Anh Là Thành Trì Của Em - Chương 110: Nam Thần Trong Sổ Vẽ Của Tôi
Cập nhật lúc: 03/09/2025 13:04
“Em cảm thấy lúc đó là thích chị sao? Hay là, nói như này đi------” Ánh mắt Lâm Tư dịu dàng, “Bây giờ em đối với cô ấy cùng với lúc trước em đối với chị có giống nhau không?”
Trên đường nhỏ có hai chiếc xe đang lái đến, âm thanh rất hỗn loạn.
Một chiếc xe vận chuyển bánh mì dừng ở trước cửa siêu thị, bóng dáng của Giang Tùy bị che khuất.
Chu Trì bất giác chau mày.
“Không giống nhau.”
Hắn vứt bỏ câu trả lời, bước nhanh đi qua khỏi đường, rất nhanh thì đến bên cạnh Giang Tùy.
Lúc đợi xe ở trạm xe buýt, Giang Tùy nhiều lần muốn hỏi chuyện của hắn với Lâm Tư, nhưng lại cảm thấy lúc này mà hỏi chuyện đó thì không tốt cho lắm, cũng sợ Chu Trì không muốn nhắc đến.
Cô đang rất do dự, cuối cùng quyết định trước mắt không nên hỏi.
Quá trình trở về hơn năm tiếng đồng hồ, hình như cũng không còn gian nan như lúc đi đến, có thể là vì có Chu Trì bên cạnh, thời gian trôi qua rất nhanh, cảm giác say xe của Giang Tùy cũng không còn rõ ràng như trước.
Giữa đường ngủ hết vài tiếng, lúc đến trạm xe, Giang Tùy bị gọi tỉnh dậy, lờ mờ đi theo Chu Trì xuống xe, tiếp tục ngồi taxi.
Xe đưa cô đến đầu ngõ, lúc xuống xe, Giang Tùy mới đột nhiên nhớ lại một chuyện.
Hôm đó sang sớm cô tìm Tri Tri hỏi địa chỉ, Tri Tri có ngốc cũng có thể cảm thấy được có gì đó không đúng.
Giang Tùy nói với Chu Trì, “Có lẽ Tri Tri biết chuyện của chúng ta rồi.”
“Không sao.” Chu Trì không quan tâm lắm, “Tôi cho nó ngậm miệng lại.”
Giang Tùy cũng không biết Chu Trì nói như thế nào với Tri Tri, dù sao sau khoảng thời gian đó, Tri Tri cứ giả vờ như chuyện gì cũng không biết, rất ngoan ngoãn, trước mặt cô cũng không nhắc đến.
Giang Tùy rất ngạc nhiên, nhưng không có thời gian tìm hiểu cậu ta đã chịu được đả kích gì, bởi vì kì nghỉ hè vừa qua được một phần tư, Giang Phóng đã đến đón cô.
Mùa hè này, Giang Phóng có một hạng mục cần nghiên cứu, phải đi Mĩ hơn một tháng, muốn dẫn Giang Tùy đi theo, nhân cơ hội này để hiểu biết nhiều hơn, mở mang tầm mắt.
Giang Tùy rất mâu thuẫn, cô quả thực rất muốn đi, vào thời đại này, ai chẳng muốn hiểu biết nhiều, xem nhiều? Nhưng thời gian này tình cảm của cô với Chu Trì rất tốt, lại muốn ở bên cạnh hắn.
Dẫu sao, cuối cùng trải qua một phen đấu tranh tư tưởng, vẫn nên đi.
Bởi vì Chu Trì cũng không phản đối, mặc dù lúc đầu nghe được thì hắn hơi ưu tư một chút, nhưng sau đó vẫn đồng ý.
Trong những ngày Giang Tùy không ở đây, dường như Chu Trì đều ở trong phòng, không đi ra ngoài, hắn dùng không ít thời gian để ôn bài, chỉ có thi thoảng vài lần đi tụ tập với nhóm nam sinh trong lớp, so với những lần trước đây, kì nghỉ của hắn đơn điệu hơn rất nhiều.
Còn Tri Tri thì, phen này cậu ta sống mà đấu tranh nội tâm rất nhiều.
Trong lòng biết một bí mật động trời, nhưng phải im mồm giả vờ ngoan ngoãn, cái mùi vị này thật khó chịu, Tri Tri kìm nén đến ngột ngạt, lại không dám ngang nhiên đối kháng với cậu nhỏ cậu ta, dù gì cũng bị nắm được điểm yếu của bản thân, tùy tiện bị người ta cáo vài cáo trạng thì đủ để cậu ta uống cả hồ nước.
Đối với bí mật động trời này, Tri Tri từ khi than lên “Đệch” ngạc nhiên bắt đầu cho đến bây giờ, đã trải qua vô số những thay đổi trong cảm xúc, gần như đã chấp nhận được hiện thực.
Chỉ là thi thoảng nghĩ đến, vẫn là hết sức đau lòng, không hiểu tại sao Giang Tùy lại nghĩ không thông đến vậy? Làm chị của cậu chẳng tốt hơn hay sao, sao lại đi làm mợ của cậu ta chứ?
Dù sao bây giờ cậu ta ngày đêm ngóng trông bà chị ngốc nghếch này sẽ sớm ngày tỉnh ngộ.
Như thế cho đến khi sắp khai giảng, Giang Tùy mới trở về.
Hôm đó vừa hay là sinh nhật của Trương Hoán Minh, cậu ấy mời những người bạn học chơi thân một chút cùng đi ra ngoài chơi, Chu Trì cũng đi.
Lúc Giang Tùy xuống máy bay đã là buổi tối, so với thời gian dự tính muộn hơn một tiếng.
Trong điện thoại đã có nhiều tin nhắn Chu Trì gửi đến.
Giang Tùy lúc đấy quyết định đi tìm hắn.
Giang Phóng chân trước vừa mới đưa cô về chỗ ở, chân sau cô đã vội đi ra khỏi phòng. Đã hơn chín giờ, Giang Tùy đến quán Karaoke, ở khu vực nghỉ ngơi bên ngoài gửi tin nhắn cho Chu Trì, hỏi hắn số phòng.
Chưa đến nửa phút, thì nhìn thấy Chu Trì đi ra.
Giang Tùy vừa định vẫy tay với hắn, thì nhìn thấy đám nữ sinh bên cạnh đều đang nhìn Chu Trì, nhỏ tiếng bàn luận. Giang Tùy nhận ra bọn họ là học sinh Nhị Trung, chính là nữ sinh lớp 4 bên cạnh, trước đây đã gặp nhiều lần ở hành lang.
Xem ra mọi người đều đang tụ tập ở đây để vui chơi.
Giang Tùy do dự một lúc, không lên tiếng gọi Chu Trì, đi đến chỗ nhà vệ sinh.
Đợi một hai phút, hắn chưa đến, Giang Tùy lôi điện thoại ra định gửi tin nhắn cho hắn, bỗng nhiên bị nắm chặt tay.