Đại Lão Huyền Học Lại Ngồi Vỉa Hè Bói Toán - Chương 458: Bà Chủ Giàu Có Chỉ Có Một Yêu Cầu

Cập nhật lúc: 05/11/2025 07:05

Nhưng ngay lúc ấy, trước cửa có một chiếc ghế mà mẹ vợ vừa ngồi. Chiếc ghế bất ngờ cản vào chân Đồng Lỗi đang trong cơn kích động, phát ra một tiếng “choang” lớn, khiến đôi tình nhân hoang dã trên sofa lập tức giật mình tỉnh táo.

Hai người nương theo ánh sáng yếu ớt bên ngoài, vừa nhìn thấy con d.a.o thái rau sáng loáng trong tay anh ta, liền sợ hãi hét ầm lên.

Đồng Lỗi nhanh chóng chống tay bò dậy, vung d.a.o c.h.é.m về phía anh Diêu đang hoảng loạn bỏ chạy về phía cửa.

“Cứu mạng!”

“Ông xã! Ông xã, đừng mà!”

Tôn Thiến Tuyết hoảng hốt bật dậy khỏi sofa, lao tới muốn chắn trước người Đồng Lỗi. Lúc này cô ta chẳng còn quan tâm mình có bị c.h.é.m hay không, chỉ muốn cứu người đàn ông kia.

Nhưng cô ta vẫn chậm hơn một bước. Khi vừa ôm được lấy chân Đồng Lỗi, nhát d.a.o đầu tiên của anh ta đã c.h.é.m trúng vai anh Diêu.

“Áaaaaa!”

Tiếng hét t.h.ả.m vang vọng khắp phòng, cuối cùng cũng khiến đôi vợ chồng già trong phòng ngủ phụ giật mình tỉnh dậy. Họ vội vã chạy ra, liền trông thấy cảnh tượng hỗn loạn trong phòng khách.

Bố Tôn nhìn thấy con rể đang cầm dao, rồi thấy con gái đang ôm chặt lấy chân anh ta, tim ông lập tức co rút lại — ông tưởng người bị c.h.é.m là con gái mình.

Ông vội lao tới định giật con d.a.o ra khỏi tay Đồng Lỗi, nhưng vừa đi được hai bước, ông đã nhìn rõ người đàn ông đang nằm co quắp trên sàn.

Bố Tôn thở hắt ra một hơi, sắc mặt trắng bệch. Lúc này ông còn gì không hiểu nữa.

“Dừng tay đi, Đại Lỗi! Mau dừng tay lại! Có gì thì từ từ nói, bố mẹ sẽ làm chủ cho con, con mau dừng tay lại đi!”

Dưới sự can ngăn quyết liệt của bố Tôn, mẹ Tôn và cả Tôn Thiến Tuyết, cuối cùng họ cũng ngăn được Đồng Lỗi. Tuy vậy, trong cơn hỗn loạn vừa rồi, anh ta vẫn kịp c.h.é.m thêm mấy nhát, khiến anh Diêu bị thương khá nặng.

Đợi khi bố Tôn cuối cùng giật được con d.a.o trong tay con rể, ông lập tức gọi cấp cứu. May mắn là xe cứu thương đang ở gần khu chung cư, nhanh chóng có mặt để đưa người bị thương đến bệnh viện.

Khi thấy xe cấp cứu rời đi, bố Tôn quay lại, giận đến run người.

“Bốp!”

Đây là lần đầu tiên trong đời ông đ.á.n.h con gái mình — cú tát ấy như trút cả nỗi nhục nhã và thất vọng. Ông cảm thấy mặt mũi già này, đến nay coi như đã mất sạch.

Đồng Lỗi sau đó bị cảnh sát đưa đi, chỉ khác là anh Diêu không c.h.ế.t, chỉ bị thương.

Bị người khác chém, tất nhiên anh ta không chịu bỏ qua. Ban đầu, anh Diêu kiên quyết đòi đưa Đồng Lỗi vào tù.

Bố mẹ Tôn cũng có mặt ở hiện trường, biết rõ mọi chuyện là do nhà mình sai — do họ không dạy con gái đến nơi đến chốn, để nó phản bội chồng. Hai ông bà chỉ còn cách chạy đôn chạy đáo, cầu xin người ta nương tay, hứa sẽ bồi thường thỏa đáng, mong sao chuyện không bị làm lớn.

