Bạch Nguyệt Quang Trong Lòng Bạo Quân - Chương 13: Ánh Trăng Sáng Trong Lòng Bạo Quân

Cập nhật lúc: 04/09/2025 23:16

Hoàng thượng không những chẳng nhớ, còn ban đặc ân cho hắn bằng cách cho phép hắn đến tiệc sinh thần của Lệ phi - người mà hắn căm ghét nhất...cảm giác này đâu chỉ mỗi đau hận mà diễn tả được?

Có lẽ, hắn cũng khát cầu tình thương của hoàng thượng mà gây đủ sự chú ý với y, nhưng bi ai là hoàng thượng chẳng thực sự để hắn vào trong mắt...

Quả nhiên sau khi hoàng đế nhận được truyền báo về câu trả lời của Nhất Dạ mà tức giận đến mức chén trà trong tay không kìm được bóp nát, kinh động đến cả giấc ngủ của Lệ phi phía trong.

Lão công công sợ hãi mà lập tức quỳ xuống.

- " Bệ hạ bớt giận.

"

Bên kia, Lệ phi tỉnh giấc bèn đi ra ngoài, thấy mặt rồng giận dữ, tay còn bị đ.â.m bởi mảnh vỡ mà chảy m.á.u không ngừng, trong lòng nàng chẳng một tia d.a.o động nhưng ngoài mặt vẫn phải giả bộ xót thương.

Nàng cố ý nặn ra mấy giọt nước mắt, sau đó cất giọng mềm mại.

- " Bệ hạ, người bị thương rồi.

Thần thiếp đau lòng, người đừng làm thần thiếp sợ."

Tuy nói đau lòng nhưng nàng tuyệt nhiên không hề có ý định băng bó cho hoàng thượng, chỉ giận dữ quay sang nói với một cung nữ bên cạnh.

- "Hoàng thượng bị thương, ngươi còn đứng đó? Không nhanh mà băng bó cho người!"

Hoàng thượng đưa mắt nhìn sang nàng, sự vui mừng vì được nàng quan tâm chuyển sang thất vọng.

Kỹ thuật diễn của nàng luôn vụng về như thế, người tinh ý sao có thể không nhìn thấu, nàng đối xử với y đâu chút thật lòng? Thế nhưng một câu y cũng không nỡ vạch trần sự giả dối ấy.

Nếu nàng cứ thích diễn, vậy thì cứ thế diễn bên cạnh y cả đời luôn đi!

Thấy vị cung nữ mang hộp thuốc đến định băng bó cho mình, y nhíu mày khó chịu.

Giọng không mặn không nhạt, y khoát tay.

- "Trẫm tự làm được! Ngươi để hộp thuốc trên bàn cho trẫm."

Vị cung nữ lúng túng liếc sang Lệ phi.

Nàng lại mỉm cười mỹ lệ, khẽ rót cho mình một ngụm trà, dường như phản ứng của hoàng thượng nàng đã đoán trước.

- "Thứ cho thần thiếp tay chân vụng về, không thể băng bó giúp người."

Tay chân vụng về!? Hoàng thượng ngẩn người nhớ đến kí ức xa xôi nào đó....đoạn cười giễu một tiếng.

Nàng thật biết trả vờ.

- "Không sao.

Ý Nhi...!trẫm không trách nàng.

Nàng chỉ cần bên trẫm là đủ."

Giọng y vẫn nhu hòa trước sau như một.

Lệ phi làm sao mà không hiểu ẩn ý trong câu nói của y? Nhưng nàng vẫn vờ như không biết, đoạn khẽ bật cười.

- " Tạ ơn bệ hạ đã không tránh cứ thần thiếp.

Phải rồi...!còn tên công công này là sao? Hắn bẩm báo điều gì mà hoàng thượng lại tự tổn thương bản thân như vậy? Thật khiến thần thiếp muôn phần tức giận."

Tên công công vẫn quỳ rạp xuống đất cả người run rẩy, một câu Lệ phi nói ra khác gì ý chỉ hoàng thượng, lão chỉ sợ lành ít dữ nhiều.

Ngày hôm nay quả nhiên xui xẻo.

Hoàng thượng quay sang thấy nàng nhăn mày bộ dáng như muốn trút giận thay y, chỉ khẽ thở dài một hơi.

Đoạn y truyền lệnh tất cả lui hết ra ngoài.

Con mắt Lệ phi lóe lên nét kinh ngạc.

Phản ứng này của hoàng thượng...!nằm ngoài dự kiến của nàng.

Chợt nàng nghe giọng hoàng thượng như xa như gần.

- "Hôm nay trẫm cũng mệt rồi.

Nàng cũng nghỉ ngơi sớm đi."

Ha, nàng vừa tỉnh dậy cách đây ít lâu, y lại bảo nàng nghỉ ngơi sớm là có ý gì? Khẽ chớp đôi mắt bồ câu, lòng nàng nổi sóng từng cơn nhưng vẫn trả lời nhu thuận.

- "Thần thiếp tuân chỉ, cung tiễn bệ hạ."

Một câu nói cứng nhắc giả dối không hơn.

Trái tim của hoàng thượng khi nghe người thương nói vậy chỉ cảm thấy đầy phiền muộn và mệt mỏi.

Bóng y đơn độc chẳng ai níu giữ, y rời đi mang theo con tim nhói buốt thấu đến tận tâm can.

Bên ngoài tuyết trời vẫn vô cùng lạnh giá, gió như điên cuồng muốn nổi bão táp không ngừng....

Phượng Nghi cung hôm nay hoa giăng khắp lối.

Năm nào cũng vậy, chỉ vì muốn chiều lòng người mình yêu hết mực, hoàng thượng đều cho vời các vị phu nhân đến dự sinh thần của nàng.

Vinh sủng nhường ấy, từ trước tới nay trong lịch sử đất nước Đại Yến, chưa từng có người thứ hai.

Dù bên gối Lệ phi chưa có một vị hoàng tử hay công chúa, nhưng hoàng thượng vì nàng giải tán hậu cung, không màng đến thân phận thấp kém của nàng cũng đủ nói lên vị trí của nàng trong lòng hoàng thượng.

Do đó các bậc phu nhân đều nguyện ý vào cung mà làm bạn với nàng, mong muốn có thể giúp ích chút nhiều tiền đồ của phu quân mình.

Nhưng Lệ phi chuyện cay đắng gì còn chưa trải qua, ánh mắt nhìn người không phải dạng vừa, đối xử với ai cũng vô cùng khách khí...Thái độ khi gần khi xa, thật khiến người khác khó nắm bắt.

Bao năm ở hoàng cung ngày nào cũng phải đóng kịch, Lệ phi nàng quá quen thuộc.

Đối phó với những vị phu nhân xuất thân dòng dõi cao quý giống như những con cáo già lâu năm, nàng còn cao tay hơn mấy phần.

Thực ra nàng vô cùng chán ghét khi phải giả tạo nói chuyện với những vị phu nhân này, nhưng chỉ vì muốn tính toán xa xôi về sau, nàng không thể miễn cưỡng bản thân.

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.