Chồng Cũ Thèm Khát Tôi Đến Vậy Sau Khi Ly Hôn - Chương 6
Cập nhật lúc: 07/12/2025 12:01
Cảnh Thần đã có người phụ nữ khác trong lòng mà vẫn nói những lời đó với cô sao?
Cô đã tự hỏi tại sao anh lại có thể kiên trì đối xử tốt với một người mà anh không thích như vậy.
Giờ thì rõ ràng rồi.
Anh thích cơ thể cô.
Tô Uyển nắm lấy tay Cảnh Thần và đẩy anh sang một bên. Sau đó, cô kéo chăn đắp lên người anh.
Nhưng Cảnh Thần không dừng lại. Anh lại tiến lại gần.
Biết anh say, Tô Uyển càng thêm táo bạo và dứt khoát từ chối.
Bị từ chối nhiều lần như vậy, Cảnh Thần cảm thấy bực bội và tăng thêm sức mạnh. Anh ôm Tô Uyển vào lòng, lạnh lùng nhìn cô.
- Sao em lại tránh mặt anh?
- Em chỉ muốn ngủ ngon thôi.
- Em có thể ngủ ngon ngay cả khi anh ôm em. - Giọng Cảnh Thần rất kiên quyết.
- Em không muốn. - Tô Uyển đẩy anh ra.
Điều này khiến Cảnh Thần tức giận. Anh không thể chịu đựng được ham muốn dành cho cô nữa, áp sát cơ thể nóng bỏng của mình vào người cô, vòng tay ôm chặt lấy cô. Anh nhắm mắt lại, hít hà mùi hương đặc trưng của Tô Uyển. Vừa quen thuộc vừa hoài niệm.
Với sự nhẹ nhàng thuần thục, anh cởi bộ đồ ngủ của cô ra và luồn tay vào trong.
Đột nhiên, anh nhíu mày.
Sự đụng chạm không còn mượt mà như trước, mà hơi gồ ghề.
- Lưng em mọc cái gì vậy? - Giọng Cảnh Thần lạnh lùng, trong trẻo.
Tô Uyển hơi bối rối. Rồi cô tự tay chạm vào, im lặng một lúc.
Bật đèn ngủ lên, Cảnh Thần nhìn xuống, thấy lưng cô đầy những nốt đỏ. Cảnh tượng thật kinh hoàng.
- Em không sao. Em chỉ bị dị ứng thôi.
- Đi bệnh viện thôi. - Cảnh Thần lập tức đứng dậy và quyết định.
- Không có gì to tát. Việc còn lại giữa chúng ta là tìm một ngày để nhận giấy ly hôn. - Tô Uyển nhìn ánh mắt anh, ánh mắt lập tức trở nên trong trẻo. Cô cảm thấy buồn bực, bèn bình tĩnh nói ra sự thật.
Anh ta lợi dụng cơn say để làm những chuyện đen tối.
Việc anh ta say xỉn cũng chỉ là một màn kịch!
Cô chỉ thấy tức giận. Cô chỉ là công cụ để anh ta thỏa mãn d.ụ.c vọng. Anh ta vẫn tìm kiếm cô ngay cả khi người phụ nữ anh ta thích đã quay lại sao?
Chẳng lẽ anh ta không nỡ chạm vào Bạch Liên sao?
…
Cảnh Thần nhìn cô chằm chằm. Sau một hồi im lặng, anh đột nhiên nói.
- Hoãn ly hôn lại đi. Sau sinh nhật 80 tuổi của ông nội là được.
Tô Uyển gật đầu.
- Đừng lo. Em sẽ ly hôn ngay sau khi sinh nhật ông nội kết thúc.
"..."
Nóng vội vậy sao?
Lần trước anh nhắc nhở cô, cô thật sự nghĩ đến chuyện tìm người đàn ông khác sao?
Ngừng một chút, Tô Uyển nói tiếp.
- Mối quan hệ của chúng ta giờ không còn tồn tại nữa, chỉ còn trên danh nghĩa thôi, tốt nhất là đừng làm gì quá đáng.
Cảnh Thần nheo mắt, sắc mặt tối sầm lại.
- Ý em là sao?
Tô Uyển sững sờ trước câu hỏi này.
Cảnh Thần lạnh lùng đáp.
- Chỉ còn lại danh nghĩa. Xem ra hai năm trước em đã biết chuyện này rồi. Sao bây giờ lại ra vẻ cao ngạo như vậy? Chẳng qua là do em không muốn thôi sao? Làm người lớn rồi, chuyện này xảy ra cũng chỉ vì hai chúng ta tự nguyện thôi.
Tô Uyển cảm thấy lòng mình như bị d.a.o cứa. Cô tỏ vẻ thất vọng, không muốn cãi lại nữa.
Cảnh Thần nói xong, nhìn thấy vẻ mặt đau khổ của cô, nỗi bực bội trong lòng anh tan biến ngay lập tức. Anh biết lời mình nói quá nặng nề. Anh nhìn Tô Uyển, không biết phải làm sao. Anh thấy cô im lặng, không phản bác, như thể cô đã chấp nhận lời anh nói.
Anh càng thêm bực bội.
Cảnh Thần vỗ nhẹ đầu Tô Uyển, giọng nói dịu dàng nhưng cũng đầy bất lực.
- Anh xin lỗi, anh uống hơi nhiều rồi. Giờ anh đang cố gắng tỉnh táo lại. Ngoan ngoãn, đến bệnh viện kiểm tra nhé.
Nói xong, anh nhặt quần áo lên, nhẹ nhàng giúp Tô Uyển mặc quần áo vào.
Tô Uyển nín thở không thở ra hơi. Mặt cô đỏ bừng.
Anh đang xin lỗi cô...
- Cảnh Thần, anh thật sự không có chút tình cảm nào với em sao?
Nghe vậy, Cảnh Thần dừng lại, tiếp tục sắp xếp quần áo cho cô. Cô rất hợp tác, lập tức mặc quần áo vào. Anh quay người vào phòng tắm rửa mặt thay đồ.
Ngay lúc Tô Uyển nghĩ mình sẽ không nhận được câu trả lời,
Anh nắm tay cô, vừa đi vừa nói.
- Ừ, anh thấy thương em. Trước đây anh không nên đối xử tốt với em như vậy.
Tô Uyển cười khổ.
- Anh nghĩ em đã phải lòng anh rồi sao? Anh sợ em sẽ bám lấy anh sao?
- Anh không nghĩ vậy, nhưng rồi người ta cũng quen thôi. Anh sợ em sẽ ỷ lại vào anh, chứ không phải là yêu anh.
Tô Uyển rụt tay lại.
- Em tự đi được mà. Đừng tự đề cao mình quá. Em là người độc lập mà…
