Bị Hệ Thống Ngược Đãi, Tôi Được Tổng Tài Sủng Ái - Chương 206: Khóc Nức Nở
Cập nhật lúc: 06/09/2025 08:59
Đạo diễn Từ Mưu không giấu nổi sự phấn khích, liên tục hô to ba tiếng "Cắt!" rồi ném chiếc loa đi. Các nhân viên đoàn phim ngơ ngác quay đầu nhìn lại, chuyện gì đang xảy ra vậy?
Chỉ thấy đạo diễn Từ gương mặt rạng rỡ, ánh mắt hướng về phía Tô Dụ Nghi. "Cô xuất sắc quá! Đây là một trong ba màn diễn xuất ấn tượng nhất mà tôi từng được chứng kiến!"
Tô Dụ Nghi cố gắng nở một nụ cười, nhưng trông càng thêm đau khổ. Đạo diễn Từ quan tâm hỏi: "Cảm xúc bị ảnh hưởng rồi sao?"
Diễn viên khi nhập vai quá sâu đôi khi khó thoát ra khỏi nhân vật ngay lập tức. Mà Tô Dụ Nghi có thể lột tả Hoắc Huyền một cách chân thật đến vậy, chắc chắn là đã dồn hết tâm tư vào vai diễn.
Tô Dụ Nghi khẽ ngẩng mắt, ánh nhìn giao nhau với đạo diễn Từ trong giây lát, nhưng chỉ một cái liếc mắt đó cũng đủ truyền tải nỗi bế tắc đang dâng trào trong lòng cô.
"Dụ Nghi, con đường nghệ thuật của cô còn dài lắm, học cách điều chỉnh cảm xúc cũng là một bài học bắt buộc. Hôm nay cô vất vả rồi, về nghỉ ngơi sớm đi."
Nói xong, đạo diễn Từ gọi Mai Mai sang một góc dặn dò vài điều, đại ý là sau khi về phòng phải luôn để ý tâm trạng của Tô Dụ Nghi, tuyệt đối không để Tô Dụ Nghi ở một mình.
...
...
Mai Mai thấy đạo diễn Từ nói nghiêm túc, cộng thêm biểu hiện bất thường của Tô Dụ Nghi, lập tức như ngồi trên đống lửa, không dám lơ là dù chỉ một giây. Suy nghĩ mãi, cô liền gửi tin nhắn đến số làm việc của Lục Trầm: "Tô tiểu thư bị ảnh hưởng quá sâu từ cảnh quay, tâm trạng không ổn định."
Rồi dẫn Tô Dụ Nghi về khách sạn.
Lúc về đến nơi đã gần 10 giờ tối, tập phim "Tình Yêu Thành Đô" cũng đã phát sóng xong, Tô Dụ Nghi thẳng tiến về phòng mình. Mai Mai không yên tâm để cô ngủ một mình: "Hay là tối nay em ngủ cùng chị nhé? Em ngủ ghế sofa cũng được."
Gương mặt Tô Dụ Nghi vẫn phảng phất vẻ tiều tụy, khiến Mai Mai lo lắng không thôi. "Không cần đâu, chị sẽ không làm gì dại dột đâu. Nếu em không yên tâm, có thể gọi điện kiểm tra bất cứ lúc nào."
Nói rồi cô quay vào phòng, khóa cửa lại.
Khi chỉ còn một mình, Tô Dụ Nghi cuối cùng cũng để cảm xúc tuôn trào, khóc nức nở. Nước mắt nước mũi giàn giụa, cô thổn thức đến nghẹn lời, từng hơi thở đứt quãng. Tay cô không ngừng đập vào ngực, như muốn giải tỏa nỗi sợ hãi và uất ức trong lòng.
Con Cáo đứng bên lúng túng, không biết làm sao để an ủi cô. Nó chỉ biết dùng đuôi quấn lấy Tô Dụ Nghi, mong mang lại chút hơi ấm và an toàn.
Bên ngoài, Mai Mai vốn định rời đi, nhưng nghe thấy tiếng khóc thảm thiết từ trong phòng, lòng cũng se lại. Tay giơ lên định gõ cửa, nhưng lại nghĩ khóc ra có lẽ sẽ tốt hơn. Cô lặng lẽ đứng đợi, đến khi tiếng khóc nhỏ dần rồi tắt hẳn mới thở phào nhẹ nhõm.
Lấy điện thoại ra, cô gửi tiếp tin nhắn: "Lục tổng, Tô tiểu thư... đã khóc suốt nửa tiếng đồng hồ."
Phòng họp khách sạn.
Trong căn phòng họp trống trải chỉ có Vân Miểu và Húc Phong. Ban đầu họ định mời cả đoàn làm ăn tối, nhưng vì quay phim kéo dài nên phải chờ đến tận bây giờ.
Trên bàn dài chất đầy những món ngon hấp dẫn, nhưng đã nguội ngắt. Húc Phong bực tức đá vào chiếc ghế bên cạnh: "Tao vất vả từ Kinh bay tới Mạc Bắc, hạ mình mời cả đoàn ăn tối, thế mà bọn nó không thèm nhận lời?"
"Đồ vô dụng!"
