Chỉ Vì Đi Vệ Sinh, Tôi Trở Thành Zombie??? - Chương 90: Tôi Sẽ Giết Hắn
Cập nhật lúc: 04/09/2025 10:11
“Mở cửa ra!”
Lý Lạc nhìn đồng hồ, hất cằm ra hiệu cho đàn em bước tới.
Tên đàn em rụt rè đi lên trước, áp tai nghe động tĩnh trong phòng, rồi mới dám đặt tay lên cửa.
Trong lòng hắn cũng sợ, lỡ như tang thi đã ăn dị năng giả tam hệ, thoát khỏi sự khống chế thì sao?
Cửa phòng hé ra một khe hẹp, bên trong tối om, mùi tanh hôi nồng nặc xen lẫn cả mùi phân uế.
Lý Lạc lấy đèn pin, chiếu một luồng sáng vào trong.
Tang thi nằm yên lặng dưới đất, từ góc nhìn cửa phòng hoàn toàn không thấy được gương mặt.
“Sao thế này?”
Lý Lạc nắm chặt đèn pin, căng thẳng hỏi.
Đàn em tháo giày, thử ném về phía tang thi.
Họ đoán chắc nó ăn no rồi, cố ý nằm bất động, đợi người vào mới vùng dậy cắn chết.
“Lão đại, hình như không có động tĩnh?”
Tên đàn em xoa tay, định bước vào.
Lý Lạc chặn hắn lại, dây leo trên người cậu ta bung ra, thăm dò cuốn lấy tang thi dưới đất.
Tang thi bị sức lực hất lật qua, cái đầu rỗng hoác lộ ra.
“Khốn kiếp!”
Lý Lạc đen mặt chửi, đèn pin lia khắp căn phòng.
Trong bóng tối, Lục Sảng Sảng ló đầu ra, mỉm cười hỏi:
“Cậu đang tìm tôi à?”
“Không thể nào!”
Lý Lạc trừng mắt nhìn vết thương trên vai cô, rõ ràng đã bị tang thi cào, tại sao lại không bị nhiễm?
“Cô là quái vật gì vậy!”
Cậu ta hoảng hốt, dây leo lập tức lao tới chỗ cô.
Trên dây leo những quả nhỏ từ xanh chuyển dần sang đỏ, từng quả rơi xuống đất.
Giống như có ý thức mà lăn về phía Lục Sảng Sảng.
Cô lắc lắc túi nilon, cúi xuống nhặt từng quả một.
“Cô…”
Lý Lạc tức giận nhìn hành động của cô, dị năng trên người càng thêm bùng phát.
Lục Sảng Sảng né tránh công kích, bóp nát quả trong tay, ném về phía đám người đối diện.
“Thiếu gia, ngài đi trước!”
Đàn em thấy động tác linh hoạt của cô, ngay cả tang thi cao cấp cũng không g.i.ế.c nổi, chắc chắn không phải người dễ đối phó.
Hai tên đứng chắn trước Lý Lạc, một kẻ dị năng hệ hỏa, một kẻ hệ thổ, đồng loạt công kích.
Lục Sảng Sảng chỉ tránh né, chờ khi chúng gần cạn kiệt sức, cô rút s.ú.n.g từ không gian ra, bóp cò b.ắ.n c.h.ế.t một tên.
“Vãi! Cô lấy ở đâu ra cái này?”
Tên còn lại hoảng hốt nhảy ra ngoài cửa, mặc kệ đồng bọn, chỉ lo chạy thoát.
Lục Sảng Sảng đuổi theo, còn chưa kịp ra tay thì một bóng đen đã nhấc bổng hắn lên.
Tiếng xích sắt loảng xoảng vang lên, m.á.u tươi từ cổ hắn phun trào dữ dội.
Xung quanh, vài cánh cửa bật mở, ba tang thi bị xích sắt trói chặt vây lấy, cúi xuống ngấu nghiến thi thể.
Một con khác thì giữ chặt tên định bỏ chạy, cắn xé dữ dội.
Bóng lưng Lý Lạc đã biến mất nơi cầu thang.
Lục Sảng Sảng định đuổi theo, tang thi ôm xác người ăn dở ngẩng đầu, hung hăng nhìn chằm chằm cô.
Cô sững người, nhìn gương mặt khô héo ấy, trong lòng thoáng chao đảo.
Quá quen thuộc…
Đó là… mẹ sao?
【Chúc mừng, cô đoán đúng rồi!】
Giọng hệ thống vang lên.
Lục Sảng Sảng mím môi, đối phương đứng chắn ngay lối lên tầng hai, thân thể dị dạng nhưng kiên quyết không nhường đường.
“Tránh ra!”
Cô lạnh mặt, quát lớn.
Nữ tang thi gào lên một tiếng, ánh mắt cảnh giác nhìn cô, thân hình như đóng đinh, chắn lối đi duy nhất.
Cô nghe hiểu tiếng gào đó.
Không cho phép làm hại Lý Lạc.
Dù biến dị thành tang thi, bản năng làm mẹ vẫn tồn tại, muốn bảo vệ con trai sao?
