Cưng Chiều - Chương 144
Cập nhật lúc: 07/09/2025 00:50
Phải nói rằng, công ty giải trí Anh Luân đã vì hai chữ “Dương Ngưng” này mà bị đẩy lên đầu sóng ngọn gió, chỉ e sóng gió sau này còn lớn hơn.
Nhan Hạ hoài nghi nói: “Sao đột nhiên chuyện của Dương Ngưng lại bị lộ ra thế?” Bây giờ Dương Ngưng còn đang ở trong tù, làm sao có thể bày ra vụ này? Nhưng trừ cô ta ra thì còn ai có những chứng cứ như vậy, lại còn có hận thù lớn như thế với công ty giải trí Anh Luân?
“À, tin tức do anh tung ra đấy.” Lục Phỉ thấy Nhan Hạ ngạc nhiên thì bình tĩnh nói ra như không có chuyện gì.
Nghe vậy, ngón tay đang lướt điện thoại của Nhan Hạ thoáng dừng lại, kinh ngạc tròn mắt nhìn Lục Phỉ. Anh làm? Tại sao chứ?
“Trút giận cho em.” Lục Phỉ nhân tiện bồi thêm một câu.
Nghe thấy vậy, Nhan Hạ lại nghĩ tới những âm mưu của Dương Ngưng trước đây. Tuy rằng Dương Ngưng đã phải chịu hình phạt cho hành động của mình, nhưng cứ nghĩ đến tâm địa của người phụ nữ này, trong lòng Nhan Hạ lại lạnh toát. Đương nhiên, cô cũng chả có chút hào cảm nào với công ty giải trí Anh Luân vẫn luôn đứng sau khống chế và ủng hộ Dương Ngưng kia.
Sau khi suy nghĩ một lát, rốt cuộc cô cũng biết được nguyên nhân Lục Phỉ lại làm vậy rồi! Nhan Hạ liền nhanh nhẹn cười lấy lòng mà khen một câu: “Ông xã làm tốt lắm.”
Trên thế gian này, cô tin rằng chỉ có mỗi Lục Phỉ sẽ không bao giờ làm hại mình. Cho dù Lục Phỉ có làm gì đi chăng nữa thì cô cũng sẽ luôn ủng hộ anh.
Nghĩ tới đây, Nhan Hạ đột nhiên nhớ tới chuyện tối qua nghe được, vội hỏi chồng yêu: “Hôm qua anh nói định làm đạo diễn phim à?”
“Ừm.” Anh gật đầu.
“Anh không định đóng phim nữa ư?” Cô sửng sốt không thôi.
Nghe thấy thế, anh mỉm cười nhìn cô: “Sao thế, không được à?”
“Chỉ là chưa từng nghĩ tới anh mà làm đạo diễn sẽ như thế nào thôi.” Nhan Hạ lắc đầu, đôi mắt to tròn đầy hiếu kỳ.
Nghe vậy, Lục Phỉ cười. Thật ra, lúc học đại học anh từng có hứng thú với nghề đạo diễn, lại không ngờ sau này sẽ có ngày cần dùng đến. Anh cầm ly trà trên bàn lên, khẽ nhấp một ngụm rồi nhìn vợ nói: “Anh cũng đã manh nha nghĩ đến tác phẩm đầu tiên mình đạo diễn rồi.”
“Anh muốn đạo diễn phim gì?” Giống như chính Nhan Hạ vừa mới suy nghĩ lúc nãy, cô sẽ luôn ủng hộ anh trong mọi hoàn cảnh.
Anh không trả lời thẳng mà chỉ mỉm cười nhướn mày nói: “Đến lúc đó em sẽ biết.”
Thấy ông xã giữ kín như vậy, cô chỉ bĩu môi. Dù sao không sớm thì muộn cô cũng sẽ biết thôi.
Bữa trưa khép lại bằng cuộc trò chuyện vẩn vơ như vậy đấy.
Ăn xong ra ngoài, anh vốn đang định tiếp tục tận hưởng thế giới hai người cùng vợ yêu, không ngờ lại nhận được điện thoại của Hình Ảnh gọi tới.
“Bên Tổng giám đốc Mục đã đồng ý, cũng tìm được mấy kịch bản theo như ý cậu rồi.”
“Ừ.” Lục Phỉ gật đầu rồi cúp điện thoại.
Lại nhìn sang bà xã ở bên cạnh: “Lát nữa em đến công ty anh nhé?”
“… Dạ.” Ban đầu Nhan Hạ còn thoáng do dự nhưng sau đó liền gật đầu, dù sao bây giờ mọi người cũng đều biết cả rồi, cô cũng không còn gì phải bận tâm nữa.
Một lát sau, cô theo anh tới công ty giải trí Chí Tôn.
Lúc đứng ở cửa, Nhan Hạ vẫn còn lo lắng, dù sao thì đây cũng là lần đầu tiên cô tới công ty anh.
“Đi thôi.” Lục Phỉ nắm tay Nhan Hạ khi sải bước đi vào trong.
Hai người vừa đi vào cửa chính công ty giải trí Chí Tôn đã lập tức nhận lấy sự chú ý của đa số mọi người.
Chưa tới vài phút, mọi người trong công ty đã biết nam thần Lục đưa cô vợ bảo bối nhà anh tới công ty.
Ít nhất là trong suốt bảy năm qua, chưa ai từng thấy người phụ nữ nào có thể thân mật đi cùng với Lục Phỉ như vậy. Vả lại, đây còn là vợ anh – người khiến vô số cô gái ao ước và ghen tị, sao có thể không làm mọi người trong công ty ngạc nhiên cơ chứ.
Quan trọng hơn là họ chưa từng tận mắt nhìn thấy Nhan Hạ, vậy nên lúc này tất cả đều mong đợi có thể chiêm ngưỡng nhan sắc của cô.
Trong chốc lát thôi mà bên trong đại sảnh đã kín người, ai ai cũng nhìn về phía vợ chồng họ.
Nhan Hạ cũng phải ngạc nhiên trước những ánh mắt tò mò này của họ.
Cô nhỏ giọng hỏi ông xã: “Ngày thường công ty các anh có nhiều người làm việc trong đại sảnh như vậy sao?”
Nghe vậy, Lục Phỉ nhìn lướt qua xung quanh, thấy họ ngay lập tức nhìn sang phía khác, anh lại nhìn về phía vợ yêu, mỉm cười nói: “Bọn họ à? Đều là tới nhìn em đấy.”
“Nhìn em sao?”
Anh vừa nói vừa dẫn cô vào thang máy: “Ừ, xem rốt cuộc em có sức hấp dẫn thế nào mà có thể chinh phục được nam thần cao ngạo lạnh lùng trong lòng họ đấy.”