Anh Là Thành Trì Của Em - Chương 179: Nam Thần Trong Sổ Vẽ Của Tôi

Cập nhật lúc: 03/09/2025 13:06

Chu Trì kiềm chế lại sự kích động muốn đánh cho cậu ta một trận, lạnh nhạt nói: “Hỏi chị cháu muốn ăn gì đi.”

Giang Tùy nhìn hắn, nói: “Em gì cũng được.”

Kết quả thì sau cùng bữa cơm đấy ăn gì là nghe theo Tri Tri, ba người đi ăn món ăn thường ngày. Trong suốt quá trình Tri Tri giống như một thằng hề, mức độ phấn khích giống như đang ăn cơm xin ngày hỏi cưới vậy, khiến Giang Tùy có chút cạn lời.

Ăn cơm đến sau cùng, Giang Tùy nhận một cuộc điện thoại, cô dùng tiếng anh nói chuyện vài câu.

Chu Trì đang nhìn cô, đợi Giang Tùy tắt điện thoại, hắn hỏi: “Chiều nay có việc sao?”

“Ừm, một sư đệ vừa đi từ nước ngoài về, sư tỷ của em không có ở đây, chiều nay em đến công ty tiếp đón.”

“Khi nào?”

“Khoảng ba giờ.”

Chu Trì gật đầu.

Giang Tùy hỏi: “Chiều nay anh cũng bận việc chứ?”

“Có hai cuộc họp, một giờ bắt đầu.” Hắn nhìn vào đồng hồ, dừng lại, nói nhỏ, “Lát nữa anh phải đi trước.”

Giang Tùy gật đầu: “Được.”

Tri Tri ngồi bên cạnh nghe thấy cuộc nói chuyện khách sáo với nhau như vậy, cảm thấy vô cùng chán nản: Tình cũ hòa hợp lại với nhau bị hai người này khiến nó trở thành như lần đầu yêu nhau vậy, hại mắt của cậu ta quan sát nửa ngày mà một chút trông chờ cũng không có. Cái bộ dạng dè dặt này, tốt cuộc thì còn đóng đến bao giờ chứ? Lẽ nào hôm này nhìn thấy lúc hai người họ ôm nhau, cậu nhỏ còn ấm áp.nhẹ nhàng như vậy, là cậu ta hoa mắt rồi sao?

Ăn cơm trưa xong, Chu Trì đi trước.

Giang Tùy về bệnh viện cùng với Tri Tri, hơn ba giờ, Giang Tùy đến công ty, ở lại cho đến tối, rồi ở lại bên đó ăn cơm tối. Tối về đến nhà, thì đã hơn tám giờ rồi.

Về phòng tắm xong, điện thoại reo lên một tin nhắn.

Là số điện thoại của một người lạ, đến từ mười phút trước.

“Về nhà rồi sao?”

Không biết tại sao, trong chớp mắt nhìn thấy, hình như Giang Tùy đã đoán được người trong điện thoại là ai.

Cô chưa trả lời kịp thì điện thoại đã reo lên.

Lòng bàn tay Giang Tùy nóng lên, ngơ ngác một lúc mới nghe máy, áp điện thoại sát vào tai, quả nhiên nghe thấy giọng của hắn.

“Là anh.”

Giang Tùy ừm một tiếng.

“Sao lại không trả lời tin nhắn?”

Giang Tùy nói: “Em vừa tắm xong, không nhìn thấy tin nhắn.”

Chu Trì: “Đã về rồi sao?”

“Ừm.” Giang Tùy ngồi trên sô pha, “Anh thì sao, làm xong việc chưa?”

“Sắp xong rồi, có một buổi tiệc bàn bạc, một lúc nữa thì kết thúc rồi.”

Giang Tùy hỏi: “Buổi tiệc bàn bạc cần phải uống bia không?”

Chu Trì ừm một tiếng, “Phải uống.”

Im lặng một lúc, Giang Tùy nói: “Vậy anh uống ít thôi, sức khỏe là quan trọng nhất.” Cô vẫn còn nhớ lần đấy hắn uống nhiều rồi về nhà, nôn trong phòng vệ sinh, bộ dạng rất mệt mỏi.”

Trong điện thoại, giọng của Chu Trì rất nhỏ nhẹ: “Em đang lo cho anh sao?”

Giang Tùy không trả lời, chỉ nói lại một câu: “Uống bia không tốt.”

Vừa nghe xong, liền nghe thấy có người gọi tên của hắn, Giang Tùy nói: “Vậy anh tiếp tục đi.”

“Ừm, em tắt máy đi.” Chu Trì đứng ở bên ngoài nhà vệ sinh, dựa vào cửa sổ, không muốn tắt điện thoại chút nào. Đã lâu rồi không gọi điện thoại như thế này với cô, có chút cảm giác không chân thực.

Giang Tùy dừng vài giây, nói: “Tạm biệt.”

Chín giờ rưỡi, Giang Tùy dọn dẹp phòng lại xong, chế cho mình một ly cà phê, dựa trên ghế sô pha mà nhắn tin nói chuyện wechat với Lý Mẫn vài câu, thì nghe thấy tiếng gõ cửa.

Giang Tùy sửng sốt, lại nghe thấy tiếng gõ cửa tiếp mới đứng dậy đi đến mở,

Cửa vừa mở ra, nhìn thấy người đang ở bên ngoài, lại hoảng hốt hơn nữa.

Hắn đnag cầm một bó hoa.

Là hoa hồng.

“Sắp ngủ rồi sao?” Chu Trì đứng bên ngoài cửa nhìn cô.

Giang Tùy lắc đầu, đang nhìn khuôn mặt hơi đỏ sau khi uống bia của hắn, nói: “Anh vào đi.”

Suy nghĩ một lúc thì cũng không thấy kì lạ chút nào, số điện thoại của cô cùng với địa chỉ cụ thể Tri Tri đều biết, hắn muốn hỏi thì chỉ cần một câu là đủ.

Chu Trì đi vào phòng, dưới ánh đèn điện, hắn tặng hoa cho cô.

“Cảm ơn anh.” Giang Tùy nhận lấy, nghe thấy hắn hỏi nhỏ: “Có cần thay giày không?”

“Không có, trong nhà cũng không có dép để thay nữa.” Giang Tùy đóng cửa lại, chỉ về hướng sô pha, “Anh ngồi đi.”

Cô đi đến đặt hoa xuống.

Ngửi thấy mùi vị cà phê, Chu Trì liếc nhìn chiếc ly trên bàn, mắt cúi xuống, “Em thích uống cà phê sao?”

“Ừm.”

Giang Tùy bước đến nhìn hắn, “Anh uống nhiều rượu lắm sao?”

Hắn ngồi trên sô pha, thấp hơn cô, ngẩng đầu lên nói với cô, “Không nhiều lắm.”

Giang Tùy: “Rót nước lọc cho anh uống, được không?”

Hắn gật đầu.

Giang Tùy rót ly nước đến, rồi tìm bình hoa để cắm hoa vào.

Cô đứng bên bàn ăn mà cặm cụi làm, Chu Trì đang nhìn thân hình mảnh khảnh của cô, một lúc sau, đứng dậy bước đến, ôm cô từ phía sau.

Toàn thân hắn rất nóng, tay của Giang Tùy chợt cứng nhắc, không động đậy, hỏi nhỏ: “Sao muộn thế này rồi mà anh còn đến?”

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.