Cuộc Sống Thường Ngày Của Nữ Phụ Giác Ngộ Và Con Đường Sự Nghiệp Thập Niên 80 - Chương 54: Đánh Gã Chồng Vũ Phu - Thế Nào, Châm Lửa Thế Này Đã Đủ Chưa?

Cập nhật lúc: 09/09/2025 10:48

"Lan Lan."

Từ khe cửa, một khuôn mặt sưng vù, bầm tím dần lộ ra, trên mặt nở nụ cười gượng gạo, càng khiến đôi mắt cô càng híp lại: "Nghe giọng là cô biết ngay bọn cháu đến mà."

"Cô cả... Cô..." Giang Lan Lan sững sờ, không ngờ cô cả của mình lại bị đánh ra nông nỗi này.

Nhà họ Giang tuy cũng có nhiều chuyện lộn xộn, nhưng đàn ông nhà họ Giang không đánh phụ nữ. Giang Lan Lan trước giờ thấy dượng cả Đỗ Thiết Ngưu tuy có vẻ thô lỗ, nhưng chưa từng nghĩ hắn lại đánh vợ!

Thảo nào cô cả lúc nào cũng rụt rè, có một lần nghỉ hè về quê giúp việc đồng áng, trời nóng như đổ lửa mà cô vẫn mặc áo dài tay, nhất quyết không chịu thay áo ngắn tay!

Giờ nghĩ lại, cô còn có gì không hiểu nữa. Chắc chắn là trên cánh tay có vết thương, không muốn người khác nhìn thấy!

"Cha! Mẹ! Mau vào đây!" Giang Lan Lan quay đầu hét lớn.

"Ôi! Ôi! Làm gì thế! Đừng..." Bà cụ Đỗ lúc này không kịp ngăn cản, trơ mắt nhìn Giang Mậu Trúc và Hà Tú Anh chạy xộc vào, vội vàng ra hiệu cho đứa cháu nội Đỗ Cao vừa nghe thấy động tĩnh chạy ra, "Mau đi gọi bác cả mày về ngay!"

Đỗ Cao liếc nhìn bà ta bằng ánh mắt khinh bỉ, rồi lại nhìn ba người nhà họ Giang với vẻ mặt không hề khách khí, ngoan ngoãn nghe lời đi gọi.

"Bà thông gia! Đây là bà nói chị cả tôi bị ốm đấy à?" Giang Mậu Trúc lật qua lật lại xem xét chị mình một lượt, quay đầu lại, mắt đỏ ngầu, "Các người đánh người ta ra thế này mà bảo là bị ốm à? Các người có còn là con người không!"

Hiếm khi ông ta kích động đến thế, ánh mắt nhìn bà cụ Đỗ đáng sợ đến mức khiến bà ta không khỏi hoảng hốt trong lòng.

Nhưng bà già này cũng không phải dạng vừa, đảo mắt giảo biện: "Chúng tôi có cố ý đâu, tại nó chọc Thiết Ngưu giận chứ. Tính thằng Thiết Ngưu, các người không biết hay sao, nổi nóng lên thì hung hăng lắm, mà con Tiểu Đào nó lại không nghe lời..."

Giang Lan Lan: "Bà thông gia, bà vô lý quá, còn đổ hết tội lên đầu cô cả tôi à? Tôi cũng muốn biết nhà họ Đỗ các người rốt cuộc là xã hội cũ hay xã hội mới, sao lại có thể đánh một người sống sờ sờ ra như thế! Cô cả tôi gả đến đây là để làm nô lệ cho nhà bà à? Có ai hành hạ người ta như thế không?"

"Con nhóc này, người lớn nói chuyện, mày có việc gì mà xen vào?" Bà cụ Đỗ trợn mắt, "Xã hội mới với xã hội cũ cái gì, còn không phải tại cô cả mày sai à! Thằng Cao nhà tao bị đổ canh lên người, Thiết Ngưu bảo nó mau đi rửa cho thằng bé, nó lại cứ phải cố ăn thêm miếng cơm! Nói nó thì nó không chịu! Loại con dâu lười biếng như thế, không dạy dỗ thì còn gì là phép tắt"

Người nhà họ Giang tức đến bật cười, cảm thấy người nhà họ Đỗ chắc đầu óc có vấn đề, lại có thể vô nhân đạo đến mức này.

"Đỗ Cao là con của cô cả tôi à? Nó là mất cha hay mất mẹ? Mà phải sai khiến cô cả tôi làm người hầu cho nó? Nhà bà có bệnh à? Chỉ chậm một bước ăn thêm một miếng cơm mà đánh người ta ra nông nỗi này?" Giang Lan Lan cảm thấy tim mình như muốn nổ tung, hận không thể xông lên xé xác bà già này.

