Cưng Chiều - Chương 226
Cập nhật lúc: 07/09/2025 00:58
Tuy Lục Hạo chỉ biết học theo, thậm chí có đôi khi còn đánh nát bươm bài tốt, nhưng dưới sự nhường nhịn của vợ chồng họ, bé vẫn thắng được mấy lần.
Bé rất vui khi được thực hiện “hình phạt,” thậm chí còn quên mất việc mình bị ba mẹ đánh nhiều đến cỡ nào.
Sau khi chơi xong ván cuối cùng, Nhan Hạ quay sang nhìn thời gian và nói: “Đã đến giờ đi ngủ rồi.”
Bé buồn rầu đáp: “Dạ.”
Khó khăn lắm bé mới thắng được ba mẹ, bé còn muốn chơi nữa cơ!
Cô hỏi: “Con có muốn tắm không?”
Bé đáp: “Dạ muốn. Mẹ có tắm cho con không mẹ?”
Lục Phỉ nghe vậy liền nói chen vào: “Để ba tắm cho con.”
“Dạ.” – Bé lén lút nhìn sang mẹ, hơi mất mát khi thấy mẹ không nói gì. Mẹ tắm rửa cho bé rất nhẹ nhàng, trong khi ba thì…
“Mẹ soạn quần áo cho Hạo Hạo nhé.” – Cô cười rồi đứng dậy lấy đồ cho bé.
Sau khi dọn xong đống bài, anh bế con đến thẳng phòng tắm.
Một lát sau, anh bế con ra ngoài, bé vội vàng chỉ vào máy quay trong phòng và nói: “Mẹ lấy quần áo che nó lại đi mẹ.”
Nghe con nói vậy, cô nhìn thoáng qua máy quay trong góc và che nó lại.
Bé ngoan ngoãn mặc đồ ngủ vào, vui sướng nhảy lên giường.
“Anh đi tắm đi.” – Cô mỉm cười nhìn theo dáng vẻ tung tăng của con xong liền quay sang nói với ông xã ướt nhẹp.
Anh gật đầu, lại nhìn sang con trai đang nhảy tưng tưng như con khỉ và nói: “Em nhớ cách xa Hạo Hạo đấy.”
Bé ngạc nhiên hỏi: “Sao mẹ lại phải tránh xa con ạ?”
“Tại con ồn quá chứ sao.” – Anh nói xong liền cầm quần áo và khăn tắm do bà xã chuẩn bị vào phòng tắm.
Bé nhìn chằm chằm vào cánh cửa đã đóng lại, miệng vẫn không quên hỏi mẹ: “Sao ba lại bảo mẹ tránh xa con ạ?”
Cô bước đến cạnh con, vừa sờ bụng mình vừa nhỏ nhẹ nói với con: “Bây giờ em gái còn rất yếu ớt, nên ba sợ Hạo Hạo lỡ đụng vào em ấy mà.”
Bé gật đầu đáp: “Con biết rồi ạ.”
Nói xong, bé chậm rãi ngồi xuống và chạm nhẹ vào bụng mẹ: “Anh sẽ cẩn thận để không đụng vào em.”
Nghe con nói vậy, ánh mắt cô dần trở nên dịu dàng.
Sau khi ông xã tắm xong, cô mới đi tắm. Lúc cô bước ra, cô mỉm cười khi nhìn con trai đang nằm trên người anh nghe kể chuyện, rồi đi vòng qua bên kia giường.
“Mẹ ơi, con thích ngủ cùng ba mẹ lắm.” – Bé nói xong liền lăn vào giữa giường.
Cô xoa đầu con, ôn tồn đáp: “Sau này ba mẹ ngủ chung với con nhiều hơn được không?”
Bé gật đầu đáp: “Dạ.”
Anh nhìn thoáng qua bà xã, lại nhìn con trai đang nở nụ cười tươi rói, quyết đoán cất điện thoại và nằm xuống: “Chúng ta mau ngủ thôi, ngày mai còn phải ghi hình nữa.”
Anh vừa dứt lời đã tắt đèn, xung quanh bỗng tối đen như mực, ánh trăng sáng vằng vặc bên ngoài cửa sổ khẽ khàng soi bóng người trong phòng.
***
Sáng hôm sau, Lục Hạo tỉnh giấc trước duỗi eo, ngáp xong lại nghiêm túc đánh giá máy quay trên tường.
Bé cẩn thận bò xuống giường và đi đến trước máy quay. Sau một lúc do dự, bé mới nói: “Bên trái.”
Bé thấy máy quay không di chuyển gì liền bước qua bên phải, thế là máy quay cũng làm theo ngay.
Sau khi phát hiện ra điểm lý thú của máy quay, bé cứ quay trái quay phải liên tục.
Bên trong phòng điều khiển, nhân viên nào cũng hết hồn trước sự ngây thơ của Lục Hạo.
Có hai lý do mà họ lại hoảng hốt đến vậy, một là kỳ trước họ cũng sắp xếp máy quay như thế này, nhưng bé chỉ tò mò chút rồi thôi. Hai là bé luôn ngoan ngoãn, nên họ cứ nghĩ bé thuộc dạng thụ động chứ không phải hoạt bát.
Quả nhiên con nít có thông minh đến cỡ nào thì vẫn có lúc hồn nhiên vô tư thôi.
Nói thật, nhân viên rất thích thú trước sự thay đổi này.
Mỗi khi minh tinh nào hành xử chân thật trong ti vi, thì khán giả sẽ càng yêu mến họ, từ đó cũng sẽ thích lây chương trình. Nếu như ban đầu khán giả xem chương trình này vì mấy ông bố, thì bây giờ trái tim họ đã hướng về bọn nhỏ rồi.
Nói cách khác, năm em bé đã nổi tiếng hơn ba của mình với sự ngoại lệ là Lục Phỉ.
Bên trong phòng, Lục Phỉ cũng đã tỉnh giấc. Khi không thấy con trên giường, anh ngồi bật dậy nhìn thoáng qua căn phòng thì thấy con đang chơi rất vui cùng máy quay.
Thật là…
Tuy anh cảm thấy cạn lời, nhưng lại thấy khá vui khi bắt gặp con mình hành động ngớ ngẩn.
Anh quay sang nhìn bà xã đang ngủ say, bóp nhẹ mũi cô khiến cô phải mờ bừng mắt vì thiếu dưỡng khí. Cô vừa định nói gì thì anh đã ra hiệu im lặng, cô ngạc nhiên nhìn sang thì thấy con đang chơi vui đến quên cả trời đất.
Cô mỉm cười, nghĩ thầm: Thằng bé đúng là… Càng lớn càng trẻ con mà.
Sau khi có ba ở cạnh, các bé mới thay đổi nhiều đến thế. Suy cho cùng thì ba mẹ có ảnh hưởng rất lớn đến con trẻ mà.