Bị Hệ Thống Ngược Đãi, Tôi Được Tổng Tài Sủng Ái - Chương 182: Đào Hồng Mách Tường
Cập nhật lúc: 06/09/2025 08:56
Đến khách sạn, Tô Dụ Nghi thực sự mệt mỏi, đôi mắt mệt nhọc nhìn xuống sàn, bước đi không vững về phía phòng.
"Tít." Thẻ từ mở cửa.
Vừa định bước vào, phía sau vang lên giọng Bạch Lâm: "Cô Tô, cô về rồi."
Tô Dụ Nghi gượng tỉnh quay lại, thấy Bạch Lâm mặc bộ đồ ngủ, ánh mắt đầy quan tâm.
Lúc nãy lên cầu thang cô không thấy ai ở hành lang cả.
Anh ta từ đâu chui ra vậy?
"Ừ, muộn thế này anh vẫn chưa ngủ?"
Bạch Lâm đưa thứ trên tay về phía cô: "Tôi thấy cô thích ăn bánh ngọt, vừa đi ăn khuya ngang qua tiệm bánh nên mua cho cô một cái."
Bạch Lâm có gương mặt lai Tây, đường nét góc cạnh, khí chất đàn ông, nhưng lúc này, Tô Dụ Nghi lại thấy anh ta có chút... ngọt ngào.
"Không cần đâu, giờ này tôi thường không ăn gì nữa, cảm ơn anh."
...
"Tôi hơi mệt, xin phép nghỉ trước."
Nói xong, cô chẳng quan tâm Bạch Lâm nghĩ gì, bước vào phòng đóng cửa.
Bạch Lâm cầm bánh về phòng, nhìn chằm chằm quả anh đào trên bánh, trong mắt hiện lên hình ảnh Hoắc Huyền mặc quân phục cưỡi ngựa.
Bạch Lâm mỉm cười ngây ngô.
Phòng 703.
Tô Dụ Nghi người dính đầy bụi bẩn, không dám nằm lên giường, ngồi thừ trên ghế nghỉ ngơi.
"Cáo xấu xa, có linh đan nào giảm đau không?"
Cáo suy nghĩ một chút: "Bột ẩm thực của cô không phải còn sao?"
Ờ.
Cái đó không phải dùng để nấu ăn sao?
"Đồ này có thể ăn trực tiếp?"
Cáo nhìn cô như thể thấy kẻ nhà quê: "Đương nhiên, muối cũng có thể ăn trực tiếp đấy thôi?"
Ờ.
Cũng có lý.
Tô Dụ Nghi lấy ra bột ẩm thực, không biết nên ăn bao nhiêu, đành rót từng chút một vào miệng.
Ăn một ít, liếc nhìn vết thương trên lưng.
Chỉ khoảng bốn năm ngụm, vết thương biến mất hoàn toàn, ấn vào cũng không thấy đau.
Quan trọng hơn, cảm giác mệt mỏi trong người cũng giảm đi rất nhiều.
Tô Dụ Nghi lúc này mới cảm thấy mình sống lại, đứng dậy đi vệ sinh cá nhân rồi ngủ.
Sáng hôm sau, trường quay.
Đạo diễn Từ nhìn Tô Dụ Nghi tinh thần phấn chấn: "Nghe phó đạo diễn nói hôm qua cô tập luyện rất tốt, lát nữa cho mọi người chiêm ngưỡng."
Tô Dụ Nghi nhướng mày, hoàn toàn không e ngại.
Hàn Trạch Dương đi tới, rất muốn xoa đầu cô, nhưng hiện tại tóc cô đã được tạo kiểu, anh đành tiếc nuối rút tay lại.
Thay vào đó, anh cúi người ghé sát, nở nụ cười gian tà: "Đêm khuya thế mà em còn nói chuyện với Bạch Lâm ngoài kia à?"
"Không có gì, tình cờ gặp thôi."
"Tình cờ? Thằng bé đó cầm bánh đi đi lại lại ngoài hành lang hơn nửa tiếng, không đợi được người mới vào phòng, nghe thấy tiếng mở cửa lại chạy ra ngay, nó đợi em đấy."
Đợi cô?
Đợi cô làm gì?
Tô Dụ Nghi không hiểu nhìn về phía Bạch Lâm đang đứng không xa, phát hiện anh ta đang nhìn mình.
Ánh mắt chạm nhau, Bạch Lâm mỉm cười với cô.
Hàn Trạch Dương thấy sự vô tâm của Tô Dụ Nghi thật đáng ngán, nếu là người khác thì thôi, nhưng anh lại khá quý cô, nên nói thẳng: "Thằng bé đó thích em đấy, em tỉnh táo chút đi."
Nghe lời Hàn Trạch Dương, Tô Dụ Nghi giật mình: "Em có bạn trai rồi mà."
Cô từ đầu đến cuối chưa từng nghĩ tới chuyện này.
Hàn Trạch Dương nhướng mày: "Bạn trai có thể thay mà."
"Dĩ nhiên, với tư cách là người anh của em, anh vẫn hy vọng em đừng 'đào hồng mạch tường'."
Tô Dụ Nghi: ...
Cái gì thế này?
Từ Mưu cầm loa: "Đừng tán gẫu nữa, mọi người chuẩn bị đi, quay phim nào!"
Cảnh này, các phần khác đều đã qua, chỉ còn cảnh đánh nhau giữa Tô Dụ Nghi và Bạch Lâm cần quay lại.