Thật vĩ đại…
Nhưng mẹ ơi, người đứng trước mặt cũng là con gái của mẹ mà!
Dù khuôn mặt trong trí nhớ đã mờ nhạt theo thời gian, nhưng chỉ cần nhìn thấy thân thể đã biến xác, cô vẫn nhận ra ngay lập tức.
Cô từng được yêu thương, dù chỉ thoáng chốc, ngắn ngủi đến mức chẳng còn nhớ rõ.
Lục Sảng Sảng lắc mạnh đầu, gạt bỏ mớ cảm xúc hỗn loạn.
“Mẹ…”
Giọng cô khẽ khàng, nhưng trong căn nhà chỉ còn tiếng tang thi ăn xác, âm thanh dễ dàng truyền đến tai đối phương.
Nữ tang thi hơi ngẩn ngơ, nghiêng đầu cảnh giác, nhưng cơ thể lại không kìm được mà tiến gần hơn.
Móng tay dài, cử động tay không còn cứng nhắc, bàn tay khẽ đặt lên má Lục Sảng Sảng.
Nước mắt nóng hổi rơi xuống, nhỏ trên mu bàn tay xanh tím kia.
Như bị bỏng, tay bà run rẩy rụt lại, nhưng vô tình để móng sắc cứa lên mặt Lục Sảng Sảng, rạch một vết dài.
Nữ tang thi thu tay, gầm gừ đe dọa, miệng chỉ lặp đi lặp lại:
“Không được làm hại Lý Lạc!”
“Mẹ!”
Lục Sảng Sảng ngẩng đầu, nhìn thẳng vào mắt bà, nghiêm túc nói:
“Tôi sẽ g.i.ế.c Lý Lạc!”
Đồng tử xám trắng của nữ tang thi bỗng co rút lại, lập tức giơ tay bóp chặt cổ cô.
Bà biết bảo vệ con trai loài người, nhưng không nhận ra đứa con gái cùng huyết thống mang mùi tang thi.
Lục Sảng Sảng mím môi, trong mắt phản chiếu một ngọn lửa rực cháy.
Một quả cầu lửa phóng tới, đánh trúng cánh tay nữ tang thi.
Bà hét lên thảm thiết, ôm lấy cánh tay cháy sém, tức giận gào về phía cầu thang.
Ba tang thi ăn no đứng dậy, ngửi mùi liền tham lam nhìn chằm chằm cô gái nơi lối ra.
“Tôi đưa cô đi!”
Gương mặt Thẩm Tri Ý ngưng trọng, vươn tay ôm lấy eo cô, vác lên vai, liều mạng chạy xuống dưới.
Tấm cửa cuốn rách nát bị xé toạc một lỗ lớn, Thẩm Tri Ý dễ dàng lao qua, sau lưng còn liên tục ném hỏa cầu cản đường.
Bên ngoài, bốn tang thi điên cuồng truy đuổi.
Thẩm Tri Ý dồn sấm sét xuống vũng nước đặt sẵn trước cửa, chúng vừa giẫm lên lập tức co giật, tốc độ chậm lại.
Cô vứt Lục Sảng Sảng vào ghế phụ xe việt dã, rồi lao lên lái, đạp mạnh ga.
Trong gương chiếu hậu, bốn tang thi quỷ dị bò dậy, ánh mắt oán độc dõi theo chiếc xe dần khuất bóng.
“Cô bị thương rồi!”
Thẩm Tri Ý thoát khỏi truy kích, ngoái nhìn vết cào trên má cô, sắc mặt trầm xuống.
Cô thắng gấp, quan sát kỹ hơn, phát hiện vai Lục Sảng Sảng cũng đầy vết tang thi cào.
“Tôi đưa cô về căn cứ, tìm Thiên Thiên!
Đúng, tìm Thiên Thiên!”
Tay cô run rẩy siết chặt vô lăng, giọng lộ vẻ hoảng loạn.
“Tôi không sao.”
Lục Sảng Sảng ngồi ngay ngắn lại, đôi mắt vẫn hoe đỏ vì xúc động.
Nghĩ đến quãng thời gian về căn cứ đủ để cô biến thành tang thi, mắt Thẩm Tri Ý tối sầm.
Cô rút d.a.o găm trong tay áo, lại lục lọi trong xe.
Thấy lưỡi d.a.o sắc bén, tim Lục Sảng Sảng giật thót:
“Cô làm gì vậy? Tình cảm của chúng ta yếu ớt đến thế sao? Hu hu hu…”
Thẩm Tri Ý không đáp, tìm được một nắp nhựa đen dưới cửa kính, rồi dứt khoát rạch một nhát sâu trên cánh tay mình.
Máu đỏ tươi chảy xuống, hứng trong chiếc nắp nhựa.
“Uống đi!”
Cô đưa sang tay Lục Sảng Sảng.
“Tôi từng uống m.á.u Thiên Thiên, m.á.u của tôi cũng có thể làm huyết thanh ức chế lây nhiễm, cô uống mau!”
Cô gấp đến mức chỉ thiếu điều tự tay ép Sảng Sảng uống xuống.