Cưng Chiều - Chương 87

Cập nhật lúc: 07/09/2025 00:46

Một lát sau, ba người sửa soạn qua loa, rồi nắm tay nhau ra ngoài.

Lục Phỉ lái xe, còn Lục Hạo và Nhan Hạ thì ngồi ghế sau. Bé hơi bồn chồn khi được ra ngoài với ba mẹ một lần nữa.

“Sao vậy con?” Dù bây giờ Nhan Hạ hơi hồi hộp nhưng vẫn quan tâm hỏi han con trai khi bé liên tục cựa quậy trong lòng mình.

Liệu họ có bị phóng viên theo dõi không nhỉ? Hoặc nếu như bị các fan bắt gặp thì họ có cảm thấy bất mãn hơn với cô không nhỉ?

Tuy tim Nhan Hạ đang đập như trống nhưng ý muốn ra ngoài vẫn rất không suy suyển.

Con đà điểu là cô đây đã vươn đầu ra khỏi cát thì sao cô có thể tiếp tục rụt đầu về được chứ?

“Con chỉ cảm thấy được cùng ba mẹ ra ngoài thật là tuyệt thôi ạ.” Bé nói xong, dừng một chút, rồi tiếp tục hỏi: “Mẹ ơi, có phải sau khi mấy chú quay phim đó xuất hiện thì cả nhà mình có thể thường xuyên cùng nhau ra ngoài chơi không ạ?”

Lời nói của bé khiến làm cô hơi thất thần, cô không ngờ con trai mình lại nhạy cảm đến vậy.

Đúng là sau khi sau khi mấy người quay phim đó xuất hiện thì con trai mới có thể ra ngoài cùng họ thật.

Nhưng cô sẽ không trả lời bé như vậy.

Cô nhéo cái mũi nhỏ của con, cười cưng chiều rồi nói: “Không phải vì các chú quay phim. Mà là vì ba mẹ cảm thấy Hạo Hạo đã lớn, có thể tự bảo vệ mình, nên mới dẫn con ra ngoài.”

Nếu không phải vì con đã lớn thì chưa chắc cô đã muốn công khai đâu.

Đối với cô thì được tự do bay nhảy trong thế giới nhỏ bé của mình vẫn tốt hơn thường xuyên xuất hiện trước ống kính của phóng viên.

Nhưng đồng thời, chồng và con trai còn quan trọng hơn cả sự tự do của cô nhiều lắm.

Bé nghe mẹ nói xong, cái miệng nhỏ lập tức mỉm cười, sau đó vỗ n.g.ự.c mình, kiêu ngạo nói: “Đúng là con đã lớn rồi ạ.” Khi đối diện với ánh mắt của mẹ, bé tự hào nói: “Con còn có thể bảo vệ mẹ.”

“Được.” Nhan Hạ cười đáp.

Bé đáp một tiếng, mặt đỏ bừng, trông còn đáng yêu hơn ngày thường gấp mấy lần.

Mỗi khi thấy con trai như vậy, trong lòng cô chỉ cảm thấy vô cùng trìu mến. Bé ngoan ngoãn đến mức khiến cô phải thương thay.

Tuy Lục Phỉ đang lái xe nhưng tai vẫn luôn nghe ngóng động tĩnh ở phía sau. Khi anh nghe vợ và con trai nói chuyện thì khóe môi vô thức cong lên.

Một lát sau, cả nhà họ đã đến siêu thị.

Sau khi đậu xe xong, họ cùng đi vào siêu thị.

“Chào mừng…” Nhân viên đang xử lý xe mua sắm ở cửa chính định nói mấy câu quen thuộc, chuẩn bị phát tờ rơi có khuyến mãi đặc biệt hôm nay cho khách hàng thì…

Nhìn thấy cả nhà Lục Phỉ, cả người cứng đờ, không biết nên nói gì.

Cô ấy đã thấy gì thế này?

Cô ấy đã được thấy cả nhà Lục nam thần thật ư?

“Đây là khuyến mãi đặc biệt hôm nay của chúng tôi…” Nhân viên kiềm lại sự kích động trong lòng để đưa tờ rơi cho Lục Phỉ và Nhan Hạ.

“Cảm ơn.” Nhan Hạ nhận lấy tờ rơi, rồi nói cảm ơn với nhân viên, sau đó cầm lấy xem.

Giọng nói của cô đã thu hút ánh mắt của nhân viên này.

Vợ nam thần đúng là hiền lành và dịu dàng quá đi, nhìn dáng vẻ xem tờ rơi của cô trông bình dị gần gũi biết mấy.

Biết quan trọng hơn là gì không?

Vợ nam thần đúng là một người đẹp như trong lời đồn đấy nhé.

Ống kính sẽ luôn khiến ngoại hình của người ta trở nên đẹp hơn. Nhưng bây giờ nhân viên này được tận mắt nhìn thấy Nhan Hạ thì chỉ cảm thấy dung mạo của cô đẹp hơn hẳn trên TV. Vả lại, nhìn Nhan Hạ còn rất có khí chất. Ôi chao, sao làn da kia có thể trắng nõn mịn màng như vậy chứ?

“Mẹ cho con xem với.” Lúc này, Lục Hạo đang nắm tay ba lập tức duỗi tay ra nói với mẹ, trong đôi mắt có sự căng thẳng xen lẫn tò mò.

“…” Cô nhìn thoáng qua Lục Hạo. Tuy cô không biết con trai định xem cái gì nhưng vẫn đưa tờ rơi trong tay cho con.

Bé nhận lấy tờ rơi, rồi ra vẻ như đang xem khi cầm nó trên tay.

Thấy thế, cô không nhịn được mà mỉm cười.

Con trai mình đúng là quỷ nhỏ ma mãnh mà.

Sau đó, cô thuận tay đẩy một xe mua sắm qua, nhìn về phía chồng đang đứng bên cạnh: “Anh ôm con vào trong xe đi!”

“Ừ.” Anh bình tĩnh đáp, rồi ôm con ngồi vào trong xe mua sắm.

Lục Hạo cũng không làm ầm ĩ, ngoan ngoãn ngồi trên xe, tay vẫn còn cầm tờ rơi khuyến mãi đặc biệt của hôm nay.

Thấy bé như vậy, Nhan Hạ nhìn về phía Lục Phỉ đang đứng bên cạnh: “Con trai anh diễn như thật vậy.”

Nghe vậy, anh nhướng mày, sau đó bình tĩnh gật đầu: “Cũng hơi hơi.”

Nghe anh nói vậy, cô lại không nhịn được mà cười khẽ.

Đúng lúc này, Lục Hạo vốn đang xem tờ rơi bỗng nghe thấy, nhìn về phía ba mẹ rồi nói: “Ba mẹ ơi, diễn là gì vậy ạ?”

Câu nói này không những khiến nụ cười của Nhan Hạ càng rạng rỡ, mà còn khiến Lục Phỉ cũng không nhịn được mà mỉm cười, khóe môi lạnh lùng của anh khẽ nhếch.

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.