Chỉ riêng việc bà già này nói năng úp úp mở mở, không biết đã thêm mắm thêm muối bao nhiêu rồi!

Bà Đỗ bị lời này của cô đ.â.m trúng tim đen, không nói lại được, bèn quay sang Giang Mậu Trúc: "Mậu Trúc, con gái nhà cậu ăn nói với người lớn như thế đấy à? Vợ cậu cũng không dạy đỗ gì sao? Đây mà là con gái nhà tôi, thì đã bị một cái tát bay lên trời rồi!"

Giang Mậu Trúc nghiến răng nghiến lợi: "Tôi quản cái m.ô.n.g bà ấy! Đỗ Thiết Ngưu đâu? Bảo hắn ta ra đây! Dám đánh chị tôi, xem tôi có đánh c.h.ế.t hắn ta không!"

"Cậu nói gì? Cậu còn muốn đánh thằng Thiết Ngưu nhà tôi à?" Bà cụ Đỗ nhíu mày, nhìn chằm chằm vào con dâu:"Tiểu Đào, mày cũng để cho em trai mày đánh chồng mày à?"

Giang Tiểu Đào nhìn bà ta đầy căm hận, ánh mắt không hề né tránh: "Đỗ Thiết Ngưu vì chuyện này mà đánh con, em trai con không được đánh ông ta à?"

"Nó là chồng mày! Mày là người nhà họ Đỗ, không phải người nhà họ Giang, liệu mà biết thân biết phận!" Bà cụ Đỗ trợn mắt.

"Ha!" Hà Tú Anh cười lạnh, bà chưa từng thấy loại người nào như thế này.

Nếu không phải Tôn Ái Quốc nói, bà còn không biết bà cụ thường ngày mặt mày hiền từ này, lại có thể châm chọc, xúi giục con trai mình đánh vợ ác hơn.

Không thèm để ý đến bà Đỗ, Hà Tú Anh đỡ cô cả lên giường, nhân lúc ánh sáng ngoài cửa sổ, vén áo cô lên xem, quả nhiên, trên eo, lưng, ngực, đều là những vết bầm tím, tất cả đều là do bị đ.ấ.m liên tục.

Giang Tiểu Đào cũng không hề né tránh, em dâu muốn xem thì cứ xem, dù sao bây giờ chuyện này cũng chẳng có gì phải giấu giếm nữa.

Khi còn là con gái, bà ấy cũng không phải là người quá kín đáo, chỉ là sau khi lấy chồng, bà ấy cũng học được cách báo tin vui mà giấu tin buồn, nỗi khổ của mình, chưa từng kể với gia đình.

Trước đây Đỗ Thiết Ngưu cũng đánh bà ấy, nhưng chưa bao giờ ra tay nặng như lần này, lần này, chỉ vì hôm trước bà ấy làm mẹ chồng không vui, lúc bị đánh, mẹ chồng còn châm dầu vào lửa.

Cũng tại bà ssy, hồi mới cưới, Đỗ Thiết Ngưu uống say rồi đánh người, hôm sau lại khóc lóc thảm thiết nói mình sai rồi, lúc đó bà ấy nào biết nhà này chẳng ai tốt đẹp gì, lại mới gả đến, đành phải nhẫn nhịn.

Sau này lại vì con trai lớn, có chỗ dựa, Đỗ Thiết Ngưu sợ bị con trai ruột đánh, cũng không dám ngang ngược như vậy nữa.

Cứ nhẫn nhịn mãi, hóa ra người ta căn bản không coi mình là con người.

"Ôi, chị cả, đáng lẽ chị phải về nhà tìm người chống lưng cho chị chứ, chị không biết, Mậu Trúc nghe đứa cháu ngoại của nhà hàng xóm kể chuyện của chị, lo lắng không chịu được." Hà Tú Anh nói.

Bản thân bà ấy là người hiền lành, nhưng dù sao Lưu Quế Hoa chỉ mắng chửi, đàn ông nhà họ Giang cũng không động tay động chân, không thì bà cũng không nhịn được mà về nhà mẹ đẻ tìm anh em và cha bà ra mặt chống lưng.

Giang Tiểu Đào vẻ mặt ảm đạm, lại có chút tê liệt: "Mấy hôm trước chị cũng định về nhà rồi, nhưng người chị đau nhức khắp nơi, Đỗ Thiết Ngưu lại dọa nếu chị bước chân ra khỏi cửa, sẽ đánh c.h.ế.t chih, chị không dám đi. Hôm nay đỡ hơn nhiều rồi, chị lại sợ về nhà, trong nhà... chị cũng không có cách nào..."

