Dare You To Death - Special 3

Cập nhật lúc: 15/12/2025 11:04

“Anh Jade, đồ ăn đến rồi ạ!”

Giọng nói trong trẻo vang lên giữa sảnh đồn. Một cô gái trẻ, xinh xắn như học sinh mới tốt nghiệp, bước vào với túi cơm hộp mà các Trung sĩ đã đặt cho bữa trưa.

“Đội trưởng đang ở văn phòng trên tầng,” một trung sĩ nhắc.

“Vậy tôi mang lên cho anh Jade nhé.”

“Này! Để đồ ăn lại rồi đi một mình đi.”

“Lần này ai trả tiền đây?”

“Hỏi Đội trưởng ấy.”

Cô gái ấy — Dee, con chủ quán ăn mới mở gần đồn — đã để ý Jade suốt hai tuần nay. Kể từ lần đầu thấy vị Đội trưởng đến ăn trưa cùng cấp dưới, cô liền kết luận: đây chính là mẫu người đàn ông lý tưởng của mình.

Đã quen đường, Dee bước lên tầng hai, vừa đi vừa vuốt tóc, chỉnh lại nụ cười sao cho dễ thương nhất trước khi gặp Jade.

Nhưng khi cô chuẩn bị gõ cửa, tiếng bước chân xuất hiện phía sau. Cô quay lại và nhìn thấy một người đàn ông cô chưa từng gặp — không cao to như Jade, nhưng sắc sảo, thu hút một cách khó giải thích.

“Chào cô, cô đang tìm ai à?” người đó hỏi.

“Dạ, em tìm anh Jade ạ.”

“Anh Jade…?”

Cậu còn chưa kịp hỏi thêm thì cánh cửa văn phòng mở ra.

“Kamin. À… Dee? Cô làm gì ở đây vậy?” Jade nhìn cả hai, có chút kinh ngạc.

“Em đến thu tiền cơm trưa. Các anh đặt mười hộp. Còn phần này là của anh.” Dee đưa cho Jade hộp cơm và một ly nước màu đỏ, kèm theo nụ cười e thẹn.

Vẻ mặt Kamin lập tức cứng lại.

Jade liếc sang cậu, hiểu ngay sự khó chịu đang cuộn lên trong mắt người yêu.

“Cảm ơn cô,” Jade nói nhanh. “Tôi trả tiền đây. Nhưng lần sau cô không cần mang tận nơi cho tôi đâu.”

“Sao lại không? Em đang theo đuổi anh mà.” Dee nói tỉnh bơ.

Bàn tay Jade khựng lại.

“Tôi đi đây, Đội trưởng. Khi nào rảnh thì ghé văn phòng tôi lấy tài liệu.” Kamin đột ngột rời đi.

“Kamin— chờ đã.” Jade gọi.

Nhưng Kamin không dừng. Cậu rời khỏi đó mà không nhìn lại. Công việc dồn dập đã đủ mệt, giờ còn phải đối mặt cảnh người khác công khai theo đuổi người yêu mình. Điều khiến cậu khó chịu nhất là: Jade không nói gì cả.

Cậu rất bận rộn với các vụ án và còn chuẩn bị tài liệu cho cảnh sát, nên không có nhiều thời gian ở đồn.

Nhưng không ngờ người yêu của mình lại có người theo đuổi.

Hơn nữa, dường như cô gái ấy không biết rằng Jade đã có người yêu.

Tại sao anh ấy không nói ra?

Kamin trở về văn phòng mình, đặt tập tài liệu lên bàn rồi ngồi xuống. Một hơi thở dài kéo ra, nặng trĩu.

Nhiều năm bên nhau, Kamin chưa từng nghĩ đến chuyện đổi lòng. Cậu biết tình yêu lâu dài đôi khi cần nỗ lực, nhưng không nghĩ rằng sự im lặng của Jade lại khiến mình cảm thấy bất an đến vậy.

Điện thoại rung, cắt ngang dòng suy nghĩ.

“Alo?”

[Cậu quên tài liệu ngân sách này.]

“À… tôi sẽ đến lấy ngay.”

[Không cần. Tôi đứng ngay trước đồn rồi.]

Kamin nhíu mày trước khi đứng dậy và đi xuống gặp người vừa đến mà không hề báo trước. Cậu cúp máy khi thấy vị cảnh sát cấp cao đang vẫy tay với mình ở tầng dưới.

“Không cần phiền anh phải đến đây thế này đâu.”

“Tôi thấy dạo này cậu phải lái xe đi lại nhiều nên nghĩ rằng cậu sẽ mệt. Vì vậy tôi quyết định mang nó đến và nhân tiện xem qua đồn luôn.”

“Như những gì anh thấy thôi.”

“Nó gọn gàng hơn lần trước tôi đến nhiều.” Khunpol mỉm cười bằng ánh mắt ấm áp — hơi quá mức công việc cho phép.

