Đây Là Nông Trường, Không Phải Vườn Bách Thú!!! - Chương 106
Cập nhật lúc: 07/09/2025 06:19
----
Bạn trai : "Hoa Hoa......”
“Anh câm miệng trước đi.”
nhìn chằm chằm vào đôi mắt Tiểu Mỹ," Mẹ muốn nghe con nói thật, muốn cùng ba thì theo ba, mẹ sẽ thường xuyên đến thăm con.”
Tiểu Mỹ trả lời rất quyết đoán: "Con ở với mẹ.”
Ba là thế giới bên ngoài, đặc sắc, nhưng không phải nhà, mẹ mới vĩnh viễn là nhà của nó.
Hiểu được mình đã phạm sai lầm, Tiểu Mỹ nháy mắt mấy cái: "Mẹ, nói cho mẹ biết một bí mật, ba vụng trộm giấu tiền ở trong tủ giày.”
Bạn trai che mặt: "Đồ phản bội! Ba thương con vô ích.”
Cười rồi cúp video.
Cô chỉ là một người phát sóng chương trình thú cưng, chuyện tình cảm của hai người tự mình đi giải quyết đi, nhưng có một câu nhất định phải nói.
Lương Cẩm Tú nhìn chằm chằm màn hình nghiêm túc nói: "Các vị Bảo ba Bảo mẹ nhất định phải chú ý, đừng để bọn nhỏ xem phim truyền hình linh tinh."
Đây không phải là một ví dụ duy nhất, rất nhiều chú chó mèo có khả năng bắt chước rất mạnh. Đã từng có một video rất hot, một chú mèo Garfield rất thích xem phim hoạt hình, sau đó học được một thói quen xấu – không thể để trên bàn thứ gì, nó nhìn thấy liền đẩy, khiến cho cả nhà ăn cơm đều run sợ. Chỉ cần hơi không chú ý, thức ăn vừa làm xong liền bay xuống đất.
[Ha ha ha, hai cái Teddy nhà ta, nhìn thấy trên TV nam nữ chính thân mật liền bắt chước ôm hôn.]
[Nhà tôi thì không bắt chước, nhưng thấy trên ti vi có người cãi nhau thì liền mắng chửi.]
Người chiến thắng thứ hai:
khoảng bốn mươi tuổi, tự chăm sóc cũng không tệ lắm, xem như là một ông chú đẹp trai. Bối cảnh là một cái sân rất lớn, góc tường trồng mấy cây trúc trường thọ đã nhiều năm còn cao hơn cả tre, nhìn kỹ lại, còn có lựu, nho, hoa hải đường, vân vân.
Đúng vào mùa hè, tiểu viện xanh um tươi tốt, có hoa có quả.
[Hình như tôi nhìn thấy mục tiêu cuối cùng của đời mình, có nhà, trong nhà có sân, trong sân có hoa có cỏ.]
[Sân to như vậy tôi có thể ở nhà một tháng không ra khỏi cửa.]
[Những người sợ xã hội nhất định sẽ rất thích, muốn hít thở không khí trong lành lại không muốn gặp người, nếu có một cái sân như vậy thật tốt biết bao.]
nhìn bình luận vẫy tay: "Không tốt như vậy đâu, nhìn đẹp vậy thôi chứ xử lý rất phiền phức, hơn nữa hoa cỏ cây cối đều nhiều sâu."
Nói xong, ống kính nhắm ngay phía dưới cây đào bên cạnh.
Dưới gốc đào trồng một ít rau xà lách, trong bùn đất đen kịt, mấy con sâu cỏ đang vui vẻ bò tới bò lui.
[Eo, sâu bọ thật đáng sợ, mau đổi góc quay khácđi.]
[Cái này chưa tính là gì nha, ngoài ruộng đất có rất nhiều sâu bọ, cho nên mọi người hiểu vì sao rau hữu cơ đắt rồi chứ.]
vẫn còn châm chọc: "Muỗi cũng nhiều, không phun thuốc đuổi muỗi, cảm giác như lúc nào nó cũng có thể ăn thịt người.>
Lương Cẩm Tú phụ họa vài câu, khách khí nói: "Chú gặp phải vấn đề gì?”
“Trong nhà tôi không nuôi thú cưng.” điều chỉnh điện thoại, chuyển hướng về góc tường," Mọi người có thể nhìn thấy không?”
Ngôi nhà của vẫn giữ được phong cách cổ xưa ban đầu, tầng trệt nhìn ra một sân rất lớn, hàng rào sắt đen cao hơn một mét bao quanh sân. Anh thích hoa cỏ, đặc biệt là các loại cây ăn quả, vì vậy hơn mười năm chăm sóc đã biến sân nhỏ thành một công viên nhỏ tinh tế.
Nhà ở sườn núi phía đông, xa hơn về phía đông là tường sân của tiểu khu. Anh thích câu cá nhưng chỗ câu cá đều ở vùng ngoại ô, đi một lần rất phiền phức, vì vậy anh đào một cái ao rộng bảy tám mét vuông ở góc yên tĩnh này.
Cái hồ nước xuất hiện có vẻ rất đột ngột, không phù hợp với bối cảnh.
thuê một người làm vườn xây một hòn non bộ nhỏ xung quanh ao, sau đó trồng thêm cẩu kỷ tiễn trúc thích hợp sinh trưởng bên bờ nước.
Không ngờ nơi yêu thích này của anh lại hấp dẫn một vị khách không mời mà đến.