Mở màn là cảnh hai quân đội đối đầu, Hoắc Huyền và Ô Tư Mạn ngồi trên lưng ngựa nhìn nhau từ xa.
Từ Mưu ở bên không ngừng hướng dẫn:
"Bắt đầu khiêu khích, Bạch Lâm ngạo mạn lên!"
"Tô Dụ Nghi phản kích, bình tĩnh!"
"Hành động!"
Vừa nghe thấy hiệu lệnh, Tô Dụ Nghi từ trên lưng ngựa bay lên, một đao c.h.é.m thẳng về phía Bạch Lâm.
Động tác và cảm giác ống kính đều tuyệt vời.
Từ Mưu nhìn Tô Dụ Nghi trên màn hình cực kỳ hài lòng: "Cô bé này có linh tính."
Chỉ một ngày mà như lột xác.
Không phải trình độ võ thuật tăng lên chóng mặt, mà là những thay đổi nhỏ khiến diễn xuất của cô từ "tạm được" trở nên "xuất sắc"!
Người cảm nhận rõ nhất sự thay đổi chính là Bạch Lâm.
Dù vì diễn xuất mà không thể hiện sự ngưỡng mộ, nhưng trong lòng anh lại càng thêm yêu thích Tô Dụ Nghi.
"Cắt, rất tốt!"
Từ Mưu mặt tươi như hoa: "Cảnh này qua!"
Tô Dụ Nghi vừa nhập vai, hoàn toàn hóa thân thành Hoắc Huyền, còn Bạch Lâm chính là tên man di Nhung tộc mà cô căm ghét.
Vì vậy, nhát đao vừa rồi cô dùng rất nhiều lực, giờ mới nhận ra có chút ngại ngùng.
Cô đi tới chỉ vào vai Bạch Lâm: "Anh không sao chứ? Xin lỗi, lúc nãy tôi không kiểm soát được lực."
"Không sao, đàn ông như tôi còn chịu được."
Bạch Lâm không ngờ Tô Dụ Nghi chủ động quan tâm, vui sướng lộ rõ trên mặt, mắt sáng rực.
Tô Dụ Nghi vốn định nói thêm vài câu, nhưng nghĩ tới lời Hàn Trạch Dương, liền ngậm miệng quay đi.
Bạch Lâm đắm đuối nhìn theo bóng lưng Tô Dụ Nghi, cho đến khi bị vỗ vai, quay lại thấy là quản lý của mình.
"Bạch Lâm, cô ấy không có ý gì với anh đâu."
Quản lý thẳng thừng chọc thủng sự thật.
Bạch Lâm không chút nao núng: "Em biết, bây giờ không thích không có nghĩa là sau này sẽ không thích."
Quản lý nhìn ánh mắt đầy tình cảm của anh, khuyên: "Cô ấy là bạn gái của Lục Trầm, anh không né tránh chút nào, vài ngày nữa cả đoàn phim sẽ nhận ra."
Bạch Lâm lúc này mới nghiêm túc: "Em sẽ chú ý."
Dù sao anh cũng là người của công chúng, tin đồn thất thiệt sẽ ảnh hưởng đến danh tiếng của cả hai.
Nhưng Bạch Lâm cũng không định từ bỏ.
...
Hai tập mới nhất phát sóng, sự ngưỡng mộ và yêu thích của khán giả dành cho Hoắc Huyền lên đến đỉnh điểm.
[Diễn xuất võ thuật của Tô Dụ Nghi quá đỉnh, mọi người phải xem ngay!]
[Xem xong tôi quỳ luôn, tại sao một cô gái lại có thể ngầu đến thế, tôi không thẳng nữa rồi.]
[Mọi người ơi, tôi hình như đã quên mất Hoắc Huyền không phải nữ chính.]
[Tôi cũng vậy, trước đây thấy Cố Thành Đô và Lý Chí cũng khá hợp, nhưng giờ... Tôi tự hỏi hồi đó mình có bị mù không, rõ ràng Hoắc Huyền
[Fan nguyên tác nói: Trong truyện Cố Thành Dương cũng rất tốt, chỉ là diễn viên Tô Dụ Nghi quá xuất sắc thôi]
[Em muốn cưới Hoắc Huyền, em muốn đẻ khỉ cho anh ấy]
[Tiếu khốc, tỷ muội nhi lý trí, Hoắc Huyền kịch lý kịch ngoại đô thị nữ sinh a]
[Cười xỉu, chị em ơi tỉnh táo nào, Hoắc Huyền trong phim ngoài đời đều là nữ mà]
[Tô Dụ Nghi đẹp quá, kiếp sau cho tôi xinh thế này được không]
Lại một buổi cả đoàn phim tập trung xem phát sóng xong, Tô Dụ Nghi tìm đến Từ Mưu.
"Đạo diễn Từ, em xem lịch trình tuần sau phần em không quá nặng, em muốn xin nghỉ một ngày được không?"
Từ Mưu bóp điếu thuốc: "Có việc gì à?"
Tô Dụ Nghi gật đầu - cô phải về Kinh thành tạo bất ngờ cho Lục Trầm chứ!
Sau nửa tháng làm việc, Từ Mưu đã nắm được tính cách cô, biết cô rất chuyên nghiệp, không dễ gì xin nghỉ.
"Được, nhưng ngày kia phải quay lại. 'Tình Yêu Thành Đô' rating đã đứng nhất rồi, chúng ta càng phải giữ vững phong độ."