Gần đây, họ thường xuyên gặp nhau do phải thảo luận về ngân sách. Anh không thể phủ nhận rằng mình cảm thấy có thiện cảm với Kamin.

“Liệu có làm phiền cậu không nếu tôi nhờ cậu dẫn tôi đi tham quan?”

“Không sao, tôi rảnh.”

“Kamin—” một giọng nói từ cầu thang vang xuống.

Cả hai ngẩng lên. Nhưng điều thu hút sự chú ý của Kamin là cô gái trẻ vừa bước xuống trong vừa ôm lấy tay người yêu cậu.

“Đây chắc là Đội trưởng Jade. Xin chào.”

Jade gần như không nhìn Khunpol, chỉ nhìn Kamin bằng ánh mắt đầy căng thẳng.

“Kamin.”

“Đội trưởng.” Giọng Kamin lạnh lại, lễ phép đến mức xa cách. Jade cau mày. Không phải lúc để cãi nhau… nhưng cũng không thể trì hoãn.

“Kamin, chúng ta nói chuyện được không?”

“Tôi đang làm việc với Thanh tra Khunpol. Chuyện của cậu gấp lắm không?”

“Gấp.” Jade đáp bằng giọng chắc nịch.

Không khí trong đồn lập tức căng cứng.

Khunpol lên tiếng trước: “Hay chúng ta vào văn phòng cậu nói chuyện nhé?”

“Cứ tự nhiên. Anh có thể đưa người của mình đi cùng, Đội trưởng.” Kamin dẫn đường lên tầng hai. Jade bực đến mức trái tai đỏ lên — không phải vì Dee, mà vì cách Khunpol nhìn Kamin.

Trong văn phòng, bốn người bước vào. Khunpol phá vỡ im lặng đầu tiên. “Khi nào cậu có thể dẫn tôi đi tham quan?”

“Tham quan?” Jade nhắc lại với giọng không giấu được tức giận.

“Chúng ta có thể đi ngay bây giờ.”

“Cậu không định nói chuyện với Đội trưởng trước sao?”

“Kamin, chúng ta nói chuyện trước được không?”

“Cậu muốn nói gì?” Kamin khoanh tay, liếc sang Dee — người vẫn bám lấy tay Jade như không biết sợ.

“Chúng ta bình tĩnh lại một chút được không?” Jade nói, cố kiềm chế.

“Bình tĩnh như thế nào vậy?”

“Ờ… anh Jade, bố em gọi. Em về trước.” Dee lí nhí.

“Khoan đã, Dee.”

Kamin lập tức nhìn sang Jade, ánh mắt tối đi.

“Tôi chưa nói với cô là tôi có người yêu sao?” Jade hỏi.

“Rồi, nhưng em vẫn muốn theo đuổi anh. Vì anh đẹp trai mà.” Dee phồng má. Cô thích theo đuổi Jade vì vẻ ngoài và sự t.ử tế của anh, nhưng cô không có ý định trở thành người yêu của anh hay chia rẽ anh khỏi mối quan hệ hiện tại.

“Đây là Kamin, người yêu của tôi.”

“CÁI GÌ? Người yêu anh đẹp trai này là… anh ấy hả?” Dee trợn tròn mắt.

“Đúng.” Jade nói dứt khoát, nhấn mạnh từng chữ.

Jade nhìn Kamin, người vẫn đang đứng đó với vẻ mặt nghiêm túc. “Cậu ấy là người yêu của tôi.”

Jade nhấn mạnh mối quan hệ của họ, liếc nhìn Khunpol, người đang mỉm cười như hiểu ra nhiều điều.

Dee thì bật một tiếng “ối” nhẹ, rồi rời khỏi phòng với vẻ tiếc nuối nhưng không hề thù địch.

“Tôi biết ngay mà. Người yêu anh đẹp quá trời. Em thua.” Cô nói rồi đi mất.

“Anh đi được chưa?”

“Chưa. Tôi có hẹn với Kamin để tham quan nơi này mà.”

“Anh không thể đi một mình sao?”

“Tôi muốn Thanh tra Kamin đi cùng tôi.” Khunpol nói đùa, mỉm cười với Kamin, điều này suýt làm Jade mất kiên nhẫn.

“Anh muốn đ.á.n.h nhau sao?”

“Đủ rồi, Jade.”

“Hahaha, lời đồn nóng tính của cậu đúng là không sai, Jade.” Khunpol cười trước khi đứng dậy. “Tôi không phá hai người nữa. Tôi sẽ thông báo cho cậu về ngân sách sau nhé, Kamin.”

“Cảm ơn, Thanh tra Khunpol.”

“Không có gì.” Khi Khunpol rời đi, căn phòng chỉ còn lại cặp đôi chưa giải quyết xong vấn đề của mình. Jade đóng cửa lại để tránh bị làm phiền.

