Đại Lão Ốm Yếu Và Thiên Kim Giả Gây Bão Toàn Cầu - Chương 2

Cập nhật lúc: 07/09/2025 16:58

"Tiểu Lạc, sao cô có thể làm như vậy chứ?” Mạnh Nhạc Anh vừa đỡ mẹ, vừa lên tiếng trách móc nhìn An Thư Lạc.

"Nếu không thì sao? Đứng yên để bà ta đánh à?" An Thư Lạc bật cười khinh bỉ, nhìn Mạnh Nhạc Anh từ trên xuống dưới, ánh mắt đầy ẩn ý.

Trong mắt mọi người, Mạnh Nhạc Anh luôn là một người dịu dàng, lương thiện, tràn đầy năng lượng tích cực. Trước đây, An Thư Lạc cũng từng nghĩ như vậy.

Nhưng sau những năm tháng được "rèn giũa" bởi các mỹ nhân đa tình ở Hoán Nguyệt Tông, cô đã lột xác hoàn toàn. Suốt gần 30 năm ở Hoán Nguyệt Tông, cô đã tua lại những gì xảy ra trong kiếp này vô số lần. Nếu bây giờ vẫn bị lừa gạt thì cô thật sự không còn cứu được nữa.

Nhìn hai mẹ con trước mặt đang diễn cảnh mẹ hiền con thảo, An Thư Lạc quay lưng, lẳng lặng đi vào trong.

Thái độ lạnh nhạt này của cô khiến cơn giận của Chung Giai Mỹ bùng lên.

“Con tiện nhân này..."

"Mẹ!" Mạnh Nhạc Anh vội ngăn mẹ lại, dịu dàng khuyên: “Mẹ đừng giận, lát nữa Tiểu Lạc sẽ đến nhà họ Bạch thôi."

Nghe vậy, cơn giận của Chung Giai Mỹ dịu đi phần nào, trên mặt thậm chí còn thoáng chút đắc ý. Nhìn An Thư Lạc vẫn còn lề mề trong phòng, khuôn mặt có vài phần giống nhau của bà ta và Mạnh Nhạc Anh lại toát lên vẻ châm chọc, cay nghiệt.

"Khi đã đến nhà họ Bạch rồi, con bé phải biết điều, người ta sai gì thì làm nấy, cấm cãi lời. Đừng làm nhà họ Mạnh chúng ta mất mặt vì con bé thiếu giáo dục!"

Giáo dục ư?

An Thư Lạc ngẩng đầu nhìn thẳng vào Chung Giai Mỹ, khóe môi khẽ nhếch, suýt thì bật thành tiếng cười châm biếm.

Gia tộc Mạnh thị mà lại có thứ đó à?

Nhưng An Thư Lạc chẳng buồn đôi co thêm với người phụ nữ này. Mọi lời qua tiếng lại đều vô nghĩa. Cô nhanh chóng vơ vội vài bộ quần áo cùng giấy tờ tùy thân cần thiết vào chiếc vali nhỏ, kéo khóa lại, cầm điện thoại rồi sải bước ra ngoài.

Mạnh Nhạc Anh đứng một bên, thấy An Thư Lạc có vẻ ngoan ngoãn lạ thường, lòng cô ta bỗng dấy lên một dự cảm chẳng lành. Linh tính mách bảo mọi chuyện sẽ không thuận lợi như mong đợi.

Đúng như dự cảm, vừa ra đến cửa, An Thư Lạc liền bỏ qua chiếc xe sang trọng của nhà họ Bạch, thẳng tiến về phía cổng chính.

"Con ranh này định làm gì?!" Chung Giai Mỹ lập tức biến sắc, chắn ngang đường cô. "Mắt mày mù à? Không nhìn thấy xe nhà họ Bạch đang đợi kia sao? Đúng là đồ ngu dốt không biết điều!"

An Thư Lạc bình thản nghiêng đầu nhìn thẳng vào bà ta, ngữ khí không hề d.a.o động: "Tôi thấy rõ mồn một. Nhưng chuyện đó thì liên quan gì đến tôi? Tôi không đi."

Chung Giai Mỹ sững sờ trong giây lát, rồi bất ngờ bật cười khẩy, giọng đầy châm biếm: "Không đi? Mày nghĩ mày có tư cách để từ chối sao?"

