là do Tôn Lão Hổ kể lại."

Tôi nhìn Tống Tinh Thần: "Tinh Thần, một nam một nữ mà cậu nói, chẳng lẽ là..."

Ánh mắt Tinh Thần buồn bã: "Hai mươi năm trước, tôi mới năm tuổi. Một lần, cha mẹ tôi ra ngoài thực hiện nhiệm vụ rồi không bao giờ trở về. Sau đó, tôi được cô tôi nhận nuôi, nhưng bà chưa bao giờ tiết lộ về công việc mà họ được giao."

Trầm ngâm một lát, Giám đốc Trình nói: "Lão Tôn chắc vô cùng áy náy. Lần đó khi kể tôi nghe chuyện này, ông ấy rất đau khổ. Ông ấy nói với tôi rằng, là một cảnh sát, dù thế nào cũng không được vượt qua ranh giới, bởi việc dùng thủ đoạn sẽ chẳng khác nào biến mình thành tội phạm. Nếu muốn kiểm tra lại, cô cậu có thể đến phòng vật chứng. Hồ sơ không còn, nhưng vật chứng có lẽ vẫn ở đó."

Tiểu Đào hỏi: "Ngài nghĩ sao về chuyện này?"

Giám đốc Trình nhấp một ngụm trà nói: "Tôi nghĩ đây hoàn toàn là trách nhiệm của lão Tôn!"

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.