Quay lại, anh thấy ánh mắt Kamin đã dịu lại.

Anh bước đến chỗ cậu và quỳ xuống.

“Cậu có nghe tôi nói không, Kamin?”

“Tôi đang nghe.”

“Dee chỉ muốn đùa thôi. Tôi đã nói với cô ấy ngay từ ngày đầu tiên là tôi có người yêu rồi.”

“Đùa bằng cách bám lấy cậu như thế sao? Tôi có nên coi đó là chuyện bình thường không?”

Jade tựa đầu vào đùi Kamin — động tác vừa xin lỗi vừa năn nỉ. Anh biết mình sai. Nếu ai khác bám lấy Kamin như thế, anh cũng sẽ nổi điên.

“Tôi xin lỗi,” Jade nói nhỏ. “Thật sự xin lỗi, Kamin.”

Kamin định nói gì đó, nhưng Jade đã ngẩng lên, khẽ ôm mặt cậu.

“Tôi yêu cậu. Nhiều lắm. Và tôi chưa từng nghĩ đến việc phản bội cậu.”

Một thoáng im lặng.

Rồi Kamin thở ra, mềm xuống. “Xin lỗi vì tôi hơi trẻ con.”

“Không. Tôi mới là kẻ thiếu suy nghĩ.” Jade siết nhẹ eo Kamin. “Chúng ta ổn rồi chứ?”

“Ừ.”

Jade hôn cậu, nhẹ như an ủi. Kamin phì cười.

“Thế còn vị Thanh tra kia thì sao? Tôi có nên lo lắng không?”

“Tôi nói với anh ấy là tôi đã có người yêu rồi. Chúng tôi chỉ nói chuyện công việc thôi.”

“Được rồi.”

“Ghen à?”

“Ghen chứ.”

“Tôi cũng vậy.”

“Cậu thật đáng yêu,” Jade nhẹ nhàng hôn lên môi Kamin hết lần này đến lần khác, cho đến khi Kamin bật cười.

Hiểu lầm đã được nhanh chóng làm rõ. Sau khi nói chuyện và hiểu nhau hơn, họ quyết định cùng nhau đi ăn, vì họ chưa ăn trưa.

..

..

“Dee, con nhận order ở bàn bốn nhé?”

“Vâng, bố. Chào anh Jade!” Dee nói to. Nhưng khi thấy Kamin, giọng cô dịu xuống. “Chào anh Kamin.”

“Ừm.”

“Xin lỗi chuyện sáng nay. Em chỉ đùa với anh Jade thôi vì anh ấy đẹp trai và là mẫu người em thích nữa.”

“Không sao đâu. Chúng tôi đã nói chuyện với nhau rồi.”

“Anh Jade đúng là kẻ lừa đảo. Sao anh ấy lại có một người yêu dễ thương như anh vậy chứ?”

“Tôi đã nói với cô là người yêu tôi rất dễ thương rồi mà.”

“Anh Jade luôn nói về anh Kamin đấy. Anh ấy bảo anh dễ thương và tuyệt vời lắm. Em ước gì em cũng có một người yêu như thế.”

“Khụ!”

“Ý em là một người khác, hehe.”

Kamin cười khẽ, thấy rằng Dee không hề có ý định nghiêm túc với Jade.

“Tôi đã nói tôi yêu cậu rồi mà, Kamin.” Jade nhướng mày và nắm lấy tay Kamin.

“Tôi biết.” Kamin nhẹ nhàng bóp tay Jade để thu hút sự chú ý của anh. “Jade.”

“Sao?”

“Ngày mai, cậu có muốn đi đâu không?”

“Ngày mai à?”

“Ừ, cậu muốn đi đâu không?”

“Bất cứ nơi nào cậu muốn, Kamin. Thật ra, ngày nghỉ chúng ta cứ ở nhà cũng được.”

“Cậu quên rồi sao?”

“Quên gì?”

“Ngày mai là sinh nhật cậu.”

Jade nhíu mày trước khi suy nghĩ để nhớ ra ngày mai là sinh nhật mình.

“Đúng rồi, tôi quên mất.” Jade bật cười vì chính mình cũng bận đến mức quên mất.

Mỗi ngày của anh xoay quanh việc điều tra và truy đuổi tội phạm, nên không có gì ngạc nhiên khi anh quên những chi tiết như sinh nhật của mình.

“Chúng ta cứ ở nhà thôi, để cậu có thể nghỉ ngơi.”

“Không sao đâu.”

Mặc dù hỏi như vậy nhưng môi Kamin lại cong lên thành một nụ cười khi cậu nghĩ đến điều bất ngờ đã lên kế hoạch cho người yêu mình. Ít nhất, sinh nhật Jade năm nay cũng sẽ là cơ hội để họ có thể ở bên nhau.

Đó sẽ không phải là một buổi kỷ niệm bình thường.

[Kết thúc]

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.