Chỉ Vì Đi Vệ Sinh, Tôi Trở Thành Zombie??? - Chương 86: Thây Ma

Cập nhật lúc: 04/09/2025 10:10

Phát tài rồi!

Mắt Lục Sảng Sảng sáng rực, cô dùng tay trần đập vỡ một mảng tường đã có khe nứt, vôi vữa và gỗ vụn lả tả rơi xuống đất.

Bức tường không dài, nhưng độ dày của gạch vàng lại cực lớn.

Từng khối vàng được xếp ngay ngắn, đến cả những khe hở ở góc cũng nhét đầy vàng thỏi nhỏ.

Khiến bức tường không cần vữa kết dính mà vẫn vững chắc.

Cô áp tay lên đó, bức tường liền biến mất, để lại bức tường đất trắng trơ trọi.

"Hu hu hu! Chỗ này chắc đủ cho tôi xài mấy đời nhỉ?"

Lục Sảng Sảng hỏi hệ thống.

Thậm chí cô còn có cảm giác, giờ mà c.h.ế.t cũng cam lòng.

Hệ thống ôm trán.

【Ký chủ nhịn đi, đừng chết!】

Lục Sảng Sảng xúc động, nắm chặt vai Thẩm Tri Ý.

“Hu hu hu, cả đời này tôi chưa từng thấy nhiều vàng như thế.”

Ngay cả cộng lại tất cả tiệm vàng, cũng chẳng nhiều bằng một bức tường thế này.

Trong không gian của cô hầu hết chỉ có trang sức vàng, gom lại cũng chưa bằng nửa bức tường này.

Hóa ra Lưu Tinh Nam tên nhóc kia còn giấu một tay!

Nhưng đã là đồ hốt được miễn phí, Lục Sảng Sảng cũng chẳng trách.

“Có tác dụng gì đâu?”

Thẩm Tri Ý không hiểu nổi sự say mê của cô đối với vàng, thậm chí còn hơn cả tinh hạch.

Lúc này, đáng giá nhất chẳng phải tinh hạch sao?

“Có chứ!”

Lục Sảng Sảng không giải thích nhiều.

Thẩm Tri Ý ừ một tiếng.

“Có cần tìm thêm không? Nhưng mà biệt thự Hải Xuyên lớn vậy, sao toàn gặp thây ma cấp thấp?”

“Cứ tìm xem, biết đâu có thây ma cao cấp trốn trong đó.”

Thẩm Tri Ý gật đầu, đi ra mở cửa.

Bất ngờ một xúc tu dài vút lao tới, quấn thẳng vào cổ cô.

May mà phản ứng kịp, ngọn lửa từ cơ thể bùng lên, thiêu đốt xúc tu cháy xém.

Ngoài cửa vang lên tiếng gào thảm thiết.

Một con thây ma dị dạng đứng chắn trước cửa.

Nửa đầu đã thối rữa, dính liền thành một khối, chỉ còn lại hai con mắt tròn vo.

Không biết có phải ảo giác không, mà trong giây phút nhìn thấy con người, đôi mắt ấy bùng lên sự hận thù dữ dội.

Sống mũi gần như biến mất, chỉ còn hai cái lỗ nhỏ như mũi.

Miệng tròn hoác, răng nanh chi chít nhọn hoắt.

Hai cánh tay biến dị thành bốn cái xúc tu, thân thể đen kịt, ngoài đôi chân ra, những chỗ khác đã chẳng giống cơ thể người nữa.

Thây ma xúc tu gầm rú, toàn bộ xúc tu lao về phía Thẩm Tri Ý.

Ngọn lửa trên người cô bùng mạnh, thiêu đốt khiến nó liên tục lùi lại, cuối cùng còn biết né xuống tầng dưới.

Xem ra nó đã tiến hóa ra chút trí tuệ rồi.

Thẩm Tri Ý đuổi theo, hai bên giằng co chừng hai mươi phút.

Nhưng trí tuệ của thây ma sao bì được con người.

Với ba hệ dị năng, dốc toàn lực, cô khiến nó liên tiếp thất bại.

Ba mũi băng chùy ghim thẳng thây ma xúc tu xuống nền gạch men.

Sàn đá hoa cương nứt toác thành mấy hố sâu, chất dịch đen nâu tuôn ra, đông cứng thành từng giọt dài.

Thây ma quằn quại, trông như con bạch tuộc bị đ.â.m trúng tử huyệt, vừa quái dị vừa ghê rợn.

Lục Sảng Sảng nhảy từ tầng trên xuống, cổ tay xoay nhẹ, tinh hạch của thây ma xúc tu đã nằm trong tay.

Thẩm Tri Ý đứng trên cao, vì tiêu hao dị năng quá lớn nên dựa vào tường thở dốc.

Lục Sảng Sảng quan sát tinh hạch vàng óng trong tay, lần đầu tiên thấy loại màu sắc này.

Cô ném thẳng qua cho Thẩm Tri Ý.

Sau khi hấp thụ, Thẩm Tri Ý khôi phục được phần nào.

Thây ma xúc tu mất tinh hạch, nằm bất động như con cá chết, chỉ còn đôi mắt trợn trừng, chất chứa oán độc và thù hận ngút trời.

