Bà Cô Nhí Tay Ôm Sữa, Tay Bói Toán - Chương 57
Cập nhật lúc: 23/12/2025 23:07
Miên Miên nhìn thấy ông liền cảm thấy vô cùng thân thuộc.
Trước kia ở trên núi, trong tộc cũng có người trồng trọt, làm việc ngoài đồng, đội nón y chang như vậy.
Cô bé kéo tay Du Du, tung tăng bước về phía đạo diễn, cười hồn nhiên:
"Chú ơi, chú đội nón này hợp ghê đó nha!"
Đạo diễn nhìn thấy Miên Miên chủ động tiến tới, trong lòng lập tức hiểu ra: cô bé này không phải dạng vừa. Ông nheo mắt cười trêu:
"Chà chà, cô bé mà gọi tôi là "chú" thì tôi chịu không nổi rồi. Nói đúng ra, tôi phải gọi bố của cháu trai thứ bảy nhà cô một tiếng anh cả đó. Hay là... cô bé cho tôi làm cháu trai nhỏ của mình nhé?"
Miên Miên đang nắm tay Du Du, nghe vậy liền buông tay ra, cúi đầu lục lọi balo của mình.
Cô bé chẳng tỏ vẻ gì là lạ khi có thêm một người cháu. Nghiêm túc gật đầu:
"Được thôi, cháu ngoan, cô nhỏ tặng cháu quà ra mắt nhé!"
Đạo diễn phì cười, không nhịn được:
"Thật hả? Cô nhỏ nhỏ muốn tặng quà gì cho tôi đây?"
Trong lòng ông vốn chỉ nghĩ đang đùa trẻ con, không hề nghĩ Miên Miên sẽ thực sự đưa ra món gì. Dù sao, trước đó thấy Miên Miên tặng hai bé kia toàn đồ chơi, chắc cũng không có gì đặc biệt. Là người lớn, ông dễ từ chối thôi mà...
Chỉ là, vài giây sau, ông sẽ phát hiện ra, với bà cô nhỏ này, không có gì gọi là "chỉ là đùa vui cho có".
Khán giả trong livestream cười nghiêng ngả:
[Haha, bà cô nhỏ lại có thêm một cháu trai lớn, cưng xỉu luôn á!]
[Một màn "đút lót đạo diễn" diễn ra trước mắt mọi người, buồn cười muốn xỉu!]
[Mình tò mò quá trời, không biết lần này bà cô nhỏ sẽ tặng gì cho đạo diễn đây? Nhóc trai thì được người gỗ cơ khí, nhóc gái thì được vòng tay ngọc trai với kẹp tóc. Còn đạo diễn thì sao?]
Trên màn hình, Miên Miên vẫn đang lúi húi trong chiếc balo tai thỏ xinh xắn. Đôi tay nhỏ xíu lục tìm tới lui, cho đến khi đôi mắt cô bé đột nhiên sáng lên.
"Cho cháu nè, Miên Miên chắc chắn cháu sẽ thích lắm đó!" Cô bé hớn hở nói, lấy ra một chiếc hộp dài, thon gọn, đưa hai tay trịnh trọng trao cho đạo diễn.
Tặng quà xong, Miên Miên đóng nắp balo lại, nhanh chóng nắm tay Cố Du Du đứng cạnh, hai cô bé sát vai nhìn nhau cười khúc khích, ánh mắt long lanh chờ đợi phản ứng của đạo diễn.
Cố Du Du vẫn ngoan ngoãn đứng bên cạnh, im lặng không nói gì, nhưng ánh mắt thì chăm chú dõi theo từng cử động của đạo diễn, như thể đang xem một bộ phim kỳ diệu.
Ban đầu, đạo diễn Hồ còn giữ vẻ hờ hững, nghĩ chỉ là trò trẻ con. Nhưng khi mở nắp hộp ra, ông lập tức sững người:
"Ơ? Đây là... bút lông?"
Ông lấy chiếc bút ra, ngón tay nhẹ lướt qua đầu bút trắng muốt. Cán bút sơn đen bóng, bên dưới mơ hồ toát ra hương đàn hương nhẹ nhàng.
Cảm giác cầm bút vừa vặn, dễ chịu vô cùng. Ông thử viết vài nét trong không trung, mỗi đường bút đều uyển chuyển linh hoạt, không khác gì dùng thật.
Đạo diễn khó lòng che giấu nổi sự ngạc nhiên lẫn vui mừng, liền hỏi Miên Miên, giọng đầy tò mò:
"Lông bút này trắng như tuyết, mềm mà đàn hồi tốt như vậy... là làm từ gì thế?"
[Lông bút trắng thì có gì lạ? Bút lông bây giờ đều trắng mà? Đạo diễn làm quá rồi đó!]
[Tôi thấy đạo diễn này... hơi lạ nha. Live mà dám nhận quà, lại còn ngạc nhiên như chưa thấy bút bao giờ?]
[C.h.ế.t rồi, liệu có phải đạo diễn sẽ thiên vị Tô Trần Phi không? Giao nhiệm vụ dễ hơn chẳng hạn?]
[Thôi xin, đừng đem drama fanclub vô chương trình thiếu nhi có được không?]
[Người trước nói sai bét. Đạo diễn tên thật là Hồ Chính Quốc, dân trong ngành gọi thân mật là "Hồ Gắt Gỏng", vì tính ông ấy cực kỳ ngay thẳng, ai sai là chửi, chẳng ngại ai hết. ]
Đúng vậy, đạo diễn của chương trình "Cuộc sống thường ngày của những đứa trẻ đáng yêu", tên thật là Hồ Chính Quốc, từng là đạo diễn điện ảnh nổi tiếng trước khi chuyển sang thử sức với truyền hình thực tế.