Vân Miểu thờ ơ trước cơn giận của Húc Phong, chỉ lạnh lùng nói: "Không phải họ cố ý đâu, chỉ là bị kéo dài cảnh quay thôi. Vừa gọi điện bảo quay xong rồi, đoàn làm phim đang trên đường tới đây."
Trên điện thoại, đạo diễn Từ nói muốn hủy bữa tối vì quá muộn, nhưng Vân Miểu cố nài nỉ, nói đồ ăn đã chuẩn bị sẵn, mọi người vất vả nên cùng thư giãn. Đạo diễn Từ đành đồng ý, Vân Miểu liền nhờ nhân viên khách sạn hâm nóng lại đồ ăn.
Húc Phong nghe thấy mọi người sắp tới, tỏ ra hứng thú: "Đạo diễn không quan trọng, quan trọng là cô gái đóng vai Hoắc Huyền có đến không?"
Ý đồ quá rõ ràng. Vân Miểu liếc cảnh cáo: "Khách sạn đông người, đừng để lộ chuyện."
Nhưng Húc Phong tỏ ra bất cần.
Tiếng người vang lên, cửa phòng họp mở ra, đạo diễn Từ vui vẻ bước vào với điếu thuốc trên tay, theo sau là cả đoàn làm phim. Vân Miểu kéo tay Húc Phong, cả hai cùng tiến lên chào.
Đạo diễn Từ cười: "Vân Miểu, đây là bạn trai cô à?"
"Vâng, anh ấy tên Húc Phong." Vân Miểu giới thiệu bạn trai, rồi lần lượt giới thiệu với Húc Phong những nhân vật nổi tiếng trong đoàn làm phim.
Đạo diễn Từ gật đầu: "Tuấn tú lắm, Vân Miểu có phúc đấy."
Vân Miểu cười ngại ngùng, Húc Phong lười nhác lùi lại hai bước nhường đường: "Đạo diễn Từ mời ngồi đi, đồ ăn vừa được hâm nóng, dùng lúc còn nóng."
Đạo diễn Từ cũng không khách sáo, hôm nay Tô Dụ Nghi diễn xuất tốt, cả đoàn làm phim vì muốn hoàn thành cảnh quay đẹp nhất mà bỏ cả bữa tối, giờ ai nấy đều đói bụng, chẳng cần giữ lễ.
Húc Phong nhìn từng người bước vào, đến cuối cùng vẫn không thấy bóng dáng người mình mong đợi, không nhịn được hỏi: "Cô gái đóng vai Hoắc Huyền sao không tới?"
Nghe câu này, lòng Vân Miểu thắt lại, Húc Phong luôn hành động thẳng thừng như vậy, khiến cô gặp không ít rắc rối. Quả nhiên, ánh mắt đạo diễn Từ nhìn Húc Phong đã khác.
Bạn trai của Vân Miểu, lại hỏi thăm nữ diễn viên khác trong đoàn? Đặc biệt là khi Hàn Trạch Dương cũng vắng mặt, nhưng Húc Phong chẳng thèm nhắc tới?
Đạo diễn Từ thầm suy nghĩ: "Cô ấy không khỏe, về phòng nghỉ rồi."
Húc Phong ngang nhiên nói: "Dù không khỏe cũng phải ăn chứ." Tỏ ra như mình đang quan tâm vậy.
Vân Miểu vội kéo Húc Phong ngồi xuống: "Dụ Nghi có lẽ mệt vì quay phim, lát nữa em sẽ mang đồ ăn lên cho cô ấy."
"Vậy anh đi cùng, để em đi một mình anh không yên tâm."
Vân Miểu không dám ngẩng mặt nhìn biểu cảm của đạo diễn Từ nữa. Cô khẽ kéo tay áo Húc Phong ra hiệu đừng nói nữa. Đi thì đi, nhưng đừng nói toạc ra thế!
Mỗi lần như vậy, Vân Miểu đều nghi ngờ não Húc Phong có vấn đề. Không chỉ hại mình mà còn hại người khác!
Đạo diễn Từ cúi đầu ăn no, rồi châm điếu thuốc, nhìn Vân Miểu nói: "Tôi thấy cô cũng không cần phiền phức đâu, Tô Dụ Nghi đã có đầu bếp riêng phục vụ 24/24, không thiếu đồ ăn đâu."
Vân Miểu siết chặt tay, đạo diễn Từ bề ngoài bảo cô đừng phiền, nhưng thực chất là nhắc nhở việc dẫn bạn trai đi gặp nữ diễn viên không phù hợp. "Vâng, là tôi suy nghĩ không chu toàn."
Đạo diễn Từ cười không đáp. Húc Phong lại tìm được chủ đề hứng thú: "Đầu bếp riêng? Cô ấy tự thuê à? Tôi nhớ cô ấy là người mới chứ? Đã có khả năng thuê đầu bếp riêng rồi sao?"
Một người trong đoàn đang ăn ngon lành, nghe thấy liền hỏi: "Vân Miểu, bạn trai cô ở nước ngoài về à?"
"Vâng, anh ấy mới về Hoa Quốc cùng tôi mấy hôm trước."
"Thảo nào, lúc rảnh cô nên kể cho anh ấy nghe về tình hình giải trí Hoa Quốc chúng ta."
Húc Phong không hiểu, việc Tô Dụ Nghi thuê đầu bếp riêng liên quan gì đến giải trí Hoa Quốc?