Đánh Cắp Trái Tim - Chương 137: Anh Là Kẻ Cướp À? - 1
Cập nhật lúc: 10/09/2025 15:28
Tống Cảnh Hạo hơi giật mình.
- Anh...
Vừa dứt lời, chuông cửa phòng liền reo lên.
Anh nhíu mày, không vui lắm khi có người gõ cửa vào lúc này. Anh đứng dậy, nhìn thấy bụng phẳng lì của Lâm Hân Nghiên lộ ra do gấu áo bị vén lên. Anh đưa tay chỉnh lại quần áo cho cô, rồi nhìn cô.
- Anh không bắt nạt em đâu. Sao em lại khóc?
Lâm Hân Nghiên ngồi dậy, không muốn nói chuyện với anh nữa, cô quay đầu lại, vẫn còn giận anh.
Tống Cảnh Hạo thở dài.
- Để anh ra mở cửa.
Áo đã cởi ra, anh không thể mặc nó nữa. Vì vậy, anh lấy một chiếc áo choàng tắm mặc vào rồi đi ra mở cửa.
Đứng ở cửa là một cô gái với thân hình nóng bỏng, mặc chiếc váy bó màu tím để lộ cặp đùi thon dài. Cô có mái tóc vàng gợn sóng, đi giày cao gót đen. Thấy người đàn ông mở cửa, cô đưa tay vuốt tóc, hé đôi môi đỏ mọng.
- Tôi tên là You.
Rồi, cô tự mình bước vào.
- Đừng lo, tôi rất giỏi, chắc chắn sẽ làm anh hài lòng.
Người phụ nữ dường như đã quen với tình huống này, bước đến bàn, rót cho mình một ly rượu vang đỏ. Cô đưa ly lên môi nhấp một ngụm. Nhìn người đàn ông cực kỳ điển trai, cô nghĩ mình đã trúng số độc đắc. Cô sẵn sàng ngủ với một người đàn ông như vậy mà không cần tiền, chưa kể còn được trả nhiều tiền như vậy, nên càng thêm phấn khích.
- Tôi cũng có thể đáp ứng bất kỳ yêu cầu đặc biệt nào của anh, dù là bằng miệng hay là...
Cô chưa kịp nói hết câu, đã thấy Lâm Hân Nghiên từ trong phòng ngủ bước ra, mắt trợn tròn.
- Cô là ai?
Chẳng lẽ anh ta lại gọi một người phụ nữ khác ngoài cô?
Nghĩ vậy, người phụ nữ đánh giá Lâm Hân Nghiên, người ăn mặc kín đáo và không trang điểm. Tuy xinh đẹp, nhưng cô ấy không hề lẳng lơ.
Muốn vui vẻ, tất nhiên phải có người biết cách vui vẻ.
Người phụ nữ nhìn Tống Cảnh Hạo.
- Chúng ta l.à.m t.ì.n.h tay ba à?
“…”
Sắc mặt Tống Cảnh Hạo hoàn toàn tối sầm.
- Cút ra!
Vẫn chưa hiểu chuyện gì, người phụ nữ mỉm cười nói.
- Tôi không ngại l.à.m t.ì.n.h tay ba.
Lâm Hân Nghiên cũng hiểu người phụ nữ này đang làm gì. Vậy ra đây là dịch vụ không miễn phí sao?
Nghe xong, cô nổi hết cả da gà.
[Em chào các độc giả yêu quý. Mọi người nếu theo đọc truyện em thì xin hãy chỉ đọc ở web Monkeyd (Monkeyd.net.vn) để em có động lực ra chương nhanh ạ.]
Loại dịch vụ này đúng là có ở khắp mọi nơi.
Ngay cả khách sạn năm sao cao cấp như thế này cũng không ngoại lệ.
Lâm Hân Nghiên liếc nhìn Tống Cảnh Hạo, đắc ý nói.
- Cũng tốt. Sao trông anh ủ rũ thế? Tôi sẽ không làm phiền anh nữa.
Người phụ nữ kia phấn khích. Cô không muốn chia sẻ một người đàn ông cao ráo, đẹp trai, lại còn trông mạnh mẽ như vậy với những người phụ nữ khác.
Nghe Lâm Hân Nghiên nói muốn đi, người phụ nữ kia tự nhiên vui mừng, trên mặt hiện lên vẻ mừng rỡ.
Tống Cảnh Hạo liếc nhìn cô ta với vẻ chán ghét, rồi nhìn Lâm Hân Nghiên, cảnh cáo.
- Cút đi nếu em dám.
Lâm Hân Nghiên trừng mắt nhìn anh.
- Anh là kẻ cướp à?
- Nếu em đã nói vậy. – Tống Cảnh Hạo bước về phía cô, đứng cạnh cô, rồi cúi xuống.
- Đây là việc của em. Em tự giải quyết đi.
Lâm Hân Nghiên nghiến răng không nói nên lời.
Người phụ nữ thấy Tống Cảnh Hạo bước vào phòng ngủ liền đi theo. Vừa đến cửa, Lâm Hân Nghiên đã đưa tay ngăn cô lại.
- Xin lỗi, cô có thể về. Ở đây không cần cô phục vụ nữa.
Người phụ nữ biến sắc, nhướn đôi lông mày thanh tú lên.
- Giờ thì sao? Cô định chiếm trọn khách hàng của tôi à?
Lâm Hân Nghiên cũng thay đổi sắc mặt.
- Tôi không làm giống như cô đâu.
- Cô muốn tự đi hay để tôi gọi lễ tân? - Lâm Hân ngập ngừng.
- Nếu tình hình trở nên khó chịu, cô sẽ gặp rắc rối đấy. - Lâm Hân Nghiên ngẩng đầu lên với vẻ uy nghiêm.
Người phụ nữ tỏ vẻ miễn cưỡng, nhưng một người đàn ông đủ khả năng chi trả cho một căn phòng như vậy chắc hẳn phải giàu có và đáng kính, và xét theo thái độ của người đàn ông trước đó, anh ta cũng không ưa cô.
Đây là lần duy nhất cô bị từ chối.
Tâm trạng cô không tốt, cô lạnh lùng nói.
- Tôi đã đến, tiền sẽ không được hoàn lại.
- Không sao. - Lâm Hân Nghiên đáp nhanh, muốn đuổi cô ta ngay lập tức.
Người phụ nữ liếc nhìn phòng ngủ, hừ lạnh một tiếng rồi lắc hông bước ra ngoài.