Hà Tú Anh hiểu ý bà ấy nói gì, Lưu Quế Hoa không phải là người biết thương con gái, cô cả có về, Lưu Quế Hoa cũng chưa chắc đã chịu để Giang Mậu Tùng đến chống lưng cho cô cả.

Giang Mậu Trúc thì chắc chắn sẽ đến, nhưng Giang Tiểu Đào cũng biết chuyện nhà đã phân chia, em trai cả này không ở trong thôn.

"Nghe nói các em đến thị trấn rồi, sống thế nào, có khó khăn gì không?" Giang Tiểu Đào quan tâm hỏi, "Chỗ chị còn giấu được ít tiền, đều là Viễn Viễn lén đưa cho chị, giờ cũng chưa cần dùng đến..."

"Chị cả, bọn em ở trong thành phố buôn bán, kiếm được không ít! Cần gì đến tiền của chị." Hà Tú Anh vội vàng nói.

Cô cả này của bà, bản thân còn rơi vào cảnh này, mà vẫn nghĩ đến gia đình bà.

"Thế thì tốt quá." Giang Tiểu Đào mắt sáng lên, rất mừng cho em trai và em dâu. "Chị thấy tính tình em cũng thay đổi nhiều so với trước kia rồi, như thế này rất tốt."

Hà Tú Anh nói: "Trước đây em cũng không nghĩ mình có thể sống được như bây giờ, đúng là rất tốt, bây giờ mỗi ngày đều rất bận, sáng sớm đã..."

Hai người trong phòng ríu rít nói chuyện, bên ngoài lại chia thành hai phe đối đầu gay gắt.

Đỗ Thiết Ngưu dưới sự thúc giục của cháu trai đã nhanh chóng trở về.

Ban đầu hắn có chút áy náy, dù sao lần này ra tay cũng hơi nặng, trên đường còn nghĩ phải nói chuyện tử tế với cậu em vợ này, tối đến uống thêm vài chén rượu, là xong chuyện.

Ai ngờ vừa bước vào nhà còn chưa kịp nói gì, đã bị Giang Mậu Trúc xông tới đ.ấ.m thẳng vào mặt một cú, mắt nổ đom đóm, trong nhà lập tức trở nên hỗn loạn.

Tiếng thét chói tai của bà Đỗ, tiếng mắng chửi của Giang Mậu Trúc, còn có tiếng kinh hô của những người khác cũng vừa về đến, hòa lẫn vào nhau, ầm ĩ, hỗn độn.

"Trời ơi là trời, lại có người vào nhà người khác còn đánh người nữa!" Bà Đỗ vỗ đùi kêu gào, "Là loại người gì thế này, Thiết Ngưu đáng thương của tôi, vừa vào cửa đã bị đánh rồi, kẻ cướp đây mà! Người hung ác đây mà! Đây là loại họ hàng gì thế này!"

Giang Lan Lan chỉ muốn bịt tai lại, bà già này cứ lải nhải ba câu lại hát một câu, không thể không nói, lại còn có chút nhịp điệu... Cô suýt chút nữa không nhịn được mà nhịp chân theo...

Dừng lại, dừng lại, Giang Lan Lan, bây giờ là lúc nào rồi, không được phép mất tập trung!

Giang Lan Lan hắng giọng, bắt đầu lấn át bà Đỗ: "Đúng vậy, đây là loại người gì thế này, người ta đường đường là con dâu gả vào nhà này, chỉ vì không giặt quần áo ngay cho đứa cháu có cả cha lẫn mẹ, chỉ là ăn thêm một miếng cơm, cả nhà xúm vào đánh người ta!"

"Cô cả tôi không phải là con dâu nhà họ Đỗ cưới về, mà là nô tỳ nhà họ Đỗ mua về để bóc lột! Cả nhà bọn họ đều là ông bà chủ, cậu ấm, cô chiêu thời xưa, chỉ biết bắt nạt cô cả tôi! Đây có còn là người không!"

Cô nói to, còn cố ý học theo nhịp điệu than khóc của bà Đỗ, không hề tỏ ra e dè, khiến những người hàng xóm trong sân nghe thấy động tĩnh chạy đến xem náo nhiệt cũng không khỏi nghiêng về phía nhà họ Giang.

"Đúng đấy, con bé Tiểu Đào bao năm nay hiền lành, làm việc lại nhanh nhẹn, gặp ai cũng tươi cười, thế mà bị cả nhà Thiết Ngưu xúm vào đánh! Không ngờ nhà họ Đỗ lại ác như vậy!"

