Báo Cáo Tiểu Phu Nhân, Thiếu Soái Có Đọc Tâm Thuật - Chương 86: A Diệp, Anh Có Phải Đã Đoán Ra Kế Hoạch Của Em Rồi Không! (2/2)
Cập nhật lúc: 06/09/2025 07:35
Hồ Tam quay đầu nhìn Cung Bình Nhất Xuyên trên chiếc xe kéo, cười nói: “Thưa ông! Thật ngại quá! Ông xuống phà muộn quá rồi! Các nhà nghỉ ở Càn Đô chúng tôi về cơ bản đều đóng cửa hết rồi!”
“Nửa đêm như này gõ cửa thì thường sẽ không ai mở cho ông đâu! Nhưng ngoài trời thì lạnh cóng thế này! Để ông ở ngoài một đêm thì có khi c.h.ế.t cóng mất!”
“Cho nên tôi tự ý kéo ông về nhà mình! Ông cứ yên tâm! Nhà chúng tôi chỉ có tôi, mẹ và em gái ba người! Em gái và mẹ ngủ một phòng, tối tôi trải chiếu ngủ ở gần bếp, ông có thể ngủ tạm trong phòng tôi một đêm!”
“Tôi là Hồ Tam, đây là em gái tôi là Hồ Hỉ, nhà chúng tôi mấy đời đều sống ở con hẻm Ba Nhĩ này đó ạ!”
Hồ Hỉ vặn vẹo mãi rồi cũng tụt khỏi lòng Hồ Tam, dùng cả tay chân trèo lên chiếc xe kéo, kéo kéo ống quần Cung Bình Nhất Xuyên!
“Đại ca ca! Ngoài trời lạnh lắm, mẹ nấu trà nóng rồi, chúng ta vào nhà uống đi ạ!”
Cung Bình Nhất Xuyên nhìn cô bé nhỏ nhắn ngoan ngoãn đáng yêu trước mặt, lòng mềm đi một mảng, ngoan ngoãn xuống xe, bỏ khẩu s.ú.n.g lục vào túi áo khoác ngoài!
Hồ Tam đưa tay gõ gõ đầu Hồ Hỉ: “Con nha đầu thối này! Bình thường sao không thấy con đối tốt với anh trai ruột con như thế này hả!”
Tiểu Hồ Hỉ liếc nhìn Hồ Tam, rồi quay đầu nói thật: “Tam ca ca xấu quá! Không đẹp trai bằng đại ca ca! Hồ Hỉ không thích!”
Cung Bình Nhất Xuyên bị Tiểu Hồ Hỉ chọc cười! Đưa tay xoa xoa đầu Tiểu Hồ Hỉ!
Hồ Tam đột nhiên cảm thấy đau lòng, cô em gái mà anh nâng niu trong lòng bàn tay bỗng nhiên nói anh xấu! Vậy là tình yêu sẽ biến mất sao!
Bà Hồ từ trong bếp bước ra, tay xách một ấm trà nóng và ba cái bát sứ đến chính sảnh!
“Khách nhân ngại quá ạ! Trong nhà bình thường chỉ có ba mẹ con chúng tôi! Không có chén trà nào, ông cứ tạm dùng bát sứ mà uống trà nóng nhé!”
Nói xong, bà rót ba chén trà, bà Hồ và Hồ Hỉ uống một chén, Hồ Tam uống một chén, Cung Bình Nhất Xuyên một chén!
Sau khi mọi người uống trà xong! Bà Hồ dẫn Hồ Hỉ về phòng nghỉ ngơi! Hồ Tam tìm cho Cung Bình Nhất Xuyên một bộ chăn đệm mới, còn mình thì ôm bộ chăn đệm cũ ra bếp nằm tạm.
Cung Bình Nhất Xuyên nằm trên giường, tâm trạng cũng khó mà bình tĩnh lại được! Cứ tưởng nửa đêm gặp phải bọn cướp! Ai ngờ người ta lại có ý tốt!
Mãi đến nửa đêm Cung Bình Nhất Xuyên mới chìm vào giấc ngủ!
……………………………………
Buổi tối Thẩm Khanh Khanh dẫn Cố Bắc Diệp đi một vòng các tiệm thuốc, tiệm lương thực và tiệm quần áo may sẵn!
Thuốc men, lương thực và quần áo ở những nơi cô đi qua đều được Thẩm Khanh Khanh thu vào không gian của mình!
Thẩm Khanh Khanh cũng để lại những đồng bạc lớn (đại dương) tương ứng trong các cửa hàng đó! Đây cũng là mua bán, chỉ là mua bán trong im lặng mà thôi!
Cố Bắc Diệp cuối cùng cũng đã tận mắt chứng kiến phương pháp tích trữ vật tư mà Thẩm Khanh Khanh nói! Phải nói là! Cách này khá nhanh!
Thẩm Khanh Khanh nhìn Cố Bắc Diệp đang ngẩn người, kéo kéo ống tay áo anh: “A Diệp! Anh có biết kho vũ khí của nhà họ Ngô ở đâu không?”
Cố Bắc Diệp sững sờ, sau đó bất lực cười: “Ở xưởng phía sau phố Ngoại Môn thành Càn Đô, gần tường thành! Nơi đó có người tuần tra cả ngày lẫn đêm!”
Thẩm Khanh Khanh vẫy tay nhỏ, thờ ơ nói: “Không sao đâu! Chúng ta đến mượn anh ta ít quân hỏa dùng tạm, Ngô Thần anh ta là một trong tứ đại quân phiệt, tiễu phỉ cũng nên đóng góp một phần sức lực của mình!”
“Lần này mượn anh ta ít quân hỏa, coi như là chút sức mọn anh ta đóng góp cho việc tiễu phỉ!”
Cố Bắc Diệp cũng gật đầu đồng tình: “Có lý! Anh ủng hộ Khanh Khanh!”
Thẩm Khanh Khanh rất hài lòng với sự hiểu chuyện của Cố Bắc Diệp, hai người nắm tay nhau dùng thuật dịch chuyển tức thời đến kho vũ khí của nhà họ Ngô!
Trong kho vũ khí nhà họ Ngô, s.ú.n.g đạn đủ loại chất thành thùng, thành đống, các loại s.ú.n.g ống cũng nhiều vô kể!
Ngoài vũ khí đạn dược, ở đây còn chất đống không ít lương thực, dầu ăn, gạo, mì và hơn chục thùng đồng bạc nữa!
Với lý lẽ chính đáng là có của ngon vật lạ không chiếm thì trời không dung!
Thẩm Khanh Khanh vung tay nhỏ, thu tất cả vào, vẫn chỉ còn lại những bức tường trống trơn…
Hai người dùng thuật dịch chuyển tức thời trở về Thừa Phong Các trong Cố Soái phủ mà không ai hay biết!