Chiếm Hữu - Chương 28
Cập nhật lúc: 06/09/2025 01:39
Mấy lời phía sau còn chưa kịp thốt lên, Mộ Cận Bùi đã đeo chiếc đồng hồ lên cổ tay cô.
Chiếc váy hôm nay cô mặt có tay áo ngắn, cánh tay noãn nà được anh nâng lên trong lòng bàn tay, làn da chạm nhau, cô cảm thấy tay anh vừa ấm lại vừa như lạnh.
Tê tê dại dại, cô cũng không biệt được.
Quý Tinh Dao nín thở, cho đến khi Mộ Cận Bùi đeo xong đồng hồ rồi thu tay về cô mới thở lại bình thường.
Mộ Cận Bùi: "Cầm về vẽ đi, tôi có nhiều đồng hồ lắm, đựng vội trả lại." Anh hời hợt nói một câu sau đó tiếp tục ăn cơm như không có chuyện gì.
Quý Tinh Dao cũng giả vờ điềm nhiên như không có việc gì, cô lấy một miếng dứa bỏ vào miệng, ánh mắt thỉnh thoảng rơi xuống cánh tay mình.
Sau bữa ăn Quý Tinh Dao mặc áo khoác vào, cô vô thức chạm vào chiếc đồng hồ qua ống tay áo, sợ đồng hồ có chân chạy đi mất.
Có nhiều người trong thang máy, Mộ Cận Bùi ngăn cô ở bên trong cùng nhất, che chở cho cô, Quý Tinh Dao cuối cùng có thể không cần e dè mà nhìn vào bóng lưng anh.
Gót giày của cô hôm nay không cao, cô đứng vừa qua vai anh.
- -
Thứ hai, chỉ có Quý Tinh Dao là rảnh rỗi nhất.
Cuối cùng cô cũng thực hiện được lời hứa đến đoàn múa để xem múa nhân tiện thăm mẹ mình.
Quý Tinh Dao đã học vẽ từ khi còn học tiểu học, công việc Doãn Hà lại bận rộn nên hai mẹ con dành rất ít thời gian bên nhau, hai người thường gọi video cho nhau.
Sau bao lần lỡ hẹn cuối cùng cũng mong chờ được con gái, Doãn Hà tự mình đến dưới lầu đón cô, trêu ghẹo nói: "Hôm nay vũ đoàn chúng ta làm ăn phát đạt."
Quý Tinh Dao nắm tay mẹ lắc qua lắc lại, nũng nịu nói: "Mẹ, mẹ đừng cà khịa con."
Doãn Hà nhìn con gái từ trên xuống dưới, luôn cảm thấy có điều gì đó khác thường, con gái trong mắt bà không bao giờ xấu, hôm nay lại vô cùng bắt mắt, từ trong ra ngoài dường như đều tràn đầy hạnh phúc, niềm vui sướng nhuộm từ đáy lòng đến chân mày làm cho người ta cảm thấy cảnh đẹp ý vui.
Có lẽ tác phẩm của con gái bán được giá cao nên vui vẻ trong lòng.
Quý Tinh Dao nghi hoặc nhìn mẹ: "Sao vậy mẹ?"
Doãn Hà: "Rất xinh, nhìn con hoài không chán."
Quý Tinh Dao nghịch ngợm: "Vậy con còn phải cảm ơn ba mẹ, ba mẹ khéo đẻ như vậy mà."
Hai mẹ con vừa nói chuyện vừa đi lên lầu.
Quý Tinh Dao đã từng đến vũ đoàn khi còn bé, mấy năm nay vũ đoàn sửa chữa đổi mới, một chút cô cũng không nhận ra.
Cô đánh giá xung quanh, thỉnh thoảng lại nhìn chằm chằm vào tấm poster lớn trên tường.
Trong đám đông cô luôn có thể liếc mắt một cái liền nhận ra mẹ mình.
"Mẹ, người đứng bên cạnh mẹ chính là Chu Vũ Tây mẹ thường nhắc đến phải không?"
"Con biết cô ấy à?"
Ánh mắt Doãn Hà cũng rơi vào tấm poster.
Quý Tinh Dao lắc đầu, ngoại trừ vẽ tranh cô không chú ý bất cứ điều gì khác.
"Khí chất thanh thoát không giống bình thường, xem ra mẹ cũng có một học trò đáng tự hào." Cô lại tiện thể khen mẹ một lần nữa.
Chu Vũ Tây là múa chính cũng là học trò duy nhất của Doãn Hà.
Doãn Hà nói về Chu Vũ Tây: "Bạn trai cô ấy là bác sĩ phụ khoa khá nổi tiếng, nếu biết con đến bệnh viện để khám rối loạn nội tiết mẹ sẽ kêu con đi gặp bạn trai của Chu Vũ Tây rồi."
Quý Tinh Dao rời mắt khỏi tấm poster: "Bệnh này của con là bệnh vặt thôi, bác sĩ nào cũng có thể khám được, bác sĩ kia cũng không tệ."
Hai người nói chuyện, nhoáng cái đã đến trước của phòng tập, bên trong mọi người đang luyện múa.
Quý Tinh Dao không đi vào mà đứng bên cạnh cửa, cô nhìn thấy Chu Vũ Tây, người thật còn đẹp hơn cả trên poster, giống như tiên nữ vô tình rơi xuống trần gian, tao nhã lại quyến rũ.
Doãn Hà vỗ tay ra hiệu họ bắt đầu lại cảnh đầu tiên, họ quá tập trung vào âm nhạc và điệu nhảy của mình, không chú ý đến Quý Tinh Dao bên cạnh Doãn Hà
Doãn Hà quay sang nói với Quý Tinh Dao: "Chờ một lúc xem hết rồi nói cảm nhận của con cho mẹ biết."
Âm nhạc vang lên, nhân vật do Chu Vũ Tây thủ vai theo giai điệu đi vào giữa sân khấu.
Chiếc váy màu lam như nước biển lộng lẫy, chân váy điểm xuyến những hạt kim sa lấp lánh như ánh sao sáng chói.
Cánh tay tinh tế thướt tha của Chu Vũ Tây như sóng xanh dập dờn, âm nhạc thay đổi qua lại giữ mãnh liệt cùng nhu hòa, động tác của cô ấy cũng theo đó mà tự do thu vào giữa mềm mại và mạnh mẽ.
Quý Tinh Dao nhìn đến mê mẩn.
Vở kịch múa kết thúc.
Doãn Hà nhỏ giọng hỏi: "Chu Vũ Tây mùa thế nào?"
Quý Tinh Dao là người ngoài nghề nên không thể chuyên nghiệp đánh giá chỉ nói cảm nhận của mình: "Cô ấy thể hiện linh hồn của vở kịch." "