Anh Diêu bị cầu xin mấy lần, cơn giận cũng nguôi đi phân nửa. Hơn nữa, hắn là người chạy đến nhà người ta để ăn vụng vợ, nói ra cũng không hay ho gì.

Hắn còn là cán bộ doanh nghiệp nhà nước, chuyện như vậy mà lan truyền ra ngoài thì chẳng có lợi ích gì cho hắn. Cuối cùng, hắn đành ngậm bồ hòn làm ngọt, nhận một khoản bồi thường rồi bỏ qua.

Về phía Đồng Lỗi, vì nạn nhân không truy cứu nữa nên anh ta chỉ bị tạm giam một thời gian rồi được thả ra.

Vừa ra khỏi trại, bố mẹ Tôn lập tức đưa con gái đến cầu xin anh ta tha thứ. Nhưng đã qua nhiều ngày, anh ta sớm bình tĩnh lại.

Lúc này nhìn Tôn Thiến Tuyết, anh ta không còn chút dịu dàng nào như trước mà giống như đang nhìn một con ruồi vừa ăn phân, tràn đầy sự ghê tởm.

Sau một hồi im lặng, Đồng Lỗi mới lạnh giọng hỏi:

“Đây là lần thứ mấy rồi?”

Tôn Thiến Tuyết nước mắt giàn giụa, nhưng vẫn thề thốt đây là lần đầu tiên.

Lần đầu tiên đã bị anh ta bắt gặp, cô ấy cam đoan rằng trước đây chưa từng có.

Đồng Lỗi nghe xong không nói gì, còn tin hay không thì chỉ có bản thân anh ta biết.

Ý của bố mẹ Tôn là con gái đã biết lỗi, mong hai người có thể tiếp tục sống tốt với nhau, sau này Tôn Thiến Tuyết đảm bảo sẽ không tái phạm nữa.

Nhưng Đồng Lỗi không muốn. Anh ta kiên quyết ly hôn, nhất định phải ly hôn.

Bất kể bố mẹ Tôn cầu xin thế nào, anh ta cũng không đồng ý tiếp tục chung sống. Hai ông bà sợ nguyên nhân ly hôn bị lộ ra ngoài, con gái sẽ không còn mặt mũi nào, nên chỉ biết thỏa hiệp.

Ba người bàn bạc, quyết định bồi thường cho Đồng Lỗi về mặt tiền bạc. Tôn Thiến Tuyết ra đi tay trắng, tất cả của hồi môn khi kết hôn hai năm trước đều để lại, thậm chí cả tiền sính lễ cũng trả lại.

Nhà họ Tôn chỉ có một yêu cầu, xin Đồng Lỗi vì tình cảm mấy năm qua, giữ kín nguyên nhân ly hôn với bên ngoài, để họ giữ lại chút thể diện cuối cùng.

Đồng Lỗi nhìn hai ông bà với mái tóc bạc đi nhiều trong thời gian ngắn, trong lòng cũng không dễ chịu. Nếu là lúc đầu, anh ta chắc chắn sẽ không đồng ý, nhưng sau một thời gian dài bình tĩnh lại, anh ta gật đầu chấp thuận.

Khi chỉ còn lại một mình, Đồng Lỗi cuối cùng cũng hiểu được ý nghĩa việc đại sư bảo anh ta đón bố mẹ vợ đến. Có lẽ là vì sợ anh ta trong lúc nóng giận làm ra chuyện không thể cứu vãn.

Nếu khi đó không có ai ngăn cản, với tính cách của mình, anh ta biết rõ rằng nếu không c.h.é.m c.h.ế.t đối phương thì anh ta sẽ không dừng tay.

Nếu thật sự c.h.é.m c.h.ế.t người, hậu quả chờ đợi anh ta thế nào, không cần nói cũng rõ.

Anh ta nghĩ đến tiền quẻ trước đây chưa trả, sau khi hoàn tất thủ tục ly hôn liền đi đến quán xem bói, nhưng chỉ thấy quầy tiếp tân.

