Anh Là Thành Trì Của Em - Chương 58: Nam Thần Trong Sổ Vẽ Của Tôi
Cập nhật lúc: 03/09/2025 13:02
Cô thoát QQ, cầm con chim cánh cụt lên, lấy tay vân vê nó.
Rồi lặng lẽ ngồi ngẩn ngơ một lúc.
Thanh xuân của ai nói chung đều có những mối quan hệ mập mờ như vậy, nó khiến người khác phải thấp thỏm lo âu muốn ngừng lại nhưng không thể nào ngừng được. Giang Tùy ý thức được cô đã rất nhớ Chu Trì sau ba ngày xa cách liền cảm thấy rất xấu hổ.
Hắn là ai? Hắn là cậu nhỏ của Tri Tri, là người mà cô có thể nhớ thương được sao?
Nhưng mà những ngày qua cô liên tục nhớ hắn, phải làm sao bây giờ?
Bản thân cô tự kiểm điểm lại mình đến nửa đường thì bị cắt ngang.
Ba của cô hôm nay đi tụ tập với một vài người bạn cũ, đến bây giờ mới trở về, mua hai quyển sách mang đến phòng sách đưa cho cô.
Thấy Giang Tùy có vẻ rầu rĩ, không vui, Giang Phóng lấy làm kì lạ: “A Tùy, con không vui sao?”
Giang Tùy có chút nhăn mặt, kê đầu trên bàn: “Ừm.”
Giang Phóng đặt sách qua một bên, ngồi xuống ghế nghỉ ngơi bên cạnh. Giang Phóng là người có học vấn, vóc người gầy ốm, diện mạo ưu nhã, trên người luôn mang thần thái của một thư sinh, không biết là do ông già này học nhiều quá rồi nên không có kiểu lôi thôi như những người cùng độ tuổi trung niên hay sao mà cũng không nóng nảy, rất điềm tĩnh, lặng lẽ ngồi xuống đó khiến người cô có cảm giác yên lòng.
Cả năm nay cô rất ít gặp ông ấy, cảm giác dường như ông ấy đã già thêm một chút, có rất nhiều nếp nhăn trong khóe mắt.
Giang Phóng thoáng cười nói: “A Tùy nhà ta xinh gái đến vậy, đầu óc lại thông minh, đã có được hai niềm vui trong đời người, còn có chuyện gì phải phiền muộn nữa chứ, ba vẫn nghĩ chưa ra.”
Giang Tùy chợt cười: “Con không nói hay giống ba như vậy đâu.”
“Trong lòng của ba thì A Tùy là giỏi nhất rồi.” Giang Phóng nói, “Trong lòng có chuyện gì, nếu như con bằng lòng thì có thể nói cho ba biết.”
Giang Tùy do dự một lúc, ngẩng đầu lên hỏi: “Ba đánh giá những người yêu sớm là người như thế nào?”
“Yêu sớm?” Giang Phóng hiển nhiên không ngờ đến cô sẽ hỏi về vấn đề này, kinh ngạc một lúc rồi lắc đầu cười: “A Tùy đã lớn rồi, có người để thích rồi sao?”
Khuôn mặt Giang Tùy trong chốc lát bừng đỏ: “Cũng không hắn là đang nói đến con.”
Cô dùng chữ “Không hẳn”, nhưng lại thừa chữ “Không”.
Đương nhiên là Giang Phóng đã hiểu, nói rất dịu dàng: “Nếu mà nói từ trong lí tính thuần túy thì ba không phản đối yêu sớm, bản tính của con người là càng bị ngăn cấm càng yêu điên cuồng, có cấm cũng không có tác dụng. Nhưng mà thân làm cha mẹ, không thể nào xử lí dựa trên cảm tính được, bởi vì bảo vệ con gái của ba vốn là bản năng rồi, đúng không? Nếu như con chịu tổn thương , bị bắt nạt, ba không thể nào không quản được, A Tùy, con hiểu không?”
Giang Tùy gật đầu: “Yêu sớm nhất định sẽ chịu tổn thương sao?”
“Không phải là hoàn toàn, chỉ có thể nói là trường hợp đấy cũng không ít.”
Giang Tùy gật đầu lia lịa: “Con hiểu. Nếu như gặp phải người không tốt, cậu ta sẽ đối xử tệ bạc với con, đúng không?”
Giang Phóng: “Ừ, đúng rồi.”
Không biết Giang Tùy đã nghĩ đến chuyện gì, im lặng một lúc, nói tiếp: “Vậy……vậy nếu như gặp được người rất tốt thì sao, có cần phải chủ động không?”
Thì ra đang suy nghĩ để hỏi chuyện này sao.
Giang Phóng cười, khẳng định chắc chắn với cô một câu: “Nếu mà đã là người tốt như vậy thì nên cố gắng trân trọng nó.”
Giang Tùy dạ một tiếng, cúi đầu xuống, lại bắt đầu vân vê cái đầu của con chim cánh cụt, vân vê hơn nửa ngày trời thiếu chút nữa làm rụng cả lông của nó.
Còn thêm hai câu hỏi mà cô đang lưỡng lự chần chừ mãi trong cổ họng, không thể nào mở miệng hỏi được.
Nếu như……. Nếu như con thích cậu của Tri Tri thì sao?
Có phải ba với dì Chu sẽ không vui không?
Sau cùng Giang Tùy cũng không hỏi, vì thế nên cũng sẽ không nhận được câu trả lời.
Nhưng mà cô hiểu rất rõ, không quan tâm đến Chu Trì cô sẽ rất buồn, dường như Chu Trì cũng không vui.
*
Cuối cùng đêm giao thừa cũng đến.
Hôm đó là ngày 6 tháng 2 năm 2008 dương lịch.
Giang Tùy trải qua nguyên một ngày náo nhiệt, buổi sáng cùng với cô, chị họ, em họ đi dạo phố, mua được nhiều quà tặng để mang về nhà. Thật may mắn là cô đã mua được một tuýp kem chống sẹo cho Chu Trì, là chị họ của cô chọn giúp, nghe nói loại này chống sẹo rất tốt. Thật ra vết sẹo trên trán của Chu Trì cũng không phải là vết sẹo to lắm, chỉ là lần trước bị thương sau khi khô lại thì còn lưu lại một vết màu hồng, nhìn xa thì không thấy gì, nhưng nếu nhìn với khoảng cách gần thì lại nhìn rất rõ. Giang Tùy vẫn cứ để tâm mãi trong lòng, cho nên lần này muốn mua một tuýp cho hắn bôi, hi vọng là có hiệu quả.
Buổi chiều cả gia đình cùng chuẩn bị bữa cơm tất niên, cùng nhau làm sủi cảo.
Đợi ăn cơm xong thì mọi người bắt đầu trò chuyện, tối đến lại cùng nhau xem chương trình Gặp nhau cuối năm, cảm giác như đang trở về thời thơ ấu vậy.