Lục Sảng Sảng ngẩn ra, lần đầu gặp mặt đã hận sâu vậy sao?

Vài thây ma cấp thấp bị trói trong phòng khách run rẩy nhìn cô.

“Cẩn thận!”

Thẩm Tri Ý hốt hoảng kêu lên.

Lục Sảng Sảng lăn một vòng, né khỏi chỗ vừa đứng.

Luồng nhiệt bỏng rát lướt sát mặt, chỉ chậm một chút thôi là đã bị ngọn lửa kia thiêu cháy.

Quay lại nhìn, cô chỉ kịp thấy nửa bóng người nơi cửa.

Sắc mặt Thẩm Tri Ý trầm xuống.

“Ngay cả thây ma cũng có dị năng rồi sao?”

Lục Sảng Sảng hít một hơi, lắc đầu.

“Không phải! Là con người!”

“Con người?”

Mặt Thẩm Tri Ý thoáng căng thẳng.

“Thế sao con thây ma vừa rồi không tấn công hắn?”

Ánh mắt Lục Sảng Sảng hướng về thây ma trên đất.

Tốc độ tiến hóa quá nhanh, điều này Thây Ma Vương tuyệt đối không cho phép.

Thây Ma Vương sẽ kiểm soát sự phát triển của thây ma cao cấp.

Con người ngày càng mạnh lên, ngược lại săn g.i.ế.c thây ma cao cấp để cường hóa chính mình.

Để tránh tinh hạch tốt rơi vào tay con người, đôi khi Thây Ma Vương còn đích thân ra tay g.i.ế.c đồng loại.

Một tinh hạch vàng trong suốt thế này, Lục Sảng Sảng đúng là lần đầu nhìn thấy.

Chẳng lẽ Thây Ma Vương gặp chuyện rồi?

Nếu thế thì quá tốt!

“Đi thôi?”

Lục Sảng Sảng kéo Thẩm Tri Ý.

“Chúng ta quay về trước.”

Mục tiêu của cô đã đạt được, mục tiêu của Thẩm Tri Ý cũng hoàn thành, chẳng cần ở lại nữa.

Thẩm Tri Ý gật đầu, rồi chợt nói.

“Có khi nào là Lý Lạc?”

“Hình như cậu ta không có dị năng mà!”

Lục Sảng Sảng nghĩ ngợi, mùi khí tức đúng thật giống người thường.

Cô rõ ràng cố tình để lại dấu vết cho Lý Lạc, nhưng sao cậu ta có thể sử dụng dị năng hỏa hệ?

Còn tránh được cả thây ma cao cấp màu vàng?

Tiếng động cơ xe ô tô vang lên, mỗi lúc một gần.

Hai người vừa ra khỏi cửa lớn, liền thấy một chiếc xe việt dã dừng lại.

Xe này trông có chút quen mắt, Lục Sảng Sảng và Thẩm Tri Ý nhìn nhau, đều thấy nghi ngờ.

Cửa xe bật mở, năm người nhảy xuống, lưng đeo súng, cảnh giác nhìn quanh.

“Kỳ Du?”

Thẩm Tri Ý kinh ngạc.

Mấy hôm nay hắn như bốc hơi khỏi thế giới, sao bỗng dưng xuất hiện?

Chẳng lẽ vẫn luôn bám theo mình?

Kỳ Du cười.

“A Ý, em không sao chứ?”

Thẩm Tri Ý lắc đầu, đầy nghi hoặc.

“Các người đến làm gì?”

“Nơi này phát hiện dấu tích thây ma cao cấp, tôi xin căn cứ cho phép xuất quân diệt trừ!”

Sau lưng Kỳ Du là bốn người khác.

“Thế sao lại mang theo cậu ta?”

Thẩm Tri Ý chỉ vào Lý Lạc đứng cuối hàng.

Ánh mắt Lý Lạc sáng rực nhìn cô.

“Em muốn ra ngoài mở rộng tầm mắt, cũng muốn dựa vào năng lực của mình để lấy tinh hạch!”

Thẩm Tri Ý khẽ cười.

“Ồ? Thật sao?”

Lý Lạc dường như không hiểu ý, vô tội nói. 

“Sao vậy? Trên đường anh Kỳ luôn bảo vệ em rất tốt mà!”

“Cậu ta chưa từng rời đội à?”

Lục Sảng Sảng lập tức bắt lấy mấu chốt.

Kỳ Du gật đầu.

“Không đâu, suốt đường đi xe cũng chẳng dừng lại mấy.”

Ngoài Kỳ Du và Lý Lạc, ba người còn lại Lục Sảng Sảng chưa từng gặp.

“Đội anh lại có thêm người mới?”

Cô thuận miệng hỏi.

Kỳ Du lắc đầu.

“Không, bọn họ tự mình xin căn cứ cho ra ngoài, tình cờ được phân vào đội tôi.”

“Anh đi một mình à?”

Kỳ Du ừ một tiếng.

“Đồng đội có việc, tôi lo cho A Ý nên tự ra đây.”

Lục Sảng Sảng liếc nhìn Lý Lạc, chỉ thấy cậu ta yên lặng dựa vào cửa xe, không nói lời nào.

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.