Bà ta quét mắt nhìn cô từ trên xuống dưới, ánh mắt đầy rẫy vẻ khinh miệt và sự chế giễu.

Với thân hình sồ sề, tròn xoe, gương mặt sưng phù vì lạm dụng quá nhiều thuốc kích thích, An Thư Lạc đã đánh mất hoàn toàn vẻ đẹp từng khiến cộng đồng mạng phát cuồng, xưng tụng là "sắc đẹp nghiêng nước nghiêng thành."

Hơn nữa, tai tiếng "tiểu tam" cách đây không lâu cũng đã biến cô thành cái gai trong mắt công chúng, không còn đường nào để xuất hiện trước truyền thông.

Chưa kể, hiện tại cô vẫn đang bảo lưu kết quả đại học, ngay cả tấm bằng tốt nghiệp cũng chưa có. Cô nghĩ với bộ dạng này, mình có thể làm được gì? Chắc chỉ có thể đi đóng vai lợn trong phim truyền hình thôi nhỉ?

"Nhìn lại chính mình xem! Tính tình thì thối nát, năng lực thì yếu kém, làm cái gì cũng hỏng bét, đúng là thứ vô tích sự! Ngay cả gương mặt xinh đẹp duy nhất còn lại cũng đã bị hủy hoại rồi. Nhà họ Bạch chịu nhìn trúng cái loại như mày đã là phúc tổ ba đời, vậy mà mày còn dám chảnh chọe từ chối sao? Mày tưởng mày là ai hả?!"

"Mẹ ơi, mẹ đừng nói Tiểu Lạc như vậy chứ..." Mạnh Nhạc Anh vội vàng lên tiếng, giọng nói ngọt ngào pha chút nũng nịu, ra vẻ khuyên can.

Nhìn màn kịch phối hợp quá đỗi ăn ý của hai mẹ con, một người đóng vai ác miệng, một người lại ra vẻ hiền lành, An Thư Lạc chỉ thấy lòng mình bình lặng, không còn chút xấu hổ, tức giận, hay phẫn uất như bản thân của kiếp trước.

Từ nhỏ, cô đã bị những lời nói cay nghiệt và hành động chèn ép bào mòn tinh thần, luôn sống trong sự thiếu tự tin về chính mình. Nhưng nhờ sự chỉ dẫn của các sư tỷ tại Hoán Nguyệt Tông, cô đã học được cách đứng vững và mạnh mẽ hơn.

Giờ đây, cô không còn là cô bé ngốc nghếch ngày nào nữa!

Đối diện với khuôn mặt giận tím mặt của Chung Giai Mỹ, An Thư Lạc khẽ nhếch môi cười khẩy: "Đúng vậy, tôi đây vừa vô dụng, vừa kém cỏi, làm sao xứng đáng với gia đình họ Bạch cao quý kia chứ? Thế nên cơ hội tốt đẹp này, tôi xin nhường lại cho Mạnh Nhạc Anh. Cô ta mới là người phù hợp nhất để gả vào đó!"

Nghe những lời này, sắc mặt hai mẹ con lập tức biến đổi, từ trắng sang xanh.

Chung Giai Mỹ giận đến run người, giơ cao tay lên định tát cô, quát lớn: "Mày vừa nói cái gì?!"

An Thư Lạc nhanh như chớp tóm lấy cổ tay bà ta, rồi vặn ngược ra phía sau một cách dứt khoát.

"Đau quá! Đau quá! Buông ra!" Chung Giai Mỹ thét lên chói tai vì đau.

"Buông mẹ tôi ra ngay!" Mạnh Nhạc Anh cũng tái mặt, hốt hoảng lao tới.

Nhưng chưa kịp để cô ta xông tới, An Thư Lạc đã buông tay Chung Giai Mỹ ra.

Chung Giai Mỹ còn chưa kịp đứng vững để trút cơn giận, An Thư Lạc đã thản nhiên rút điện thoại ra, giả vờ bấm số gọi cảnh sát. Cô nhếch môi cười đầy ẩn ý: "Tôi nghĩ nếu chuyện này mà bị phanh phui ra ngoài, chắc chắn sẽ thu hút sự quan tâm lớn của công chúng đấy nhỉ."

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.