Anh Là Thành Trì Của Em - Chương 71: Nam Thần Trong Sổ Vẽ Của Tôi

Cập nhật lúc: 03/09/2025 13:03

Chu Trì nói: “Ly hôn hay không ly hôn là chuyện của bọn họ, không liên quan đến cậu.”

Giang Tùy nói: “Sao lại không liên quan được. Bọn họ ly hôn rồi, cái gì cũng không giống trước nữa, tôi sống ở đó làm cái gì chứ? Sau này, nếu như dì Chu có gia đình mới rồi thì làm sao ăn nói với người khác được?” Cô dừng lại một chút, nói, “Không nên khiến cho người khác cảm thấy phiền phức.”

Chu Trì không biết nói gì, cúi đầu cầm cái nĩa đ.â.m chọc vào tô mì, hơn nửa ngày nhưng chẳng ăn được miếng nào. Sắc mặt của hắn đã rất khó xem.

Giang Tùy đã để ý đến, “Chu Trì?”

Hắn không ngẩng đầu lên, dường như có cười lên một tiếng, giọng điệu lạnh nhạt, “Đến khi nào cậu mới đừng có hiểu chuyện như vậy chứ?”

“……” Giang Tùy buồn rầu rĩ, không biết nói gì.

Trên đường về hai người đều rất trầm lặng.

Trên taxi cứ yên lặng đến khó chịu, bác tài xế ban đầu còn nỗ lực tiếp chuyện, làm sinh động bầu không khí lên nhưng sau đó thì đã từ bỏ. May sao trên đường đi rất thuận lợi, kẹt xe không nghiêm trọng cho lắm. Lúc về đến nhà, dì Đào vẫn đang đợi, Tri Tri vô tư đã lên lầu rồi, không biết đang chơi game hay đang làm gì khác, mà dù sao đối với chuyện đang xảy ra này cậu ta vẫn chưa biết gì.

Sáng hôm sau, Giang Phóng cùng Chu Mạn cùng đến đây.

Tri Tri vẫn chưa hiểu chuyện tình như thế nào, cảm thất rất kì lạ, hai người này sao mà đột nhiên lại đến đây, cậu ta còn chưa kịp hỏi thì Chu Mạn đã gọi Giang Tùy vào phòng sách, hơn nữa hơn nửa ngày trời mà vẫn chưa ra.

“Có chuyện gì vậy?” Tri Tri không hiểu xảy ra chuyện gì, chạy lên lầu hỏi Chu Trì, “Chị của cháu đã làm sai chuyện gì sao? Mẹ cháu gọi chị ấy lên phòng sách làm gì vậy, không phải cùng với chú Giang thay nhau đánh chị ấy đấy chứ.”

Tâm trạng Chu Trì vốn dĩ đã không tốt, lúc này Tri Tri lại suy nghĩ lung tung, vừa hay động chạm đến nòng súng, hắn liếc nhìn bằng cặp mắt lạnh ngắt, Tri Tri liền có chút sợ hãi, “Cậu làm gì vậy, cháu suy đoán một chút cũng không được sao. Cậu làm gì mà dữ vậy chứ, cháu mách chị của cháu đấy!”

Chu Trì trừng mắt nhìn cậu ta, không biết là xuất phát từ tâm lý hay sao, có thể là bản thân thấy không thoải mái nên cũng không muốn người khác sống dễ chịu cũng nên, hắn lạnh nhạt nói câu: “Không phải là chị của cháu nữa. Cô ấy sắp đi khỏi đây rồi.”

Tri Tri vẫn chưa hiểu,trừng mắt nhìn hắn, “Cậu nói cái quái gì vậy, chị của cháu chính là chị của cháu, chị ấy đi đâu được.”

Chu Trì buông ánh mắt xuống, sắc mặt không tốt cho lắm, cũng không muốn nói tiếp với cậu ta nữa.

Tri Tri ngẩn người ra, “Thật kì lạ.”

Cậu ta không muốn hỏi Chu Trì thêm nữa, dù sau nói chuyện với ông cậu này trước giờ đều là “Ba câu thì mắng, năm câu thì đòi đánh” mà, bản chất chính là tìm người dính đòn thôi.

Trong phòng sách.

Giang Phóng đang giải thích nguyên nhân ly hôn cho Giang Tùy nghe, không nằm ngoài mấy kiểu “tính cách, quan niệm không giống nhau, càng thích hợp để làm bạn bè hơn” như vậy. Giang Tùy đang từng nghe thấy những kiểu lí do này ở trên phim rồi, cô không nói gì hết, chỉ gật đầu thôi. Cho dù nguyên nhân là gì đi nữa thì trải qua một buổi tối cô đã có thể chấp nhận được kết quả như thế này.

Hoặc có thể nói, cô chỉ có thể chấp nhận kết quả như thế này.

Mới có mười mấy tuổi, cái gì cũng không phải, cái gì cũng không có thì có thể quyết định được cái gì chứ.

Cuộc nói chuyện sắp đi đến hồi kết, thì bàn đến chuyện nơi ở của Giang Tùy.

Giang Phóng cùng Giang Tùy có suy nghĩ giống nhau, Chu Mạn vì thế mà còn tranh chấp với ông ấy, nhưng sau cùng thì chỉ có thể tôn trọng cách suy nghĩ của Giang Tùy, bà ta hỏi Giang Phóng: “Ông dự định sắp xếp cho Giang Tùy như thế nào? Để nó ở một mình thật sao?”

Giang Phóng vẫn chưa nói gì, Giang Tùy đã mở miệng trước: “Không sao, dì Chu, con có thể ở kí túc xá.”

Chu Mạn chau mày: “Điều kiện kí túc xá không tốt cho lắm, nhiều người ở với nhau như vậy sao con có thể quen được?”

Giang Phóng nói: “Chuyện này tôi bàn với Giang Tùy một chút, cách ngày đi học lại còn lâu mà.”

Chu Mạn không nói nhiều nữa, nhìn Giang Tùy, “Sau này nếu như mà ở không quen, muốn quay về thì cứ quay về nha, dù sao phòng dì vẫn giữ lại cho con.”

Giang Tùy tiếp lời: “Dạ.”

Nói đến đây thì cũng ổn hơn rồi.

Giang Tùy nói: “Vậy hôm nay con sẽ dọn đồ đạc?”

Giang Phóng gật đầu: “Ừm, ngày mai ba đến đón con.”

Sau khi Giang Tùy trở về phòng, Giang Phóng liền đi trước.

Tri Tri vẫn chưa hiểu chuyện gì liền bị Chu Mạn gọi lên phòng sách.

Là người biết chuyện này sau cùng, Tri Tri không còn nghi hoặc gì nữa mà đón nhận tiếng sét đánh ngang tai, cậu ta không thể nào nghĩ đến số cậu ta khổ đến vậy, đáng thương nhiều năm như vậy, thật không dễ gì mới có được một người chị, kết quả là trong nháy mắt thì tiêu tan rồi.

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.