Bị Hệ Thống Ngược Đãi, Tôi Được Tổng Tài Sủng Ái - Chương 76: Tôi Vinh Quang Rút Lui

Cập nhật lúc: 06/09/2025 08:47

Tô Dụ Nghi tùy tiện ném chiếc khăn tay lên đầu giường, bước vào không gian toàn ảo để tập luyện.

“ Cáo xấu xa, kiểm tra tiến độ giảm cân của tôi đi.”

Cáo điều chỉnh bảng thông tin cá nhân.

[Người tập luyện] Tô Dụ Nghi

[Chiều cao] 170cm

[Cân nặng] 64.5kg

[Tỷ lệ mỡ cơ thể] 31%

Tô Dụ Nghi nhíu mày, tiến độ giảm cân của cô dường như chậm lại.

• Tuần đầu giảm 11kg.

• Tuần thứ hai giảm 9.5kg.

• Hiện tại là ngày thứ ba của tuần thứ ba, chỉ giảm được 3kg.

...

Theo xu hướng này, khi tuần này kết thúc, cân nặng của cô rất có thể sẽ là 60.5kg.

Đối với người bình thường, 60.5kg là cân nặng hoàn toàn khỏe mạnh. Nhưng đối với ai muốn phát triển trong làng giải trí, con số này còn xa mới đủ.

Hơn nữa, Tô Dụ Nghi đã tuyên bố trong buổi phỏng vấn rằng sẽ giảm xuống 50kg. Vì vậy, dù tuần cuối có không tập luyện, cô cũng phải đạt được mục tiêu.

“Từ hôm nay, mỗi ngày tăng thêm một giờ tập luyện.”

Tô Dụ Nghi nhìn vào bảng thông tin với ánh mắt kiên định.

Cáo nghiêm túc nói: “Thực ra không ai bắt cô lên cân đâu, khán giả cũng không nhận ra cô nặng thêm vài cân.”

“Nhưng bản thân ta sẽ biết. Bắt đầu thôi.”

Đêm đó, Tô Dụ Nghi tập luyện đến tận khuya, dẫn đến sáng hôm sau đau nhức toàn thân, suýt nữa không dậy nổi.

“Phù, tối qua tập hơi quá tay rồi.”

Đậu Đậu thấy cô tỉnh giấc, liền nhảy phốc vào lòng cô, dụi đầu vào n.g.ự.c cô rồi kêu: “Meo.”

Tô Dụ Nghi vuốt ve nó: “Đói rồi hả? Đợi chị dậy đã.”

Sau khi lo cho Đậu Đậu, cô mới xuống bếp nấu bữa sáng. Vì mấy ngày nay đoàn quay ở núi sau, Trần Hi Hi và Dư Thanh Trác lười ra căng-tin nên đã hẹn ăn cùng nhau.

Do hôm qua tập luyện quá sức, Tô Dụ Nghi bỏ thêm bột ẩm thực vào cháo.

“Oa, thơm quá! Lâu rồi không ngửi thấy mùi cháo thơm thế này. Chị ơi, hôm nay chị vui lắm hả?”

Trần Hi Hi nhảy cẫng từ cầu thang xuống, phía sau là Dư Thanh Trác.

“Đến ăn cùng đi.”

Cô múc cho mỗi người một bát, kèm theo vài đĩa đồ chấm.

Dư Thanh Trác uống một ngụm rồi đơ người: “ Cô bỏ gì vào đấy?”

Tô Dụ Nghi cũng ngây người, lẽ nào bột ẩm thực cũng bị phát hiện?

“Không có gì đặc biệt.”

Dư Thanh Trác ăn từng muỗng cho đến hết bát rồi mới nói: “Cảm ơn, cháo rất ngon.”

[Trời, chị Trác lần đầu ăn nhiều thế, cảm động quá!]

[Ngày nào cũng lo chị Trác không ăn, hôm nay cuối cùng cũng yên tâm.]

[Khoá chặt chị Trác và Dụ Nghi lại cho tôi!]

[Ngon thật à? Nhìn mà thèm.]

[Chị Trác còn l.i.ế.m môi nữa kìa!]

[Nhanh, cho chị ấy thêm bát nữa đi!]

Dư Thanh Trác thực sự có ý định đó, nhưng khi liếc nhìn nồi, cô thấy đã cạn sạch.

Tô Dụ Nghi đưa cho cô quả trứng: “Ngày mai tôi nấu nhiều hơn. Ăn trứng đi.”

Sau bữa ăn, Trần Hi Hi tự giác rửa bát, còn Dư Thanh Trác giúp lau bàn.

Khi đến trường quay, mọi người đã tụ tập đông đủ. Hai nhân vật chính đến muộn.

“Thay trang phục rồi quay.”

Dư Thanh Trác và Trần Hi Hi nhanh chóng nhập vai, ánh mắt cũng tốt hơn hôm qua.

Dù không hài lòng, Nhà quay phim cũng không dám nói gì thêm.

Giờ giải lao, Tô Dụ Nghi trò chuyện với nhà quay phim.

“Quảng cáo của các cô có ý tưởng, bối cảnh, cốt truyện và diễn viên đều ổn, nhưng vẫn thiếu chút gì đó.”

