Cứu Mạng! Ảnh Hậu Tỷ Phú Bị Yêu Đế Làm Cho Phá Sản Rồi - Chương 68: Phụng Dao Xấu Xí
Cập nhật lúc: 07/09/2025 08:29
Phụng Dao nhìn thấy hot search trong nháy mắt, cảm giác mình sắp nghẹt thở.
Tim cô như ngừng đập.
Phụng Dao nhìn chằm chằm vào bức ảnh, khuôn mặt đầy bùn đất vặn vẹo được phóng đại vô hạn, trên mặt còn mang theo nụ cười quỷ dị.
Ngay sau đó, trên bức ảnh là dòng chữ in đậm, cỡ lớn, màu đỏ tươi chói mắt.
PhụngDao – Xấu Xí
Bên dưới phần bình luận, không biết từ đâu lại xuất hiện lũ thủy quân, từng đứa một khẩu khí âm dương quái khí.
Rõ ràng là hiệu ứng của ảnh chụp hậu trường, người bình thường ai lại để khuôn mặt lấm lem bùn đất như vậy chứ?
Thế nhưng thoáng nhìn qua thì mười bình luận có đến chín cái là bôi nhọ cô, đơn giản là chỉ trích vô căn cứ, không có lý lẽ gì đáng nói.
“Người khác lên hot search này là giả xấu, nhưng cô dì này thì đúng là xấu thật.”
“Trước đây tôi cứ hiểu lầm chị gái này dựa vào nhan sắc để đạt được Ảnh hậu, sau này tôi mới phát hiện mình đã sai, sai một cách vô lý, tôi xin lỗi vì sự ngu ngốc trước đây của tôi, bởi vì lớn lên tôi mới biết nhan sắc đẹp mới có thể gọi là dựa vào nhan sắc, còn chị gái này thì thực sự dựa vào thực lực.”
“Chờ đợi bao nhiêu năm cuối cùng cũng chờ được từ khóa này, nước mắt lưng tròng, tôi còn có ảnh độc cất trong hòm, ai gan to muốn tìm cảm giác mạnh thì hoan nghênh nhắn tin riêng cho tôi.”
“Chúc fan của Phụng Dao và những người có nhan sắc giống nhân vật chính ngày càng xấu.”
“Tầng trên kia, được lời như cởi tấm lòng, tôi rất muốn có nhan sắc giống Phụng Dao đấy.”
“Nếu tôi có vẻ đẹp của Phụng Dao, tôi ra đường sẽ phải thể hiện khí thế lão nương đẹp nhất thiên hạ!”
“Hai người ở trên kia bị mù từ bao giờ thế? Sao mắt có bệnh mà không chữa khỏi đã bỏ cuộc rồi? Như vậy bác sĩ điều trị chính của các cô sẽ đau lòng đấy.”
“Làm tổn thương người khác như d.a.o cứa tim cũng chỉ đến mức này mà thôi chứ gì?”
Cô đẹp được hai mươi ba năm, lần đầu tiên vì xấu mà lên hot search, đây đơn giản là sỉ nhục trong cuộc đời cô!!
Có thể nói cô nghèo! Nói cô là tay sai! Nói cô hèn nhát! Nhưng cô không thể chấp nhận được việc người khác bị mù mà lại nói cô xấu!!!
Quan trọng nhất là còn tấn công cả fan của cô!!!
Phụng Dao nắm chặt điện thoại, cái tiểu nhân nóng nảy trong người đã không thể kiểm soát được nữa!
Cô vớ lấy bàn phím, quyết định đại chiến ba trăm hiệp với lũ anti-fan!!
“Dao Dao tỷ, chị tuyệt đối đừng xốc nổi, nếu chị quan tâm thì chẳng phải là ngầm thừa nhận những gì họ nói là sự thật sao? Hơn nữa mục đích họ nói như vậy là để chọc giận chị, chị tuyệt đối đừng mắc bẫy.” Lê Niệm vội vàng giật lấy điện thoại, cẩn thận khuyên nhủ.
“Tôi dựa vào cái gì mà không quan tâm? Họ công kích ác ý tôi, còn muốn tôi giả vờ không quan tâm, cái lý lẽ gì thế này! A a a!”
