Đây Là Nông Trường, Không Phải Vườn Bách Thú!!! - Chương 228
Cập nhật lúc: 07/09/2025 06:28
----
Người chiến thắng cuối cùng: .
Vừa kết nối, tiếng gió hú phát ra từ điện thoại di động, như thể cả phòng phát sóng trực tiếp được đưa sang một thế giới khác, trong ống kính là núi non hùng vĩ, trời xanh mây trắng…
[Cảnh đẹp quá, đây là đâu?]
[Chắc là ở khu vực phía Tây, là một nơi rất cao.]
[Tôi muốn đến đó du lịch. Tôi đã không đi đâu trong suốt ba năm xảy ra dịch bệnh, tôi sắp chán c.h.ế.t rồi.]
[Tôi rất thích những nơi có khung cảnh thiên nhiên như thế này. Tôi cảm thấy chỉ cần nhìn vào nó là mình dường như có thể bình tĩnh lại.]
"...."
Lão Trương từ từ xuất hiện trong ống kính, là một người đàn ông trung niên, da ngăm đen, đội mũ ngư dân, không hiểu vì sao lại mang vẻ mặt thận trọng.
Lương Cẩm Tú nhẹ nhàng nói: "Xin chào, anh có nghe thấy tôi nói không?"
"Ừ." Lão Trương chạm vào tai nghe Bluetooth trên tai anh ấy, nói: "Xin chào người dẫn chương trình, xin chào mọi người."
Lương Cẩm Tú có chút khẩn trương: “Có gặp phải khó khăn gì không?”
Lão Trương trả lời bằng một giọng trầm đến mức cô khó có thể nghe rõ: "Không, tôi rất giỏi. Tôi sẽ cho cô xem một thứ rất hay ho."
Nói xong, ống kính từ từ di chuyển.
Cách đó hơn chục mét, có một cái cây gì đó, bên trên phủ đầy những hạt màu xanh pha chút đỏ, trên một cành nhỏ có một chú chim.
Lông trên mình nó có màu đỏ và vàng, phần lông phía cổ nhạt hơn một tí.
Con chim nhỏ đứng trên cành cây, giống như một ngọn lửa đỏ, cái đuôi hình quạt dang rộng, nhẹ nhàng kêu lên.
[Trời ơi, đây là loài chim gì vậy? Ở nước ta có loài chim như vậy sao?]
[Tôi cảm thấy cảnh tượng này giống như một bức tranh vậy, tôi muốn dùng tiếng hót của nó làm chuông điện thoại.]
[Nghe rất hay, giống như một bản nhạc vậy.]
[Nó trông giống như một quả dâu tây lớn.]
"..."
Đây cũng là lần đầu tiên Lương Cẩm Tú nhìn thấy loài chim này, cảm xúc của cô lúc này cũng giống như rất nhiều người trong phòng phát sóng trực tiếp, ánh mắt gần như dán chặt vào màn hình.
Con chim nhỏ màu đỏ hồng này trông thực sự giống như bay ra từ một bức tranh truyền thống của Trung Quốc.
Lão Trương nhỏ giọng nói: "Có lẽ mọi người đều biết tứ linh thần thoại, con chim này tên là Chu Tước."
Đã có người tìm thấy thông tin đầu tiên.
Đại Chu Tước, hay còn gọi ngắn gọn là Chu Tước, loài chim này đã được Liên minh Bảo tồn Thiên nhiên Quốc tế liệt vào Danh sách các loài có nguy cơ bị tuyệt chủng.
Ở nước ta, thực sự rất hiếm khi có thể nhìn thấy chúng.
Mọi người trong phòng phát sóng trực tiếp đều Gọi tôi là Lão Trương có ý gì.
[Cảm ơn người tốt đã cho chúng tôi vinh dự được chứng kiến loài chim hùng vĩ này.]
[Tôi sẽ ước. Chu Tước, xin hãy phù hộ cho tôi giảm cân thành công.]
[Chúc cho tôi năm nay gặp nhiều may mắn, mọi việc sẽ suôn sẻ, gia đình luôn bình an hạnh phúc!]
"..."
Lão Trương mở miệng: “Hahaha, vì sợ nó
bỏ chạy nên tôi đã đứng yên ở đây hơn nửa tiếng, chân cũng tê cứng luôn rồi.”
Chu Tước vẫy đuôi và bay đi trong chớp mắt.
Lương Cẩm Tú bất đắc dĩ quay đầu lại: “Anh chỉ muốn cho mọi người nhìn thấy Chu Tước, hay anh còn có nhu cầu khác?”
Vẻ mặt Lão Trương trở nên nghiêm túc: “Đúng vậy, tôi nghi ngờ có người đang bắt chim trái phép.”
Anh ấy là một nhiếp ảnh gia tự do, quanh năm đi khắp các nơi để chụp ảnh, năm nay cuối cùng anh cũng đến được khu vực phía Tây và may mắn chụp được nhiều loài động thực vật quý giá.
Không phải tất cả các loài chim đều quý giá.
Loài có thể nhìn thấy nhiều nhất trên đường đi là những chú chim bồ câu hoang dã.
Chim bồ câu hoang dã hay còn gọi là chim bồ câu đá, thường là loài động vật được bảo vệ và phân bố khắp cả nước.
Một ngày nọ, anh ấy vô tình tìm thấy một con nằm trên bãi cỏ, bụng hướng lên, hai móng vuốt cứng ngắc nhưng cơ thể nó vẫn còn ấm áp, chưa chết.
Lúc đó anh ấy thực sự không quan tâm lắm, chim c.h.ế.t vì già hoặc mắc bệnh gì đó là chuyện bình thường.
Tiếp tục đi về phía trước, một cảnh tượng kinh hoàng xảy ra, anh ấy nhìn thấy bảy tám con liên tiếp, tất cả đều nằm bất động trên mặt đất, có con nằm ngửa, có con nằm sấp.
Lão Trương chạm vào từng con một, tất cả bọn nó đều còn sống.
Tình trạng của chim bồ câu hoang dã không quý hiếm bằng chim sẻ, ở độ cao như vậy khó có khả năng các bộ phận liên quan sẽ đến giải cứu, Lão Trương không có kinh nghiệm cứu chim nên chỉ thở dài một hơi, không còn lựa chọn nào khác ngoài việc tiếp tục đi.
Khi chụp xong, anh ấy quay về bằng con đường bạn đầu..
Tất cả chim bồ câu hoang dã đều biến mất, không còn một con nào.
Lão Trương trịnh trọng nói: “Tôi đã kiểm tra trên cỏ, không có vết máu, thậm chí không hề có lông vương vãi, có thể loại trừ khả năng bị động vật bắt đi.”
Sau đó lại nghĩ về những phong tục truyền thống của người dân miền núi gần đó.
Câu trả lời là hiển nhiên.
Một số loại mồi được đưa cho chim bồ câu hoang dã để có thể làm chúng bất động tạm thời, sau đó chúng sẽ bị bắt và mang về nhà ăn thịt.