Bất Ngờ Chưa! Thiên Kim Giả Lại Là Lão Đại Huyền Học - Chương 119
Cập nhật lúc: 07/09/2025 03:40
— Là cô!
— Phải, là em đây. — Người phụ nữ cất giọng, âm thanh ma mị, quyến rũ c.h.ế.t người.
Cô ta vươn tay túm lấy cà vạt của Đàn Mộc Phong, tay còn lại đặt lên lồng n.g.ự.c anh.
— Không mời em vào nhà ngồi một lát sao?
Đàn Mộc Phong bị cô ta đẩy lùi về phía sau. Hai người một tiến một lùi, tư thế trông vô cùng mờ ám.
Một cơn gió lạnh bất chợt thổi tới, sập mạnh cánh cửa phòng lại.
Đồng tử Đàn Mộc Phong co rụt lại:
— Cửa sao lại
— Là em đóng đấy, để không ai làm phiền chúng ta. — Người phụ nữ cười khúc khích, đẩy anh ngã ngồi xuống ghế sô pha. — Anh đẹp trai, dạo này có nhớ em không nào?
Đàn Mộc Phong căng thẳng nuốt nước bọt.
— Tại sao cô lại xuất hiện ở nhà tôi?
— Vì nhớ anh quá nên không nhịn được, phải đến tìm anh ngay. — Cô ta ngồi lên đùi anh, những ngón tay thon dài lướt nhẹ trên gò má anh. — Đẹp trai quá, em thích thật đấy.
Nếu là người khác khen mình như vậy, có lẽ Đàn Mộc Phong đã vui vẻ đôi chút. Nhưng người phụ nữ trước mắt lại là kẻ muốn lột da anh. Nếu không phải anh cũng thuộc dạng từng trải qua sóng to gió lớn, chắc đã sợ đến ngất xỉu rồi.
Cố gắng giữ bình tĩnh, Đàn Mộc Phong nhẹ nhàng gạt tay cô ta ra, lạnh lùng nói:
— Sau hôm gặp nhau ở quán bar, cô đã đi đâu? Chắc không phải là đi lêu lổng với thằng đàn ông khác rồi chứ?
Anh giả vờ tức giận, đẩy cô ta khỏi đùi mình rồi nhích người sang một bên.
Ả đàn bà kia cũng không giận, lại sáp vào, uể oải tựa lên vai anh, nhìn chằm chằm vào gương mặt anh.
— Sao có thể chứ? Em ở quán bar đó cả tháng trời, anh là người đàn ông đẹp trai nhất em từng gặp. Em nâng niu anh còn không hết, sao có thể đi lêu lổng với người khác được?
Nói rồi, cô ta lại đưa tay vuốt ve bụng Đàn Mộc Phong.
— Toàn thân trên dưới của anh, chỗ nào em cũng ngắm qua rồi, phải nói là hoàn hảo, em thật sự rất thích.
— Đừng có động tay động chân! — Đàn Mộc Phong vội vàng giữ c.h.ặ.t t.a.y cô ta lại.
Dám luồn tay vào trong áo sờ soạng anh, thật kinh tởm!
— Không động tay thì nói chuyện cũng được chứ? — Cô ta choàng tay qua cổ anh, trực tiếp cúi xuống định hôn lên môi anh.
Đàn Mộc Phong sợ hãi vội bịt miệng mình lại, giọng nói trở nên ồm ồm:
— Cô làm cái gì vậy!
— Hôn anh, không được sao? — Cô ta chớp chớp mắt. — Lần trước đã từ chối em, lần này còn muốn từ chối nữa à?
Đàn Mộc Phong dùng sức đẩy cô ta ra.
— Tôi không phải người tùy tiện! Lần trước tôi đến quán bar là để tìm người, chứ không phải đi chơi bời!
Người phụ nữ quyến rũ ngả người trên sô pha, bộ n.g.ự.c đầy đặn như muốn khiêu khích ánh nhìn của người đối diện.
— Anh càng như vậy, em lại càng thích. Đoán không sai thì, anh vẫn còn là trai tân nhỉ?
Mặt Đàn Mộc Phong đỏ bừng lên trong nháy mắt.
— Cô . sao cô biết?
— Khí tức. — Cô ta cười tủm tỉm nhìn anh, ánh mắt lướt dọc xuống vùng bụng. — Nếu không phải vì khí tức trong sạch trên người anh, em đã chẳng để ý đến anh đâu.
Vốn dĩ cô ta chỉ định tìm một người đàn ông ưa nhìn, không ngờ lại gặp được Đàn Mộc Phong, đúng là trời ban!
Đàn Mộc Phong lặng lẽ lùi về sau, cố gắng giữ khoảng cách với cô ta.
— Hôm đó sau khi tôi ngất đi, cô . không làm gì tôi chứ?
Đôi môi đỏ mọng của người phụ nữ khẽ nhếch lên, ánh mắt như đang nhìn một con mồi đã nằm gọn trong túi.
— Đương nhiên là có làm rồi.
— Cô hủy hoại sự trong trắng của tôi!? — Đàn Mộc Phong tức đến độ hai mắt trợn trừng.
Thân trong trắng của anh là để dành cho một người đặc biệt, sao có thể bị con yêu tinh này cướp mất như vậy?
Ánh mắt người phụ nữ lóe lên vẻ thích thú, cô ta đưa ngón trỏ thon dài lên đặt cạnh đôi môi đỏ mọng.
— Suỵt . bảo bối đừng kích động quá.
— Hôm đó em chỉ đánh dấu lên người anh thôi, anh vẫn còn trong sạch, yên tâm đi.
Đàn Mộc Phong cảnh giác hỏi:
— Đánh dấu? Có ý gì?
— Thôi được rồi, xem như nể tình anh sắp bị em lột da, em sẽ nói cho anh biết.
Cô ta lười biếng gác đôi chân dài lên ghế sô pha. Đôi chân miên man trong lớp tất đen càng tôn lên vòng hông và cặp m.ô.n.g đầy đặn, nảy nở ""
""Đàn Mộc Phong vội vàng quay mặt đi, gắt lên:
– Cô giữ ý tứ một chút đi!
– Có gì mà phải giữ ý? Cái vỏ bọc này có quan trọng quái đâu. – Người phụ nữ cười khẩy, nhưng ngay sau đó, giọng nói của ả đột nhiên thay đổi.
Một giọng nam trầm thấp, khàn đục phát ra từ đôi môi đỏ mọng của ả: