Có Em Gái Ốm Yếu , Hai Anh Trai Không Dám Lấy Vợ ! - 457
Cập nhật lúc: 03/09/2025 11:05
Phương Tri Ý thấy bà ta lộ bộ mặt thật thì khẽ cười, một nụ cười đầy sự lạnh nhạt: "Bà không chấp? Nhưng chúng tôi thì có. Tiểu Văn, lập tức gọi đội bảo vệ đến bắt phần tử phản động!"
Tiểu Văn là một cô gái nhanh nhẹn, lanh lợi. Nhập ngũ từ năm 16 tuổi, năm nay dù mới 18, nhưng sau hai năm huấn luyện trong quân đội, cô có một thân thủ vô cùng lợi hại. Nghe Phương Tri Ý dặn dò, cô lập tức nói: "Phương nghiên cứu viên, tôi đi ngay!" Nói xong, cô lướt đi nhanh như một cơn gió, mọi người còn chưa kịp phản ứng.
Mã Mai Hoa chưa kịp định thần, theo bản năng muốn túm lấy Tiểu Văn, nhưng không kịp. Bà ta lập tức quay sang phản bác Phương Tri Ý: "Cô nói bậy! Tôi không phải phần tử phản động! Cô vu oan cho tôi! Mọi người xem này, nghiên cứu viên bắt nạt một bà già không có học thức như tôi này!" Bà ta vừa nói vừa định ngã vật ra đất.
Những người xung quanh đều thích xem náo nhiệt, đương nhiên không ai tiến lên đỡ. Nhưng trò vui này xem ra cũng rất thú vị. Dù có hơi bất nhân, nhưng đây là do chính Mã Mai Hoa làm người bất nghĩa trước, không xem thì thật uổng.
Phương Tri Ý không hề tiếp lời, chỉ lặng lẽ nhìn Mã Mai Hoa khóc lóc, ăn vạ trên mặt đất. Đúng lúc này, bỗng có người trong đám đông cất tiếng: "Mã Mai Hoa, bà nói người ta bắt nạt bà, bà cũng phải nói rõ ra chứ."
"Đúng vậy, bà vừa nằm xuống đã nói Phương nghiên cứu viên vu oan, bắt nạt bà, chúng tôi có thấy gì đâu."
Mã Mai Hoa nhất thời bị hỏi đến cứng họng, biết phải chứng minh thế nào đây?
"Tôi không phải phần tử phản động! Mà con ranh này cứ nhất quyết nói tôi là phần tử phản động, thế không phải bắt nạt là gì? Nó còn muốn cho ban bảo vệ bắt tôi nữa. Ai mà chẳng biết ban bảo vệ toàn nghe lời Viện Nghiên cứu các người. Tôi nói cho mà biết, Mã Mai Hoa tôi không phải là người dễ dọa đâu!" Đừng tưởng chỉ cần nói vài câu là có thể kết tội. Bà ta đã từng chứng kiến nhiều chuyện "đấu địa chủ" rồi, chỉ có đơn tố cáo thì chẳng làm được gì, phải có chứng cứ.
Bà ta không làm những chuyện đó, nên sẽ không có chứng cứ. Vì thế, bà ta không sợ.
Phương Tri Ý chẳng quan tâm bà ta có sợ hay không, cô trực tiếp hỏi lại: "Bà làm sao để chứng minh bà không phải phần tử phản động?"
"Tôi..."
"Không nói được đúng không? Mã Mai Hoa, bà chính là một phần tử xấu ẩn mình trong đám đông! Mấy cô, mấy chị, mau giữ bà ta lại! Nếu bắt được phần tử xấu, lãnh đạo xưởng và Viện Nghiên cứu sẽ có thưởng!"
Vừa nghe lời này, mọi người liền nghĩ đến chuyện của Diêu Kim Phượng mấy năm trước. Cô ấy vì tố cáo Giản Chí Anh có công, không chỉ làm chồng mình không bị liên lụy, mà bản thân còn được nhận việc làm, sau đó còn được bình bầu là cá nhân tiên tiến, được thưởng một trăm đồng.
Chuyện này từ lâu đã khiến những người trong khu gia binh thèm muốn. Không ngờ chỉ một câu nói thôi lại có thể mang lại nhiều lợi ích như thế. Không nói đâu xa, chỉ riêng việc có một công việc cũng đủ khiến người ta ghen tị đến c.h.ế.t rồi. Ai mà chẳng muốn có việc làm, được hưởng lương thực chứ.
Vì thế, lời Phương Tri Ý vừa dứt, mọi người liền vây quanh Mã Mai Hoa, ai cũng nhìn bà ta như nhìn một "con gà đẻ trứng vàng", mắt sáng rực. Tóm lại, khi nào ban bảo vệ chưa đến, bà ta không được phép chạy.
Mã Mai Hoa bị những lời của Phương Tri Ý làm cho bối rối. Nói không ra thì là phần tử xấu sao? Bà ta không tin lát nữa khi lãnh đạo xưởng và Viện Nghiên cứu đến thì cô ta còn dám nói như vậy.
Một đứa con gái nhỏ, chồng có lợi hại thì cũng làm được gì? Lát nữa đợi lãnh đạo đến, bà ta sẽ tố cáo cô ta, nói gia đình quân nhân ỷ thế h.i.ế.p người. Bà ta không tin lát nữa cô ta còn dám lộng hành như vậy.
Biết đâu vì chuyện này, cô ta còn bị chính chồng mình đuổi ra khỏi nhà.
Mã Mai Hoa thầm đắc ý. Xem ra mấy người học thức cũng chẳng hơn ai. Nhìn xem Tống Phỉ và cả tên họ Chu kia, ngay cả khi bà ta bịa chuyện, họ cũng không dám phản bác, trước mặt bà ta cũng chỉ có thể ngoan ngoãn nghe lời.
Lý Đoan Ngọc thấy con gái cứ khăng khăng nói Mã Mai Hoa là phần tử xấu, bà cũng cảm thấy bất an. Lát nữa đợi lãnh đạo đến điều tra, không phải mọi chuyện sẽ lộ hết ra sao? Nếu để loại người như Mã Mai Hoa này có cớ, thì sau này họ sẽ không có ngày yên ổn.
Bà biết con gái mình thông minh, phản ứng nhanh, nhưng đó là trong công việc. Đối phó với loại người trơ trẽn này, con gái bà không phải đối thủ.
Bà vừa định nói chuyện với con gái, thì thấy Tiểu Văn đã dẫn ban bảo vệ đến. Phía sau còn có Viện trưởng Trương Khâu và Trưởng xưởng công nghiệp quốc phòng Trương Võ Sơn.
Cả hai người đều có vẻ mặt khó coi. Dạo gần đây công việc rất bận, Viện Nghiên cứu có rất nhiều dự án. Xưởng tổng hợp cũng không có lúc nào rảnh, dây chuyền sản xuất gần như chạy hết công suất. Ai mà có thể vui vẻ khi có người gây chuyện chứ?