Phụng Dao nhắm mắt lại, lại hít thở sâu mấy lần.
Trong đầu cô vẫn văng vẳng lời nói của Lê Niệm, tâm trạng bực bội cuối cùng cũng dịu đi phần nào.
Cô đi đến trước gương, đưa tay vuốt ve khuôn mặt trắng nõn của mình, quay sang Lê Niệm hỏi: “Tôi xấu lắm hả?”
Bây giờ cô cần được an ủi khẩn cấp, cần rất nhiều lời đường mật để an ủi tâm hồn cô gái xinh đẹp của cô.
Lê Niệm đối mặt với Phụng Dao đột nhiên làm trò, khẳng định chắc nịch nói: “Sao có thể! Trừ hôm qua ra, trong lòng em chị luôn là đẹp nhất!”
Phụng Dao cảm thấy như có lưỡi d.a.o sắc bén xuyên qua tim cô.
Lê Niệm mãi sau mới nhận ra mình nói có gì đó không ổn, lại bắt đầu chữa cháy: “Hôm qua chị cũng là đẹp nhất, chỉ là bức ảnh trên hot search chụp chị xấu đi thôi.”
Phụng Dao cảm thấy khó thở.
Lê Niệm lại tiếp tục bổ sung: “Hot search trên mạng họ đều cố ý bôi nhọ thôi, Dao Dao tỷ, chị không cần để bụng, chuyện gì cũng có hai mặt, chúng ta có thể nghĩ theo hướng tích cực, có lẽ ngày mai sẽ có đoàn làm phim kinh dị đến tìm chúng ta hợp tác đấy.”
Phụng Dao muốn thăng thiên tại chỗ rồi.
Cô cảm thấy chuyện này đã lấn át cả tin đồn trong đoàn phim.
“Bây giờ mau gọi điện cho Sở Văn, bảo anh ấy gỡ hot search xuống, chi thật nhiều tiền gỡ xuống sạch sẽ cho tôi! Tôi không thể chịu nổi thêm một giây nào nữa!!”
Lê Niệm nhìn đồng hồ, bây giờ mới năm rưỡi, họ vì quay phim nên dậy sớm hơn một chút, nhưng giờ này không chỉ Sở Văn, e rằng đội ngũ PR cũng còn chưa làm việc đâu.
Nhưng cô bé vẫn làm theo lời Phụng Dao nói, gọi điện cho Sở Văn.
Chợt khẽ dừng lại giây lát, Phụng Dao mới thoát ra được cú sốc lớn.
“Dao Dao tỷ, chuyện tin đồn chị có nghĩ là do Giản Đồng làm không? Giản Đồng kia nghe nói dựa vào gia thế nhà họ Giản nên tính tình rất tệ, không lẽ là do ghen tị vì hôm qua tổng giám đốc Bùi đến tìm chị, nên cố tình tung tin đồn, lại còn mua hot search nữa.” Lê Niệm phân tích một cách nghiêm túc.
Phụng Dao nhướng mày, “Cốt truyện này của em đủ rối rắm đấy, cũng không phải là không có khả năng, nhưng tôi thiên về tin tưởng cô ta sẽ ngấm ngầm, ví dụ như trong quá trình quay phim sẽ giở chút thủ đoạn.”
Kiểu tin đồn này, tuy ảnh hưởng đến danh tiếng của cô, nhưng cũng có nghĩa là Giản Đồng tự cho rằng mình không có sức hút để giữ trái tim Bùi Tu Viễn, tình cảm giữa cô ta và Bùi Tu Viễn không vững chắc.
Một tiểu thư kiểu tsundere tính tình khó chịu như vậy chắc chắn sẽ không dễ dàng làm những chuyện dù chỉ một chút bất lợi cho bản thân, trừ khi không còn cách nào khác.
Huống hồ cô chỉ là bàn công việc với Bùi Tu Viễn, Giản Đồng đã không giữ được bình tĩnh như vậy, thì Bùi Tu Viễn sao có thể dung thứ một người phụ nữ như vậy bên cạnh?
Nhưng tất cả những điều này đều là suy đoán của cô, có lẽ rùa gặp đậu xanh thì vừa mắt nhau cũng nên.
Một người tính tình khó chịu, một người bám dai như đỉa, cũng coi như khá xứng đôi.
