Đây Là Nông Trường, Không Phải Vườn Bách Thú!!! - Chương 305
Cập nhật lúc: 07/09/2025 06:34
----
Mẹ Trăn Kê tức giận dậm chân: “Chúng ta không thay đổi được nên chỉ có thể đoạn tuyệt quan hệ với nó.”
Phép vua thua lệ làng.
Lương Cẩm Tú cũng hết cách.
Vườn trưởng nghiêm túc nhìn về phía Tiểu Trăn Kê: “Cháu thật sự thích hay chỉ là xúc động nhất thời?
Tiểu Trăn Kê đã trưởng thành nhưng vẫn còn một thời gian nữa mới chín muồi, hy vọng nó chỉ là một sự ảo tưởng trong thời điểm đặc biệt.
“Thực sự thích.” Tiểu Trăn Kê nhỏ giọng nhưng ngữ điệu vẫn kiên định: “Em thật sự thích anh ấy.”
Đáng thương cho tấm lòng ba mẹ trong thiên hạ, sao mẹ Trăn Kê có thể không xót cho cục cưng của mình. Đánh cũng chỉ vì để nó tỉnh ngộ, nhưng thấy nó kiên trì như vậy, cô tức tới mức khẽ run: “Rốt cuộc con thích gì ở nó?”
Những lời tương tự đã nói rất nhiều lần, nếu Tiểu Trăn Kê nghe theo thì đã không bị đuổi ra khỏi nhà.
“Mau cút, cút đi, ta không có đứa con như con.”
Tiểu Trần Kê liên tục kêu đầy thảm thiết.
Ba Trăn Kê không hết giận, đuổi theo đánh. Chẳng bao lâu đã đuổi tới bên hồ.
Trong hồ là thiên hạ của chim nước như cò trắng, hạc trắng, uyên ương, vịt trời và thậm chí là cả những loài chim hồng hạc hiếm gặp, ước chừng phải cả ngàn con, mức độ phổ biến chỉ đứng sau vùng mãnh thú.
Bên bờ rong rêu màu mỡ, một con thiên nga trắng chậm rãi bơi qua. Lông cả người nó trắng như tuyết, chiếc cổ cong cong đều tao nhã phản chiếu trên mặt nước như một hoàng tử cao quý.
Phía sau nó là một con thiên nga trắng nho nhỏ, trên lưng còn cõng một con nhỏ hơn.
Nhìn thấy bên bờ truyền tới tiếng đánh nhau kịch liệt, con trên lưng hất phần lông vũ giống như chăn lông ra, nũng nịu nói: “A sa, xem đánh nhau đi.”
“Còn nhỏ mà đã thích ăn dưa.”
Ánh mắt thiên nga lớn đầy yêu chiều dừng lại.
Hai ba con Trăn Kê không biết đang bị xem náo nhiệt, Tiểu Trăn Kê bị đánh bèn nổi giận, lớn tiếng kháng nghị: “Con đã đi rồi, sao ba còn đánh con?”
Ba Trăn Kê: “Con là do ông đây sinh ra, ông đây muốn đánh thì đánh. Chỉ cần một ngày con còn thích đực, ông đây thấy con lần nào sẽ đánh lần đó.
Lương Cẩm Tú và vườn trưởng thở hồng hộc chạy theo, chạy tới cũng không biết phải làm gì.
Khuyên được một lần, cũng không thể khuyên được bản chất sự việc.
Cũng không thể đi theo mỗi ngày.
Một tiếng hừ lạnh bỗng vang lên: “Tôi còn tưởng là chuyện gì, hóa ra là đứa nhỏ thích đực. Ha ha, uổng công anh là chim từ nước ngoài tới, thật phong kiến.”
Đó là tiếng của con thiên nga trắng thanh lịch.
Âm thanh của nó tao nhã, giọng nam nhưng vô cùng hấp dẫn.
Ba Trăn Kê mất kiên nhẫn quay đầu, thấy đối phương dắt theo hai con thiên nga con thì cười lạnh: “Nói thật nhẹ nhàng, đổi lại là con của anh như vậy, anh có chấp nhận không?”
“Tại sao lại không thể chấp nhận?” Thiên nga trắng tao nhã nói: “Không chỉ chấp nhận, bản thân tôi cũng như vậy.”
Nói xong, nó ngẩng cô kêu lớn: “Ông xã, nơi này có nghiệt dư phong kiến, thật hung dữ, mau tới đây, người ta sợ quá.”
Lương Cẩm Tú: “...”
Trong tất cả các loài chim, thiên nga trắng là loài gây ấn tượng đặc biệt nhất, cao quý, tao nhã hệt như hoàng tử thiên nga trong ba lê.
Vườn trưởng thúc giục: “Chúng nó đang nói chuyện gì vậy?”
Tâm trạng Lương Cẩm Tú vô cùng phức tạp, phiên dịch từng chữ một:
“Con thiên nga đực kia đang kêu ông xã giúp đỡ, chuẩn bị cùng dạy cho tên dư nghiệt phong kiến Trăn Kê một bài học.”
Vườn trưởng: “...”
Đáng lẽ phải đoán trước.
Là một chuyên gia về động vật, ông dĩ nhiên biết thiên nga trắng tao nhã có thể vì quá tao nhã mà xác suất thích đồng tính cao tới 20%. Nói cách khác, trong năm con thì có được một con.
Hai con đực ở bên nhau không mang lại niềm vui về thể xác nhưng không ảnh hưởng gì tới tình yêu.
Về phần thế hệ sau, giống như con thiên nga trước mắt này sẽ giúp con thiên nga khác chăm sóc em bé, hưởng thụ hạnh phúc làm ba.
Còn có thể quá đáng hơn là khi hai con đực không tìm được con nào sẵn sàng đưa con cho chúng, một trong số đó sẽ quyến rũ thiên nga cái. Sau khi giao phối đẻ trứng, con đực bộc lộ bản tính liên hợp với con đực kia đuổi con cái đi.
Lợi dụng xong rồi thì đi đi, để trứng thiên nga lại.
Sau đó hai con đực cùng ấp trứng.