Bất Ngờ Chưa! Thiên Kim Giả Lại Là Lão Đại Huyền Học - Chương 77
Cập nhật lúc: 07/09/2025 03:37
Trong khi đó, Đàn Nhã Nguyệt lại ngồi cùng một người quen cũ khác.
Lý Nhạc Nhạc ra vẻ xun xoe, rót nước cho Đàn Nhã Nguyệt, cười nói: “Nhã Nguyệt, cậu đang có thai không uống rượu được, uống nhiều nước trái cây vào nhé ”
Đàn Nhã Nguyệt cười nâng ly: “Hôm nay cậu đến đây không uổng công đâu, lát nữa tớ dắt cậu đi xem kịch hay ”
Ok ok ” Lý Nhạc Nhạc gật đầu lia lịa như một con cún.
Thế nhưng, sâu trong đáy mắt cô ta lại ánh lên sự ghen ghét tột cùng.
Nhìn Đàn Nhã Nguyệt uống cạn ly nước trái cây, khóe môi Lý Nhạc Nhạc khẽ nhếch lên một nụ cười lạnh lẽo.
Chẳng bao lâu sau, Đàn Nhã Nguyệt cảm thấy đầu óc hơi quay cuồng, cô ta day day mi tâm: “Sao đầu mình hơi choáng nhỉ?”
Lý Nhạc Nhạc vội vã tiếp lời: “Ối dào, chắc là do cậu mệt quá thôi. Sảnh tiệc này đủ thứ mùi hỗn tạp khó chịu thật, hay là để tớ dìu cậu xuống lầu hít thở không khí trong lành nhé?”
Đàn Nhã Nguyệt không chút nghi ngờ, gật đầu đồng ý: “Ừ, ra ngoài đi dạo một lát cũng tốt, mình cũng chẳng muốn ở đây thêm chút nào ”
Một buổi tiệc đính hôn giả tạo, một gã chồng sắp cưới giả dối, nhìn thôi cô ta đã thấy buồn nôn.
Đàn Linh Âm nhìn Lý Nhạc Nhạc dìu Đàn Nhã Nguyệt đi về phía cửa, lại liếc qua tướng mạo của Lý Nhạc Nhạc, cô lập tức nhíu mày.
Cô lặng lẽ bám theo sau hai người, thấy họ vào thang máy xuống lầu, cô liền rẽ sang cầu thang bộ bên cạnh.
Khách sạn này có một khu vườn sau, có thể đi từ sảnh tầng một ra, nhưng khách đến đây toàn là người giàu sang quyền quý nên chẳng mấy ai ghé qua đó đi dạo.
Đàn Linh Âm thấy Lý Nhạc Nhạc đưa Đàn Nhã Nguyệt vào vườn sau, cô bèn lẳng lặng nấp sau một hòn non bộ.
Sau khi ngồi xuống đình nghỉ mát, Đàn Nhã Nguyệt vậy mà lại dựa vào cột đá ngủ thiếp đi.
Lý Nhạc Nhạc bật cười lạnh lùng, giơ tay tát thẳng vào mặt Đàn Nhã Nguyệt một cái bốp: “Đồ tiện nhân! Cậy mình là tiểu thư nhà họ Đàn mà suốt ngày lên mặt với tao, coi tao như chó mà sai bảo à!”
Ngày trước Đàn Linh Âm lạnh nhạt với tao, tao còn chẳng thấy gì. Đằng này mày vừa xấu vừa toát ra cái vẻ nghèo hèn bần tiện, tưởng về lại được nhà họ Đàn là thành người trên người chắc? Hôm nay tao sẽ cho mày thân bại danh liệt!”
Lý Nhạc Nhạc lôi điện thoại ra gọi: “Đình nghỉ mát ở vườn sau, qua đây đi ”
Ngay sau đó, cô ta giật lấy điện thoại của Đàn Nhã Nguyệt, dùng nhận diện khuôn mặt của cô ta để mở khóa, rồi bắt đầu bấm bấm liên tục trên màn hình.
Tiếng bước chân từ xa vọng lại, Đàn Linh Âm vội ngồi thụp xuống, ẩn mình sau bụi hoa.
Chẳng mấy chốc, một gã đàn ông mặc vest bảnh bao, đi giày da bóng loáng sải bước tới gần. Trông hắn ăn mặc thì ra dáng người, nhưng tướng đi lại nghênh ngang, hệt như một tên côn đồ đầu đường xó chợ.
Hắn bước vào đình, thấy người phụ nữ bụng đang lùm lùm, liền quay sang quát Lý Nhạc Nhạc: “Mẹ nó, mày bảo tao chơi một bà bầu à? Mày đùa tao đấy à?”
Lý Nhạc Nhạc không hề sợ hãi, cô ta hạ giọng: “Anh có biết cô ta là ai không? Là tiểu thư thật của nhà họ Đàn, Đàn Nhã Nguyệt đấy!”
Thì mày cũng có nói là nó có thai đâu! Mày lừa tao!” Gã đàn ông vươn tay bóp cổ Lý Nhạc Nhạc: “Hay là mày thế chỗ nó đi, trông mày cũng ngon nghẻ phết đấy ”
Lý Nhạc Nhạc mặt mày hoảng hốt, vội nói: “Đừng mà, đừng mà! Chỉ cần anh ngủ với cô ta, nhà họ Đàn sẽ không thể không cho anh cưới cô ta. Cô ta là con gái một, đến lúc đó cả gia sản nhà họ Đàn đều là của anh!”
Vẻ hung tợn trong mắt gã đàn ông vơi đi quá nửa, hắn buông Lý Nhạc Nhạc ra, hỏi: “Đứa bé trong bụng nó là con ai?”
Lý Nhạc Nhạc vội lùi lại hai bước: “Ai mà biết được. Chỉ cần anh nói là của anh, thì nó là của anh ”
Gã đàn ông nhìn chằm chằm Đàn Nhã Nguyệt một lúc, hừ một tiếng: “Cũng phải, dù sao cũng chưa thử qua mùi vị này, chơi thử xem sao ”
Lý Nhạc Nhạc vội nói: “Vậy hai người cứ bắt đầu ở đây đi, một lát nữa tôi sẽ dẫn người qua, đến lúc đó cô ta không gả cho anh không được ”
Được rồi, mày cút nhanh đi ” Gã đàn ông phẩy tay, rồi ngồi xuống bên cạnh Đàn Nhã Nguyệt.
Lý Nhạc Nhạc vội vàng ôm cả hai chiếc điện thoại rời đi, không hề hay biết toàn bộ sự việc đã bị Đàn Linh Âm thu vào tầm mắt.
Đàn Linh Âm đợi Lý Nhạc Nhạc đi xa rồi mới nhìn về phía hai người trong đình.
Cô không hề có ý định ra tay ngăn cản.