Anh Là Thành Trì Của Em - Chương 10: Nam Thần Trong Sổ Vẽ Của Tôi
Cập nhật lúc: 03/09/2025 13:01
Những đứa con gái tiếp cận hắn cũng nhiều gấp bội lần, đến Triệu Hử Nhi dường như cũng chẳng còn chiếm vị trí như trước nữa rồi. Ngày sinh nhật của Triệu Hử Nhi Chu Trì cũng đã đến, rồi còn bị cô ta dẫn vào một căn phòng khác, nhưng xem ra chẳng có kết quả gì.
Đến tháng 12 thì mọi người phát hiện Triệu Hử Nhi đã quen với Ban Thảo ở lớp 9 rồi.
Những chuyện này Giang Tùy đều không tận mắt chứng kiến mà toàn do Lâm Lâm và Hứa Tiểu Âm nói chuyện với nhau mà biết. Sau vụ bản kiểm điểm, cô và Chu Trì không còn xuất hiện cùng nhau nữa, chỉ có cuối tháng trước cùng nhau ăn một bữa cơm, bởi vì hôm đó Chu Mạn trở về nhà.
Giang Tùy không rõ Chu Mạn đã nói gì với hắn mà cách một ngày hắn lại tìm cô xin số điện thoại, sau đó thỉnh thoảng buổi tối không về nhà thì nhắn cho cô một tin nhắn.
Sau khi thời tiết trở nên lạnh hơn, số lần hắn ra ngoài cũng ít hơn, duy chỉ đối với niềm đam mê chơi bóng vẫn cuồng nhiệt như trước. Lúc tan học Giang Tùy thường nhìn thấy hắn cùng với một đám con trai ở sân bóng chơi bóng, hầu như cô đều không biết ai hết.
Cô cảm thấy hắn giống như một đứa thích giao tiếp bên ngoài, làm việc gì cũng có thể kết thêm bạn mới.
Không như cô, tuy đã lớn như vậy rồi nhưng vẫn cứ lẻ loi một mình, lúc trước bị Giang Phóng thả ở nhà bà nội cũng đã kết được một vài đứa bạn, nhưng mà bây giờ không còn liên lạc nữa. Sau này thì trong nhà chỉ có Tri Tri và dì Đào, lên cấp ba cho đến bây giờ cũng chỉ cùng với một vài bạn nữ ngồi xung quanh mình thiết lập mối quan hệ tốt hơn một chút. Bạn bè của cô cộng lại e rằng không bằng số lẻ của Chu Trì.
Không biết hắn ngày nào cũng sống vui vẻ, náo nhiệt như vậy thì có cảm giác như thế nào nhỉ?
“A Tùy, cậu làm gì mà đờ người ra vậy?” Lâm Lâm hoa hoa tay ở trước mắt của cô, Giang Tùy tỉnh người lại, “Cậu không tập aerobic nữa hả?”
“Mệt sắp c.h.ế.t đây rồi, tớ nghỉ ngơi một lát.” Lâm Lâm lau mồ hôi, mang áo khoác vào rồi ngồi bên cạnh Giang Tùy nhìn bóng dáng của con người ở bên kia sân bóng, “Con trai bọn họ đúng là thể lực dồi dào, trời hôm nay lạnh như thế mà tất cả đều cởi đồ ra đánh bóng!”
“Đúng vậy.” Giang Tùy nói, “Tớ vừa nhìn là đã thấy lạnh c.h.ế.t đi được.” Ai cũng cởi hết chỉ còn một bộ đồ tay dài, áo khoác, áo lông đều chất trên cái bục giành cho người chủ trì hội nghị ở bên cạnh sắp trở thành cái núi nhỏ rồi.
“Còn không phải sao,” Lâm Lâm thu hồi tầm mắt nhìn về Giang Tùy, “A Tùy, tóc của cậu dài thêm rồi phải không?”
“Ừ, dài thêm rồi, tớ định vài ngày nữa tớ đi cắt bớt.”
Lâm Lâm nói: “Cậu đừng cắt nữa, vừa hay mùa đông có thể che được tai lại, cậu cứ nuôi dài đến eo lưng đi.”
“Gội đầu phiền phức lắm.”
“Con gái không phải như vậy sao?” Lâm Lâm nhớ đến chuyện gì đó liền cười, “sau khi tóc cậu dài ra rồi thì sẽ nhận được nhiều thư tình cho mà xem.”
“Lại nói bậy đi.”
“Tớ không nói bậy a.” Lâm Lâm kiềm giọng lại, “ây, tớ đã thấy cái kẹo hình mặt người to đó là do Trưởng ban thể thao để ở dưới hộc bàn của cậu rồi, tớ đã nghe từ lâu là cậu ta thích cậu cho nên hồi nãy tớ chăm chú quan sát một chút thì thấy cậu ta cứ nhìn chằm chằm vào cậu.”
“Tớ cầu xin cậu đấy, cậu nói với một mình tớ là được rồi, đừng có nói trước mặt người khác.” Giang Tùy nói. Trong lớp tin tức được truyền đi nhanh nhất đó chính là mấy cái vụ yêu đương tình trường, hơn nữa rất dễ được thêm mắm thêm muối vào để tạo ra những tập phim mới li kì hơn.
“Cậu không tin thì cứ chờ đi, sớm muộn cậu ta cũng không giấu được mà sẽ đi tỏ tình với cậu cho mà xem.”
Giang Tùy học môn thể dục chỉ tàm tạm mà thôi, nội dung chạy ngắn thì còn chạy được chứ khoảng cách dài thêm chút nữa thì rất khó đối với cô, cuối kì này lại phải thi chạy nội dung 800 mét, chẳng còn cách nào khác là phải rèn luyện từng ngày.
Mọi người đều cởi áo khoác ra vận động làm nóng cơ thể, Giang Tùy mượn sợi giây chun, túm tóc lại buộc thành đuôi ngựa ở trên đầu.
Trong lớp có 19 nữ sinh, Tống Húc Phi dựa trên ý của thầy giáo mà chia họ thành hai đội phân nhau chạy, đội của Giang Tùy có 10 người, sau khi bắt đầu chạy thì có thể giành đường chạy của nhau.
Đường chạy của sân thể dục tương đối rộng, lúc bắt đầu chạy thì không có vấn đề gì, Giang Tùy vẫn chạy ở giữa đường chạy, không ngờ rằng lúc rẽ đường thì hai nữ sinh khác ở phía bên cạnh đều đang muốn giành đường chạy, đúng lúc đó thì ba người bọn họ chạm vào nhau, Giang Tùy né không kịp bị cô ta chạm vào rồi lập tức ngã xuống ở trên bãi cỏ trong đường chạy. Phần má bên trái của cô chà sát trực tiếp vào đường phân cách làm bằng đá, trên trán xuất hiện một trận đau nhức, cảm giác có một chất lỏng nóng hổi đang chảy xuống.