Chưa đầy một tiếng hot search đã được gỡ bỏ sạch sẽ.
Phụng Dao nhìn Weibo sau khi được “thanh lọc”, tâm trạng cô lập tức thoải mái hơn hẳn.
Cô không kìm được lòng gửi cho Sở Văn một tin nhắn WeChat.
「Làm tốt lắm! Tôi rất hài lòng! Yêu anh, anh trai của em!」
Anh ấy trả lời ngay lập tức: 「Em đang nói gì thế? Anh mới ngủ dậy.」
Phụng Dao nhíu mày.
「Hot search không phải anh cho người gỡ sao? Anh trai?」
Anh ấy mặt mày ngơ ngác.
「Anh mới ngủ dậy, còn chưa gọi điện thoại nữa là.」
Phụng Dao: 「...???」
Hot search lại không phải Sở Văn gỡ?
Chẳng lẽ là Lục Cảnh?
Phụng Dao lại gửi cho Lục Cảnh một tin nhắn WeChat.
「Hot search anh giúp em gỡ à?」
Lúc này, Lục tổng đại nhân đang mặc bộ đồ ở nhà, thắt tạp dề, tay chân lóng ngóng trong bếp, dành ra hai giây lôi điện thoại trong túi ra liếc nhanh một cái, trả lời một câu: 「Em lại lên hot search à? Anh đang nấu ăn, còn chưa kịp xem điện thoại.」
Gõ xong chữ, anh lại vội vàng cầm lấy xẻng xào, lóng ngóng đảo trứng trong chảo.
Thở phào một hơi, may mà… lần này không bị cháy.
Làm xong đồ ăn, Lục Cảnh mới mở điện thoại ra, lại gửi thêm một tin nhắn cho Phụng Dao.
「Xảy ra chuyện gì thế? Ai làm? Có cần anh giúp không?」
Cứ tưởng mình bị hoa mắt, Phụng Dao dời sự chú ý khỏi tin nhắn trước đó là Lục tổng đại nhân lại biết nấu ăn: 「Không sao, bên em đã giải quyết ổn thỏa rồi, có một kẻ ngốc làm việc tốt không để lại danh tính, em cứ tưởng là anh.」
Kẻ ngốc Lục Cảnh: 「...」
Lục Cảnh suy nghĩ một lát, bây giờ anh ta thật sự không còn quá bài xích từ này nữa, bởi vì anh ta quả thật đúng là một kẻ ngốc.
Bỏ ra số tiền khổng lồ thuê một cô tổ tông, không thể đánh cũng không thể mắng, còn phải ngày ngày làm bữa sáng cho cô tổ tông chuyên ngủ nướng không dậy nổi.
Nhưng cô tổ tông lại chẳng thèm nhìn anh ta lấy một cái, thậm chí còn thường xuyên nghĩ anh ta định bỏ độc vào đồ ăn, chỉ thiếu điều mang theo kim bạc bên người thôi.
Rốt cuộc là chuyện gì đã khiến anh ta, một thiếu gia ngạo mạn, tính tình không tốt, cam tâm tình nguyện vì một cô nhóc không biết điều mà chịu khó chịu khổ?
Lục Cảnh thở dài một tiếng, lắc đầu đầy bất đắc dĩ, múc hai bát cháo.
Anh đi đến trước cửa phòng Phương Ninh, nhẹ nhàng gõ cửa phòng.
Một phút sau, ba phút sau, năm phút sau…
“Phương Ninh, nếu còn không dậy sẽ muộn đấy, muộn rồi anh sẽ…”
“Trừ lương, em biết rồi!” Phương Ninh đầu tổ quạ, đôi mắt to tròn trừng mắt nhìn Lục Cảnh, mở cửa phòng, ngắt lời Lục Cảnh.
Phương Ninh lầm bầm nhỏ giọng: “Ngày nào cũng lấy cái này ra uy h.i.ế.p tôi!”
Lục Cảnh liếc nhìn Phương Nịnh đang hoàn toàn mất hình tượng, rất muốn nói một câu: “Không uy h.i.ế.p em, em có dậy nổi không?”
Nhưng anh ta sau mấy giây suy nghĩ kỹ càng, cuối cùng phồng má, cố nuốt ngược lời này vào trong.