Bà Cô Nhí Tay Ôm Sữa, Tay Bói Toán - Chương 98
Cập nhật lúc: 25/12/2025 08:11
Trời biết sau chuyện đó, anh đã căm ghét Lưu Huệ đến mức nào, cho rằng chính cô ta cố tình tạo cơ hội, rồi gọi truyền thông đến để kiếm fame.
Chính vì vậy, từ đó về sau mỗi khi gặp Lưu Huệ, anh đều không bao giờ tỏ thái độ dễ chịu.
Thế nhưng nghĩ kỹ lại, vai diễn đầu tay của anh ở đoàn phim đó, Lưu Huệ đã chăm sóc anh rất nhiều.
Người mà anh ta từng coi là tri kỷ, Tần Thao mới thực sự là kẻ có vấn đề. Còn người mà anh hận sâu trong lòng là Lưu Huệ lại là người thật lòng tốt với anh.
Vậy thì... có nên đi xin lỗi không?
Tô Trần Phi trở mình, mặt mày u uất. Nhưng mà nếu xin lỗi thì... có phải quá mất mặt không?
-
Lúc này đã là 9 giờ tối.
Miên Miên đang ở trong phòng Lưu Huệ chơi cùng Cố Du Du. Cảm thấy buồn ngủ, cô bé chủ động nói lời tạm biệt:
"Cháu buồn ngủ rồi, cháu muốn về ngủ nè- Huệ Huệ bye bye, Du Du bye bye."
Lưu Huệ cũng chẳng để bụng việc Miên Miên gọi thẳng tên mình. Dù gì cô bé vai vế lớn hơn, lại đáng yêu thế kia. Cô ta bước tới trước mặt Miên Miên, nghiêm túc ngồi xuống và nói:
"Bà cô nhỏ, nhờ cháu nói với cháu trai thứ bảy giùm cô, trong lòng cô, cậu ấy luôn là một diễn viên trẻ mà cô rất trân trọng."
Miên Miên gật gật cái đầu nhỏ, mang nhiệm vụ trở về phòng.
Thấy Tô Trần Phi đang lăn qua lộn lại trên giường, cô bé trèo lên, giọng mềm mại gọi:
"Cháu trai thứ bảy ơi- Cháu trai thứ bảy ngủ chưa đó- Miên Miên về rồi nè-"
Tô Trần Phi ngồi dậy, tạm thời đè nén cảm xúc, mỉm cười hỏi:
"Ôi chao, bà cô nhỏ đáng yêu của chúng ta về rồi- Hôm nay chơi vui không?"
Miên Miên gật đầu lia lịa:
"Vui lắm luôn đó- Nhưng mà cháu trai thứ bảy ơi, Miên Miên có chuyện muốn nói với cháu."
Tô Trần Phi ngạc nhiên:
"Chuyện gì thế?"
Rồi lại căng thẳng liếc trái liếc phải:
"Có phải gần đây có ma không?"
Miên Miên lắc đầu:
"Không phải đâu- Là Huệ Huệ nhờ Miên Miên nhắn lại nè, cô ấy nói: 'Trong lòng cô, cậu ấy luôn là một diễn viên trẻ mà cô rất trân trọng'."
"Diễn viên là gì vậy cháu trai thứ bảy? Diễn viên thật sự tròn tròn lắm hả?"
Miên Miên chưa từng nghe từ này, đôi mắt đen láy tròn xoe đầy tò mò. Khi nãy cô bé không hỏi Lưu Huệ, vì người nhà đã dặn rồi, gặp gì không hiểu thì phải hỏi người nhà, đừng để bị cười.
Dù mấy câu hỏi đó nhiều lúc nghe xong ai cũng phải nhịn cười.
Tô Trần Phi lúc này cũng vậy.
Anh muốn bật cười, nhưng lại xúc động vì lời nhắn từ Lưu Huệ, thế nên gương mặt điển trai mang biểu cảm kỳ quặc khó tả.
Miên Miên thấy vậy, không nhịn được dùng tay nhỏ vỗ nhẹ lên mặt anh:
"Cháu trai thứ bảy bị sao vậy? Cháu như kiểu mới ăn phải quả khổ qua to đùng luôn á."
Tô Trần Phi giờ đã lấy lại được tinh thần, đưa tay ôm lấy bé cưng trước mặt, giọng nghèn nghẹn:
"Ừ, cháu trai thứ bảy vừa mới ăn một quả khổ qua to thật to, khổ đến muốn khóc luôn nè."
Nghe xong, Miên Miên lập tức nhìn về phía cửa phòng, lo lắng nói:
"Miên Miên biết cháu muốn khóc lắm, nhưng cháu đừng khóc vội nha."
Tô Trần Phi bị câu nói đó làm cho sững lại. Một giây sau, bà cô nhỏ trong lòng anh ta rút cổ lại một cái, rồi chui ra khỏi vòng tay.
Đôi chân nhỏ như củ sen của cô bé chạy lon ton ra cửa, cẩn thận đóng cửa lại, sau đó lại chạy về, đặt tay anh lên vai mình, gật đầu nghiêm túc:
"Được rồi đó! Cháu trai thứ bảy khóc đi- Giờ ngoài Miên Miên ra không ai thấy đâu-"
Tô Trần Phi: Ừm... nói sao nhỉ, bị chọc một phát thế này lại tự dưng không muốn khóc nữa rồi.
Nhưng bà cô nhỏ đã nghiêm túc đến thế, vậy cũng nên phối hợp một chút mà "giả vờ khóc" vậy.
Thế là Tô Trần Phi "hu hu hu" diễn xuất nhập tâm, bắt đầu show diễn của mình.
-
Lúc này, khi hai người đang ôm nhau đầy ấm áp trong phòng, sự kiện Tần Thao vẫn tiếp tục gây chấn động trên mạng.