“Đại sư đã biết ông sẽ đến, có để lại lời nhắn, nói rằng kiếp nạn lớn nhất trong số mệnh của ông đã qua, phía sau là một con đường bằng phẳng, và còn nói rằng chính duyên của ông ở quê nhà, sự phát triển sau này cũng ở đó.”

Đồng Lỗi lặp đi lặp lại câu nói này của Vệ Miên. Điều này trùng khớp với suy nghĩ gần đây của anh ta. Ở Thanh Bình, anh ta đã trải qua sự phản bội của vợ, ngày càng chán ghét nơi này và muốn trở về quê, chỉ là trong lòng vẫn có chút không cam lòng khó tả.

Nhưng với lời nói của Vệ Miên, anh ta càng thêm kiên định với quyết tâm của mình.

Đồng Lỗi chuyển khoản trực tiếp mười vạn cho Vệ Miên, sau đó bán nhà, mang theo hy vọng về tương lai, lên đường trở về quê nhà.

Thực ra mệnh cách của Đồng Lỗi rất tốt, sau khi vượt qua kiếp nạn này, quãng đời còn lại của anh ta thực sự là một con đường bằng phẳng.

Người vợ kế tiếp của anh ta là một bà chủ giàu có, một bà chủ giàu có thực sự, kinh doanh chuỗi cơ sở giáo dục, thu nhập hàng năm ít nhất vài chục triệu nhân dân tệ.

Nói là bà chủ giàu có, nhưng thực ra đối phương không lớn tuổi lắm, bằng tuổi với anh ta, chỉ là ngoại hình bình thường.

Bà chủ giàu có này cũng đã ly hôn, thời đi học từng thích Đồng Lỗi, say mê vẻ ngoài của anh ta không dứt ra được.

Lần này nghe tin anh ta cũng ly hôn, cô ấy vội vàng từ nơi khác trở về, theo đuổi ngược rất lâu mới khiến anh ta đồng ý. Sau đó, bà chủ giàu có còn mua riêng cho anh ta một căn biệt thự rộng hai nghìn mét vuông, nội thất được trang trí vô cùng xa hoa.

Bà chủ giàu có chỉ có một yêu cầu duy nhất, mong Đồng Lỗi kết hôn với cô ấy, rồi chung sống hạnh phúc lâu dài.

Sau này hai người quả thật đã như vậy, sống rất hạnh phúc.

*

Và lúc này, Vệ Miên đã một lần nữa đến Cảng Thành (Hồng Kông).

Trước đó, cô đã thấy trong Thiên Nhãn rằng hai tháng sau, Lý Mẫn Kiệt sẽ ra tay với Lý Thiên Kỳ. Chỉ còn hai ngày nữa là đến thời điểm đó, Vệ Miên liền đến Cảng Thành trước.

Thanh Bình lúc này đã trở lạnh, nhưng Cảng Thành vẫn ấm áp. Trên đường phố, người mặc áo cộc tay và váy ngắn vẫn rất nhiều.

Vệ Miên bước đi nhẹ nhàng giữa dòng người tấp nập, dáng vẻ thong thả, lại hóa thành một tín đồ mua sắm đích thực.

Cô mua lại tất cả những thứ lần trước từng thấy hữu dụng, đẹp mắt và thú vị, gần như không bỏ sót món nào.

Mãi đến tối hôm trước ngày Lý Mẫn Kiệt ra tay, cô mới gọi điện cho Lý Bá Uyên, nói rõ mục đích mình đến Cảng Thành.

Tiện thể, cô cũng nói cho ông biết rằng nếu muốn thanh lý môn hộ, thì đây chính là cơ hội.

Lý Bá Uyên nghe xong lời Vệ Miên, hồi lâu vẫn không nói nên lời.

Ông vốn tưởng chuyện này đã sớm kết thúc, không ngờ vẫn có kẻ còn ôm lòng dạ hiểm độc như vậy, điều đó khiến ông khó mà chấp nhận nổi.

Nhưng dù khó chấp nhận đến mấy thì vẫn phải đối mặt. Trước đây, ông đã tuyên bố trước mặt mọi người rằng nếu ai dám giở trò, tuyệt đối không tha thứ.

Lần này, coi như là thanh lý môn hộ của nhà họ Lý!

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.