Cưng Chiều - Chương 215
Cập nhật lúc: 07/09/2025 00:57
“Ha ha ha, mọi người cứ để tôi cười cái đã!”
“Quào, nam thần bình dân thật á! Tôi cảm thấy chuyện nam thần Lục hoàn mỹ hát dở… Không thể tin nổi luôn!”
“Ha ha ha ha ha… Tôi không dám nhìn thẳng vào nam thần Lục luôn á.”
“…”
Trong sự cười nhạo của cư dân mạng, Lục Phỉ và Nhan Hạ đã hát xong bài tình ca này.
Sau khi họ hát xong, Lục Hạo mới chậm rãi ngẩng đầu, thấp thỏm hỏi: “Ba mẹ đã hát xong chưa ạ?”
Nhan Hạ nhìn khuôn mặt nhỏ bé của con mà buồn cười không thôi, đáp: “Ừ.”
Lục Phỉ trừng con trai: “Chẳng phải hồi nãy con bảo buồn ngủ sao?”
Lục Hạo xoắn xít, ngượng ngùng đáp: “Hồi nãy con không muốn nghe ba hát nhưng bây giờ ba đã hát xong rồi.”
Anh nhìn thoáng qua đồng hồ rồi nói: “Giờ cũng đã muộn rồi, con chào khán giả đi. Ba mẹ chuẩn bị nghỉ livestream rồi.”
Bé mím môi, cúi đầu chào tạm biệt mọi người, cư dân mạng cũng vội vàng chào lại bé.
Bé đi đến cạnh mẹ và nói: “Mẹ có thể dẫn Hạo Hạo về phòng không ạ?”
Sau khi bà xã dắt con về phòng, anh mới nói với người xem: “Livestream của tối nay đến đây là kết thúc rồi, cảm ơn mọi người đã ủng hộ gia đình tôi.”
“Cảm ơn nam thần đã đem đến cho em một buổi tối khác biệt ạ.”
“Em thấy anh ở ngoài đời chân thật và thân thiện hơn màn ảnh nhiều lắm ạ.”
“Đêm nay em rất vui, cảm ơn nam thần nhiều lắm ạ.”
“…”
Lục Phỉ mỉm cười khi đọc những bình luận thân thiện này, bình thản đáp: “Hay là tôi hát thêm một bài nữa để thỏa sự luyến tiếc của mọi người nhé?”
“Em không cần đâu, một bài là đủ rồi ạ.”
“Không cần đâu nam thần, anh ngủ sớm đi ạ.”
“Anh ngủ sớm đi anh, bye bye!!!”
“Sau này không ai dám mời nam thần đi biểu diễn nữa rồi!”
“…”
Lục Phỉ nói tiếp: “Nếu mọi người không muốn nghe thì buổi livestream đến đây là hết rồi.”
Anh đóng livestream xong tắt máy và đi vào phòng con.
Lúc này, Lục Hạo đang quấn lấy mẹ đòi nghe truyện cổ tích.
Tuy bé đã không nghe truyện cổ tích nữa, nhưng lâu lâu bé vẫn vịn cớ này để được ngủ với mẹ!
“Trong một khu rừng nọ…”
“Mẹ ơi, con muốn nghe câu truyện khác ạ.”
Anh vừa vào cửa đã nói: “Đã trễ thế này mà con vẫn còn quấn lấy mẹ là sao hử?”
Bé nói y xì như trong ti vi: “Con muốn nghe mẹ kể truyện cổ tích để rửa lỗ tai ạ.”
Anh ngồi xuống bên mép giường của con và nói với bà xã: “Để anh kể truyện cho con, em đi ngủ trước đi.”
Vì đêm nay có buổi livestream nên bà xã phải đi ngủ muộn hơn bình thường rồi.
“Mẹ đừng đi mà mẹ.”
Bé thò tay ra giữ chặt lấy bàn tay của mẹ, hôm nay bé đang muốn ngủ với mẹ mà.
Thấy vậy, cô liền nói: “Tối nay mẹ ngủ với Hạo Hạo nhé?”
Nãy giờ cô đã kể mấy truyện cho con nghe rồi, vậy mà bé vẫn chưa ngủ nữa. Từ đó có thể thấy được con không muốn cô đi, cô cũng cảm thấy mình nên tâm sự với bé.
Bé vội vàng gật đầu, nói thật nhanh: “Tối nay mẹ ngủ với con đi ạ.”
Sau khi bàn bạc xong xuôi với con, cô nói với ông xã: “Đêm nay em sẽ ngủ với Hạo Hạo, anh về ngủ trước đi nhé?”
“Okay vợ.”
Anh nhìn con trai đang ngáp ngắn ngáp dài, gật đầu và rời khỏi phòng.
Bé thấy cửa đã đóng liền nhích vào trong để mẹ có chỗ ngủ. Cô liền leo lên giường và ôm con vào lòng, bé cảm thấy rất an tâm trước cái ôm ấm áp của mẹ.
Cô hỏi con: “Sao đêm nay Hạo Hạo lại muốn mẹ ngủ chung với con vậy?”
Nói thật, rất hiếm khi cô thấy con quấn quýt mình như hôm nay vậy.
Một lúc lâu sau, bé mới nói khẽ: “Hạo Hạo chỉ đang cảm thấy ba mẹ không để ý đến con thôi ạ!”
Cô véo yêu má con, cười nói: “Con đó, còn nhỏ mà sao nghĩ nhiều quá vậy.”
Tuy ngoài mặt cô đang cười, nhưng trong lòng vẫn phải cảm thán con trai mình nhạy bén thật.
Cô làm gì lúc năm tuổi ấy nhỉ? Hình như là đang bận chơi thì phải?
Bé chỉ cái đầu nhỏ của mình và nói: “Đầu của Hạo Hạo tự động suy nghĩ đó mẹ.”
“Con định nói mình thông minh phải không?”
“Hạo Hạo thông minh tuyệt đỉnh luôn ạ.”
“Nếu Hạo Hạo thông minh thì phải biết ba mẹ yêu con chứ, đêm nay là ngoại lệ thôi. Mẹ nghĩ ba con đã có kế hoạch của riêng mình rồi.”
Ban đầu, cô chưa biết lý do mà ông xã bày tỏ tình cảm quá nồng nhiệt trước bàn dân thiên hạ, nhưng sau khi Trần Cảnh xuất hiện thì cô đã đoán được.
Tuy vậy, cô vẫn rất lo lắng hành vi của ông xã sẽ k1ch thích đến Trần Cảnh. Đồng thời, cô cũng tin rằng anh có lý do của riêng mình.
Bây giờ, cô chỉ muốn biết khi nào Trần Cảnh mới bước ra khỏi đời cô thôi.
“Chỉ cần tối nay mẹ ngủ với Hạo Hạo là được rồi ạ.”
Nói xong, bé ôm chặt lấy mẹ và chìm vào giấc ngủ. Cô đắp chăn ngay ngắn lại cho con xong cũng ngủ thiếp đi.
Một lát sau, cửa phòng bé mở ra.
Anh dịu dàng nhìn hai mẹ con đang ngủ ngon lành, tắt đèn giường rồi mới bước ra ngoài.
Khi về phòng, Lục Phỉ lướt Weibo thì thấy trên đó toàn là những lời chúc của fan hâm mộ và mắng mỏ mấy trang đăng tin lá cải mà thôi.