“Họ cũng hiểu, nhưng không diễn tả được. Cô có thể nói chuyện với họ thêm không?”

Tô Dụ Nghi gật đầu, gọi Dư Thanh Trác và Trần Hi Hi sang một bên.

“Cảm giác ngưỡng mộ chưa đủ.”

Trần Hi Hi bĩu môi: “Em chưa yêu bao giờ, thực sự không biết phải làm sao.”

Tô Dụ Nghi không buông tha: “Em chỉ cần thể hiện một phần tình cảm dành cho nam chính truyện tranh là được.”

Cô bé ngây thơ cười ngượng ngùng.

Tô Dụ Nghi nhìn Dư Thanh Trác: “Ánh mắt của cô cần có sự kinh ngạc.”

Dư Thanh Trác thản nhiên: “Lúc cô hát trên sân khấu, tôi rất kinh ngạc.”

Vậy thì sao? Chẳng lẽ cô phải đứng đối diện hát trong lúc quay?

“Hay cô quay một cảnh với tôi đi.”

Dư Thanh Trác đột nhiên đề nghị.

Tô Dụ Nghi suy nghĩ: Liệu mình có làm được không?

Trần Hi Hi hào hứng: “Chị ơi, cứ thử đi, coi như giúp bọn em tìm cảm hứng.”

Tô Dụ Nghi chợt nhớ lại bài học của Lục Trầm tối qua.

Mặt cô ửng hồng, quay đi.

“Được.”

Khi nhà quay phim hô “Bắt đầu!”, Tô Dụ Nghi đã nằm dài trên cỏ, mơ màng.

Có người đến.

Cô khẽ nghiêng đầu, thấy một thiếu nữ lạnh lùng trong váy đen.

Gương mặt tinh xảo như tranh vẽ.

Đóa hồng đỏ trên cổ tay rực rỡ.

Cô chìm đắm trong vẻ đẹp của thiếu nữ.

Ánh mắt long lanh, tràn đầy tình cảm.

Khi nhận ra, cô vội quay đi, ngại ngùng.

Đồng tử Dư Thanh Trác giãn ra khi thấy thiếu nữ, ánh mắt kinh ngạc, băng giá tan chảy, thay vào đó là tình yêu thuần khiết.

Nhà quay phim cầm máy, khô cả cổ.

“Cắt! Bravo! Tuyệt vời!”

Trần Hi Hi vỗ tay trước: “Oa, trước em còn bảo nhà quay phim khó tính, cứ bắt bẻ mấy thứ mơ hồ. Giờ mới biết mình sai.”

“Đội trưởng và chị Trác hợp nhau phải biết!”

“ Tôi ship được không?”

“Tình cảm chảy tràn, cảm giác mơ hồ đỉnh quá!”

Tô Dụ Nghi đứng dậy khỏi cỏ. Cô chỉ thử thôi mà. Mọi người nhiệt tình quá.

Khi mọi thứ lắng xuống, nhà quay phim nói:

“Theo cảnh vừa rồi, cô phù hợp với vai cô gái dễ thương hơn Trần Hi Hi.”

Tô Dụ Nghi nhìn Trần Hi Hi, không nói gì. Người khác nghe vậy chắc sẽ không vui. Hơn nữa, Trần Hi Hi đã nỗ lực rất nhiều cho vai này. Cô không muốn tùy tiện thay thế cô bé.

“Trần Hi Hi cũng làm được.”

Nhà quay phim nghe xong: “Ừm, tôi chỉ gợi ý thôi. Em là đội trưởng, em quyết định.”

Tô Dụ Nghi kéo Trần Hi Hi sang một bên, giảng giải kỹ về cảm giác “ngưỡng mộ” và cách diễn đạt.

Một lúc sau, Trần Hi Hi như bừng tỉnh:

“Em xin lỗi chị.”

“Sao vậy?”

“Em thấy mình ích kỷ quá. Vừa nhìn chị diễn, em cũng thấy rất hay. Nhưng khi nhà quay phim nói em không tốt, em lại buồn.”

“Dù chị diễn hay hơn em.”

Tô Dụ Nghi tự trách mình không để ý cảm xúc của cô bé:

“Đừng nghĩ nhiều. Chị sẽ không thay em. Xét về ngoại hình dễ thương, em mới là phù hợp nhất. Nhìn chị này, chỗ nào dễ thương đâu”

Trần Hi Hi nhìn chị đang cố trêu mình, bật cười:

“Chị ơi, em không giận đâu. Chị đóng là hợp nhất. Nhân vật dễ thương chỉ là ý tưởng ban đầu thôi, không bắt buộc phải thế. Hiệu quả quay tốt nhất mới là quan trọng.”

Tô Dụ Nghi bỗng thấy xúc động. Trần Hi Hi thực sự là cô gái ngây thơ và tốt bụng.

Sợ Tô Dụ Nghi không đồng ý, cô bé nhanh chóng chạy đến trước mặt nhà quay phim và các thành viên:

“Từ giờ, chị ấy sẽ đóng vai cô gái dễ thương. Em vinh dự rút lui!”

Các thành viên nhìn Trần Hi Hi với ánh mắt phức tạp.

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.