Anh Là Thành Trì Của Em - Chương 76: Nam Thần Trong Sổ Vẽ Của Tôi
Cập nhật lúc: 03/09/2025 13:03
Giang Tùy thật không nghĩ đến việc cắt một đầu tóc thôi mà lại xảy ra nhiều vấn đề đến vậy, cô hiếu kì hỏi: “Cái này có quy luật khoa học nào không?”
“Cái này hả, có thể là kiểu tóc này nhìn rất ngầu, rất có mùi vị của đàn ông.”
“……”
Mười bảy tuổi thì có mùi vị đàn ông gì chứ?
Giang Tùy quay đầu lại nhìn một cái, Chu Trì dựa vào cái bảng đen ở đằng sau nói chuyện gì đó với người bên cạnh, khuôn mặt nghiêng xuỗng, có một nụ cười hơi lạnh nhạt.
Hôm nay hắn không mặc quần thể thao, mà lại là kiểu quần ống rộng có túi.
Ngầu, vẫn rất là ngầu.
Xem ra, chỉ cần dáng dấp cao ráo, có đôi chân dài thì mặc gì cũng đẹp.
Không biết hắn có mặc quần mùa đông không nhỉ?
Giang Tùy suy nghĩ một lúc rồi gõ vào đầu mà cười.
Không ngờ rằng Chu Trì vừa hay quay đầu lại, ánh mắt liếc nhìn quanh vài người trong lớp, nhìn thấy cô. Có vẻ hắn có chút không hiểu, nhếch lông mày lên, dường như đang muốn hỏi cô đang cười chuyện gì.
Giang Tùy lắc đầu với hắn, nụ cười càng lộ rõ ra, cô nháy mắt, vài giây sau thì quay người lại nói chuyện tiếp với Hứa Tiểu Âm.
Chu Trì nhìn chằm chằm đằng sau lưng cô, đôi môi nhếch lên.
Trương Hoán Minh đi đến vỗ vào vai hắn: “Nhìn cái gì mà cười phơi phới đến vậy.”
Chu Trì không tiếp lời.
Trương Hoán Minh nhìn về phía trước, có lẽ đã hiểu được vấn đề, kìm nhỏ giọng lại nói: “Cậu kiên nhẫn thật đấy, tớ cũng khâm phục cậu luôn! Còn tưởng rằng lần trước cậu sẽ tỏ tình đấy, kết quả thì cứ vậy cho đến bây giờ, mặc dù gần đây có mấy chuyện rắc rối nhưng bây giờ Giang Tùy có vẻ đã bình thường lại rồi, cậu còn không ra tay sao, ngày ngày cứ đi ăn đi uống với nhau, chăm sóc hết lòng như vậy mà, rốt cuộc là đang theo đuổi con gái hay là muốn giành chiến sĩ thi đua gương mẫu chứ?”
“Cậu quản tôi được sao.” Chu Trì không muốn quan tâm đến cậu ta.
Trương Hoán Minh cạn lời: “Haizz, tớ lại không hiểu nữa rồi, hai người cậu bây giờ không có mối quan hệ gì ràng buộc nữa rồi, rõ ràng chỉ là bạn học cùng lớp thôi rồi, cậu còn chần chừ làm gì nữa? Không lẽ nào cậu còn mong Giang Tùy chủ động đến theo đuổi cậu sao?”
Chu Trì liếc nhìn cậu ta, không nói gì.
“Đệch, vẻ mặt của cậu như vậy là có ý gì đây, không lẽ cậu nghĩ như vậy thật hả?!” Trương Hoán Minh bừng tỉnh ngộ, “Mẹ ơi, cậu cứ muốn dịu dàng chờ đợi Giang Tùy động lòng sao.”
Khuôn mặt gây rắc rối của cậu ta nhìn vào Chu Trì: Cái này đặc biệt có chút vô liêm sĩ phải không.
Hôm đó là thứ sáu, sau khi tan học, Chu Trì có một bữa tiệc, cậu ta cũng dắt Giang Tùy đi theo. Người trong đám người đó đều là thân hình cao lớn rõ ràng, lớp học thêm lần trước bọ họ cùng với vài nam sinh Nhị Trung ngồi chung một chỗ nên quen nhau, trong kì nghỉ đông đã từng tụ tập với nhau hai lần.
Lúc Trương Hoán Minh giới thiệu Giang Tùy, chỉ nói cô là người thân của Chu Trì, ai nấy đều tin.
Giang Tùy phát hiện ngoài cô ra còn có thêm vài nữ sinh đều là học sinh trường tư thục Minh Dương, có một nữ sinh xinh đẹp dáng cao ráo, đầu tóc uốn, Giang Tùy vừa nhìn thì đã nhận ra.
Tên là gì thì cô không biết, nhưng Hứa Tiểu Âm lúc đó nói rằng cô gái này đã để ý đến Chu Trì nên Giang Tùy ấn tượng rất sâu sắc.
Lúc đó cô với Chu Trì đang tránh mặt nhau.
Sau đó lớp học thêm kết thúc, không ngờ được rằng hôm nay sẽ gặp lại. Lúc ăn cơm, có người gọi nữ sinh đó, Giang Tùy dần dần nhớ đến tên của cô ta: Thẩm Tâm Nhan.
Cái tên rất hay, rất hợp với tướng mạo của cô ấy.
Không biết xuất phát tâm trạng như thế nào, Giang Tùy không tự chủ được mà cứ chú ý đến cô ấy.
Rất nhanh, Giang Tùy phát hiện cô gái Thẩm Tâm Nhan đó hình như có vẻ rất thân với Chu Trì, lúc ăn cơm bọn họ còn nói chuyện với nhau vài câu. Sau đó thì đi hát, Thẩm Tâm Nhan gọi Trương Hoán Minh đi lên hát sau đó tự ngồi xuống vị trí của Trương Hoán Minh, vừa hay ngồi bên cạnh Chu Trì. Âm thanh trong phòng karaoke rất lớn, cô ta luôn áp sát vào nói chuyện với Chu Trì.
Giang Tùy nhìn thấy hết tất cả, trong lòng có chút không thoải mái, cũng không thể hiện ra bên ngoài, đại khái giống như đốm lửa que diêm vậy, lúc nhiều lúc ít.
Vẫn may, sau đó Trương Hoán Minh quay trở về, Thẩm Tâm Nhan liền đi đến phía trước hát.
Nói thật lòng thì cô ta hát cũng rất hay, giống như người chuyên nghiệp đứng ở phía trước, thần thái rất tuyệt.
Nhưng mà Giang Tùy không có tâm tư để thưởng thức. Lúc ăn cơm cô ấy đã uống rất nhiều nước, muốn đi ra ngoài đi vệ sinh nhưng lại sợ cô đi rồi thì Thẩm Tâm Nhan ngồi vào chỗ của cô.
Cứ nghĩ như vậy nên cô cứ ngồi đó mãi không đi.
Đến giữa cuộc vui thì Chu Trì quay người qua nói với cô, Giang Tùy không nghe rõ: “Cái gì?”