Đây Là Nông Trường, Không Phải Vườn Bách Thú!!! - Chương 320
Cập nhật lúc: 07/09/2025 06:35
----
Động vật họ mèo có hình dáng gần như vô địch, mèo hoang không phải mèo cưng, nó có móng vuốt sắc bén, kỹ năng đánh phong phú. Nếu nó đánh nghiêm túc, Golden và chắc chắn không phải đối thủ.
Giọng nói của Lương Cẩm Tú truyền qua điện thoại: "Tại sao mấy cậu lại đánh Golden, nó mạo phạm các cậu à?"
Mèo mướp cầm đầu như đã gặp qua nhiều chuyện nên không quá kinh ngạc, căm hận nhìn chằm chằm : "Bởi vì ông ấy làm tổn thương tình cảm của tôi."
: "..."
May đó chỉ là con mèo, nếu là một cô gái, ông ấy có lẽ không giải thích gì được.
Nhưng ông ấy nhanh chóng nhận ra chuyện gì đang xảy ra: "Lúc đầu cậu muốn tôi nhận nuôi cậu à?"
Mèo mướp tức giận nói: "Ông nói xem?"
Không muốn được nhận nuôi, mỗi ngày nó ngồi chờ giả vờ ngoan ngoãn làm gì?
Lúc còn rất nhỏ, nó đã có một ước mơ, không làm mèo hoang, tìm một chủ nhân chăm sóc nó cả đời.
Mẹ nó rất ủng hộ, sau một thời gian quan sát, đã chọn được .
Thứ nhất, trong nhà ông ấy không có thú cưng. Thứ hai, mỗi ngày đều ra ngoài đi làm vào thời gian cố định. Thứ ba, tốt bụng, khi gặp mèo chặn đường ông ấy không giống những người khác coi thường hoặc không kiên nhẫn bỏ đi, mà nhìn nhẹ nhàng vài lần và đi vòng quanh.
Sau khi vượt qua sự đánh giá của phụ huynh, mèo mướp con lên sân khấu, cố gắng giả vờ ngoan ngoãn ngồi chờ trên con đường mà đi qua khi tan làm.
Mọi thứ diễn ra thuận lợi, lần đầu tiên ông ấy sờ đầu nhỏ của nó, cho nó đồ ăn ngon.
Sau đó, mèo mướp con dùng mọi thủ đoạn, giả vờ ngã, tiếng kêu không gì bằng được, chỉ còn một bước nữa là thành công. Nhưng ai ngờ, đột ngột xuất hiện một con Golden.
Nó cố gắng lâu như vậy, lại thua một con chó.
nghe đến đây trợn mắt há hốc mồm, đúng là khoảng thời gian đó mèo mướp con đều chờ ông ấy mỗi ngày, đôi mắt nhỏ ướt đẫm đầy khát vọng. Tuy rằng không thể nói chuyện, nhưng ông ấy cảm nhận được mèo mướp con muốn bày tỏ điều gì.
"Đưa tôi về nhà, đưa tôi về nhà."
Người xem livestream có xu hướng nghiêng về một phía.
[Tôi đã từng chứng kiến tình huống như vậy. Một con mèo hoang khoảng một tháng, không biết mẹ nó có đi theo hay không. Nó chọn một cậu bé, nhưng đáng tiếc, ba mẹ cậu bé không cho. Mèo con kiên trì rất lâu, mỗi ngày leo hơn mười tầng cầu thang đi tìm cậu bé.]
[Mèo con, em chọn nhầm người rồi, dì mới là chủ nhân mà em cần tìm.]
[Lão Lý à, ông đúng là lòng dạ sắt đá. Tính cách của mèo con thường lạnh lùng, nó đã hạ mình, ông thật sự tổn thương nó rồi.]
[Thật đáng thương, nó chỉ muốn có một gia đình. Ông đã làm trì hoãn khoảng thời gian nó đáng yêu nhất, cũng là khoảng thời gian dễ nhận nuôi nó nhất.]
[...]
Lão Lý dở khóc dở cười: "Cho nên cậu vì chuyện này mà đánh Golden?"
Mèo mướp bình tĩnh nhìn ông: "Chẳng lẽ lại đánh ông?"
Nó hạ cái đầu cao quý của mình, ra vẻ đáng yêu làm nũng thậm chí còn dùng cả bụng nhỏ. Vậy mà lại thất bại, thật sự rất nhục nhã, thật sự nuốt không trôi cục tức này.
Người được chọn là chủ nhân, đã từng yêu thương, không đánh được. Tất nhiên, nếu thật sự thành chủ nhân, thì đó là người một nhà, được đánh thoải mái.
Golden núp dưới chân chủ nhân dũng cảm đi lên phía trước, dùng cơ thể bảo vệ chủ nhân kêu lên: "Gâu gâu."
"Cậu có thể đánh tôi."
Đánh nó đi, nhưng dám đánh ba, nó sẽ không khách sáo đâu.
"Cậu là con ch.ó trung thành, thôi đi, sau này tôi không đánh ai nữa." Mèo mướp nhìn : "Ân oán của chúng ta kết thúc."
sờ đầu mèo mướp, chân thành nói: "Bây giờ tôi có thể làm chủ nhân của cậu không?"
Những ký ức ngày xưa dần trở nên sinh động, ông ấy nhớ tới rất nhiều chuyện. Có một buổi tối trời mưa nhỏ lất phất, mèo sợ nước, ông ấy nghĩ hôm nay mèo mướp sẽ không chờ, nhưng không ngờ vẫn thấy nó ở đó.
Trên người nó ướt sũng, ánh mắt ướt, hai móng vuốt nhỏ duyên dáng, nghiêng đầu: "Meo, meo."
Ông ấy không mang ô, do dự một lúc rồi tiếp tục chạy về nhà, mèo mướp con đi theo phía sau như đã đi theo một lúc lâu. Khi về đến nhà ông ấy không đành lòng, không thể bỏ mặc nó, trước tiên cứ giữ nó lại một đêm, nhưng khi đi ra ngoài, mèo mướp con đã rời đi.
Chắc lúc đó nó buồn lắm.