Đây Là Nông Trường, Không Phải Vườn Bách Thú!!! - Chương 209
Cập nhật lúc: 07/09/2025 06:27
----
Lúc đầu ông ấy cũng hơi lo lắng, dù còn nhỏ nhưng nó vẫn là một con gấu, không ngờ nó lại ngoan ngoãn như vậy, bảo lên xe liền lên xe, biết co móng vuốt khi ông thắt dây an toàn.
Ông xuống xe giữa đường gấu đen nhỏ cũng đi theo.
Nó đứng cạnh ông và nhìn xung quanh như thể đang làm nhiệm vụ canh gác!
Con chó lớn màu vàng của nhà hàng xóm ngửi thấy mùi nguy hiểm liền lao ra ngoài, khi thấy con gấu đen nhỏ nó sợ hãi đến cụp đuôi, cuống cuồng cảnh báo:
“Có gấu! Gấu đã vào làng!”
Gấu nhỏ màu đen còn sợ hãi hơn nó, dùng móng vuốt che mắt:
"Đừng cắn tôi, đừng cắn tôi, tôi rất ngoan."
Trịnh Phương đi ra nhìn thấy cảnh tượng này liền đuổi con ch.ó lớn màu vàng đi, thở dài:
“Không có mẹ thật đáng thương.”
Bà ấy đã xem buổi phát sóng trực tiếp của con gái mình tối qua.
Lương Cẩm Tú buồn ngủ đứng dậy, vội vàng ăn sáng rồi đi thẳng đến Cục Lâm nghiệp.
Không giống như chim cú nhỏ, những con thú lớn như gấu đen phải có mặt trực tiếp để làm thủ tục và ký giấy xác nhận trách nhiệm đặc biệt.
Cặp đôi già cũng bắt đầu bận rộn.
Trịnh Phương dọn dẹp nhà cửa, Lương Mộc Lâm tháo chiếc vòng cổ dùng để buộc con lừa ra, ông ấy nuôi gà ở nhà nhưng sợ bị gấu đen làm hại nên chỉ có thể dắt chúng ra vườn ăn quả.
Con gấu đen nhỏ không hề chống cự lại chiếc vòng cổ, cố gắng hết sức vươn cái cổ béo gần như không tồn tại của mình để hợp tác, nó đi theo Lương Mộc Lâm một lúc, đi theo Trịnh Phương một lúc, cuối cùng cũng đi theo Trịnh Phương.
Đối với nó, nó không mong muốn gì hơn ngoài tình mẫu tử.
Trịnh Phương rất vui mừng với sự lựa chọn sáng suốt của nó, bà xoa đầu nó thật mạnh và thưởng cho nó một quả táo lớn.
Con gấu đen nhỏ ngồi xổm trên mặt đất, hai tay cầm một quả táo, nếu trên người nó có nhiều lông trắng hơn thì gần như giống hệt gấu trúc quốc bảo.
Sau khi làm xong công việc, Trịnh Phương dẫn gấu đen nhỏ ra khỏi nhà, lập tức gây xôn xao dư luận.
Lương Cẩm Tú rất ít phát sóng trực tiếp vào ban đêm, phần lớn dân làng đều xem, đều biết gấu đen nhỏ xảy ra chuyện gì.
“À, tôi đã mang nó về rồi. Nó còn dễ thương hơn trong video nữa."
"Nó thật tốt. Tôi vẫn đang nghĩ đến việc nhà mình có một con ch.ó đen to lớn."
"Dì, để cháu chụp một tấm. Nhìn lại đi, vâng, nhìn sang đây và cười một chút."
Một người đã chụp bức ảnh, và những người dân làng khác đã phản ứng và lần lượt chụp ảnh rồi đăng lên WeChat Moments và các nền tảng video ngắn.
Trịnh Phương cảm thấy lúc này cô bà ấy không còn là một người phụ nữ quê mùa vác nông cụ đi làm vườn mà là một ngôi sao lớn tham dự một buổi lễ hoành tráng nào đó, con đường bùn vàng dưới chân bà ấy cũng đã thay đổi, biến thành một tấm thảm đỏ.
Sớm biết vậy bà ấy đã thay bộ quần áo đẹp hơn.
Con gấu đen nhỏ đã bị nhắm tới!
Trên ngọn cây ăn quả cao nhất trong vườn, cú nhỏ nhìn chú gấu đen mũm mĩm với đôi mắt vàng.
Đó không phải là một con gấu, đó là một đống tiền!
Nó muốn kiếm thật nhiều tiền để mở một rạp xiếc, giống như những gì được nói trong phim truyền hình, trên thế giới này, ngoại trừ tình yêu, tiền có thể mua hầu hết mọi thứ.
Nó có thể đi vòng quanh thế giới và bước vào thế giới, nó có thể mua cả núi thịt khô nhỏ, có thể mua vườn cây ăn trái này và tặng cho mẹ mình để bà dưỡng lão.
Còn có Trịnh Phương nữa.
Theo nó bí mật quan sát, Trịnh Phương luôn liếc nhìn thêm vài lần khi thấy video về một chàng trai đẹp.
Ha, chỉ là một giấc mơ nhỏ thôi, nếu có tiền nó sẽ mua cho bà ấy một trăm chàng trai bảnh bao.
Về phần Lương Cẩm Tú, nó cần phải quan sát kỹ hơn.
Nhưng tất cả những chuyện này đòi hỏi rất nhiều tiền, chỉ nó và cô đại bàng thì chưa đủ kiếm, nó có thể sử dụng trí não của mình để bán manh.
Chú gấu đen nhỏ thuộc nhóm được yêu thích nhất trong rạp xiếc.
Phải có được nó!
Tất nhiên Trịnh Phương không biết về món quà bí ẩn trăm chàng trai bảnh bao của cú nhỏ, bà ấy rất tin tưởng cú nhỏ và tiếp tục làm việc.