"Thằng Đỗ Cao nhà họ làm bẩn quần áo còn bắt con bé Tiểu Đào đi giặt, cơm cũng không cho ăn thêm một miếng, tôi thấy, con bé này nói không sai, đúng là cả nhà bắt nạt con bé Tiểu Đào. Con nhà ai bẩn quần áo mà không phải cha mẹ nó giặt, đến lượt bà bác ra tay? Đúng là nực cười!"

Còn có người cảm thấy Giang Mậu Trúc ra tay cú đầu tiên quá hay, hả dạ!

"Ban đầu tôi còn tưởng thông gia nhà họ Đỗ này cố ý đến gây sự, không ngờ lại là chuyện này, em trai Tiểu Đào cũng có gan đấy chứ, không hề sợ mấy gã đàn ông nhà họ Đỗ, xông lên là đánh! Đúng là đàn ông!"

Trong lúc mọi người đang bàn tán, Giang Mậu Trúc đã thật sự đánh nhau với người nhà họ Đỗ, nhà họ Đỗ đông người, Giang Mậu Trúc không hề sợ, ông ta khỏe mạnh, nói ít, cũng không nhìn người khác, chỉ nhắm vào dượng cả Đỗ Thiết Ngưu mà đánh.

Đỗ Thiết Ngưu ở nhà thì hống hách làm ông tướng, thực ra là một kẻ vô dụng, trên cánh tay còn không có nổi một múi cơ bắp nào ra hồn, lúc này bị đánh đau, kêu la "Ôi ôi! Đừng đánh nữa Mậu Trúc, đừng đánh nữa! Tôi sai rồi!"

Giang Lan Lan ở bên cạnh tiếp tục hét lớn: "Nhà họ Đỗ các người có còn mặt mũi không, cả đám người đánh cha tôi, các người cũng đánh cô cả tôi như thế này chứ gì!"

Nói rồi, thấy bà Đỗ cầm chổi muốn muốn xông vào cuộc chiến, cô vội vàng kéo bà ta ra, bà Đỗ bé nhỏ làm sao có sức bằng Giang Lan Lan, lập tức bị kéo ra, ngay cả cái chổi cũng bị cướp mất.

Nói đùa, Giang Mậu Trúc sức lực lớn, lỡ tay vung về phía sau thì bà cụ này sẽ ngã lăn ra đất mất, đánh nhau thì đánh nhau, Giang Lan Lan trong lòng vẫn có chừng mực.

Trận đánh này phải đến khi Hà Tú Anh và Giang Tiểu Đào ra ngoài mới dừng lại, nguyên nhân là Hà Tú Anh thấy cảnh hỗn chiến này, thực sự không thể nhìn nổi nữa, cũng không biết chồng mình đã bị đánh bao nhiêu cái, vội vàng xông lên kéo người ra, kêu dừng lại.

"Hôm nay chúng ta đến là để nói lý, không phải đến để đánh nhau, dù sao cũng là thông gia, mau dừng lại, có lý thì nói lý!" Hà Tú Anh mấy tháng nay cũng luyện được giọng nói, nói chuyện dõng dạc, có lực, không hề sợ hãi cảnh tượng này.

Những người khác còn muốn tiếp tục đánh, cuối cùng vẫn là Đỗ Thiết Ngưu không chịu nổi nữa, ông ta thậm chí còn oán hận nghĩ: các người đánh thì sướng rồi, nắm đ.ấ.m của Giang Mậu Trúc toàn giáng lên người tôi! Không dừng lại, không dừng lại thì ông ta sẽ bị đánh c.h.ế.t mất!

"Trời ơi Thiết Ngưu của tôi, con có sao không, người này ác quá!" Bà Đỗ ban đầu còn chỉ gào khan, bây giờ là thật sự rơi ra hai giọt nước mắt đục ngầu.

Không có gì khác, chỉ là mặt mũi Đỗ Thiết Ngưu cũng sưng tím rồi, nhìn thế này, so với mặt Giang Tiểu Đào cũng chẳng khác là bao.

Giang Lan Lan cười lạnh: "Con trai bà bị đánh thành ra thế này bà đau lòng rồi à? Lúc cô cả tôi bị con trai bà đánh, bà không những không đau lòng, còn ra sức châm lửa? Thế nào, châm lửa thế này có vui không?"

Giang Mậu Trúc càng chỉ thẳng vào mặt Đỗ Thiết Ngưu nói: "Anh đánh chị tôi, tôi đánh lại anh, đừng nói gì khác, công bằng lắm."

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.